Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 20

TẬP 20

Nhóc khó hiểu:" Tại sao lại vậy? Chúng ta là bạn mà"

Anh cười lạnh:" Bạn? Tôi không tin người bạn nào hay bất cứ ai. Kể cả gia đình"

Nhóc giải thích:" Không như cậu nghĩ đâu, mỗi người mỗi khác mà. Cậu cứ tin tưởng một người nào đo thử xem"

Anh quay lại trừng mắt nhìn nhóc:" Tôi đã bảo là không tin bất cứ ai rồi mà!"

Nhóc bất giác lùi lại, nhưng không cẩn thận nhóc vấp phải đá chới với ngã xuống dòng sông.

" Ùm..."

" Khụ...khụ" nhóc trồi lên mặt nước.

Nhóc muốn khóc mà không khóc ra nước mắt. Gì vậy trời, cả người mới khô bây giờ lại rớt xuống nước nữa rồi. Ôi trời, không biết chừng nào mới khô đây. Đúng là xui xẻo...

Nhóc định bơi lên thì...

"!"

Nhóc hoảng hốt, chân nhóc bị rêu mọc bên dưới quấn lấy chân. Nhóc lặn xuống gỡ ra nhưng không được.

"A...Cứu...cứu tôi..với.." nhóc khó khăn trồi lên lại bị kéo xuống.

Anh thấy nhóc ngã xuống sông cũng không có chút lo lắng quay đi. Đi được vài bước thì nghe nhóc kêu cứu. Anh hốt hoảng nhảy xuống.

" Ami, Ami! Tôi đến đây!"

Anh bơi đến bên nhóc rồi lặn xuống. Cũng may anh có đem theo dao nhỏ bên người nên đã cắt đám rêu cứu nhóc.

Sau đó, anh cùng nhóc bơi lên bờ.

Nhóc hổn hển nằm trên mặt đất, anh thì ngôi thở dốc bên cạnh.

" Thoát rồi, cứ tưởng chết luôn rồi chứ" nhóc vuốt ngực thở phào.

Anh bên cạnh không nói gì.

Nhóc ngồi dậy nhìn ánh hoàng hôn đang dần buông.

" Tôi có một cuộc sống không trọn vẹn" nhóc nói

Anh bất ngờ quay sang nhóc.

Nhóc nói tiếp:" Tôi là một đứa trẻ mồ côi được nhận về nuôi. Gia đình nhận nuôi tôi cũng rất tốt với tôi. Họ lo cho tôi ăn học còn chăm sóc cho tôi. Nhưng đôi khi tôi cảm thấy họ đã dần bỏ rơi tôi mà quan tâm nhiều hơn đến em tôi. Đôi lúc tôi thấy cô đơn, người luôn bên cạnh động viên tôi không phải gia đình mà là bạn bè. Mặc dù tôi không có nhiều bạn thân cho lắm"

Anh hỏi:" Cậu nói chuyện đó với tôi làm gì?"

" À, không có gì. Tôi chỉ nói những điều mà tôi còn vướng mắc trong lòng ra thôi"

Nhóc cười:" Tôi cảm thấy thế giới đều gạt bỏ tôi, tôi hi vọng có một nơi chấp nhận tôi. Từ khi gặp các cậu, tôi vui lắm. Có vẻ như tôi đã tìm được.

Anh cười nhẹ:" Tôi thật không hiểu cậu, cậu hi vọng có bạn đến thế à? Cậu không nghĩ họ sẽ lừa dối cậu sao?"

Nhóc nhún vai:" Tùy vào may mắn thôi. Nhưng nếu co bạn sẽ có nhiều chuyện vui, sẽ có nhiều chuyện buồn chia sẻ với nhau. Cùng chăm sóc lẫn nhau. Nếu chúng ta thật sự tin tưởng vào tình bạn đó thì sẽ không ai lừa dối mình"

Anh bật cười:" Ha, cậu rất khác với những người tôi quen biết"

xdynsrv.com:443":{"supports_spdy":true}},{"phamhoangly.files.wordpress.com:443":{"supports_spdy":true}},{"bachph

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tim