Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 18

TẬP 18

Câu nói sắp tuôn ra thì bị nuốt vào. Nhỏ chỉ biết trừng mắt nhìn hắn.

Thời gian thấm thoát trôi, giồ đã quá trưa mà nhỏ chẳng có gì vào bụng. Nhỏ ngồi bệch xuống đất:" Oa, đói quá đi..."

Hắn tìm một chỗ gần đó ngồi xuống.

Nhỏ suy nghĩ lúc lâu liền nảy ra một ý, nếu là rừng thì... Nhỏ nói:" Kaze, cậu cùng tôi chia ra tìm thức ăn đi"

Hắn vẻ mệt mỏi đi tìm xung quanh, nhỏ cũng đi tìm.

Một lúc sau, " Rầm"

Nghe tiếng động, nhỏ chạy đến thì cả kih khi thấy hắn đang nằm trên mặt đất. Nhỏ lo lắng hỏi:" Cậu bị sao vậy?"

Hắn cố gắng nói:" Không có gì, tôi chỉ hơi choáng"

Nhỏ cố trấn tĩnh nhìn xung quanh thì phát hiện một cây nấm với hình thù kì lạ.

Nhỏ hốt hoảng hỏi:" Có phải cậu đã hái cây nấm này phải không?"

Hắn cảm thấy khó chịu chỉ có thể gật đầu.

Nhỏ nắm chặt tay thành nắm đấm:" Chết tiệt, cậu chạm phải nấm kịch độc rồi. Loại nấm này thường sản xuất ra phấn độc, nếu chạm phải chất độc sẽ xâm nhập vào cơ thể. Khiến cho cơ thể trở nên đau đớn, phá hủy các mạch máu, các chi dần sẽ bị hoại tử và sẽ tử vong trong vòng nửa tiếng"

Hắn hơi bất ngờ nhưng rồi trở lại với dáng vẻ mệt mỏi.

Nhỏ cười gượng:" Đừng lo, loại nấm này cũng có khắc tinh. Đó là một loại nấm màu vàng, chúng ta có thể lấy phấn của nó để chữa lành"

Hắn nhìn nhỏ không nói gì. Nhỏ quay mặt đi:" Tôi sẽ đi tìm loại nấm đó. Nhanh thôi tôi sẽ trở lại ngay, thông thường chúng chỉ sống gần với loại nấm độc này. Cậu cứ ở đây nhé"

15 phút sau...

Nhỏ đi từ trong rừng ra, trên tay cầm theo hi cây nấm màu vàng gần như giống y hệt nhau được nhỏ bao bởi một lá cây rừng to.

Nhỏ đi đến cạnh hắn.

Hắn rất hứng thú với vẻ mặt hiện giờ của nhỏ, một vẻ mặt hoang mang rất hiếm thấy.

Hắn nhịn không được nói:" Cậu sao vậy? Đã tìm được nấm thì giải độc cho tôi đi chứ"

Nhỏ cúi đầu xuống làm hắn không thể nhìn thấy biểu cảm của nhỏ. Nhỏ chậm rãi nói:" Nhưng, loại nấm này co hai loại. Một loại là thuốc giải, một loại là thuốc độc. Hai loại này sống cùng nhau và hình thái tương tự như nhau rất nhiều người đã bị nhầm lẫn..."

Hắn nhún vai:" Thế thì thôi đi. Tôi cũng không cần chữa nữa. Dù sao tôi cũng mệt mỏi vì phải sống tiếp. Tôi chỉ thích nằm ở nơi yên tĩnh như nơi này, không ai quấy rầy. Chết ở đây thì tôi sẽ không còn mẹt mỏi nữa"

Nhỏ ngước mặt lên:" Cậu nói gì vạy hả? Phải biết trân trọng mạng sống của mình chứ!"

Hắn ngẩn người nhìn những giọt nước mắt dang rơi của nhỏ. Hắn bất giác đưa tay lau nó đi.

Nhỏ quay đi:" Tôi đã phảm một sai lầm... Tôi đã cố gắng cứu một người đã bị nhiễm độc như vậy. Tôi đã chọn sai loại nấm độc làm người ấy phải mất mạng... Tôi cảm thấy rất sợ nếu mình chọn sai lầm một lần nữa thì... tôi sẽ mất cậu... mất một người bạn như cậu"

Hắn mỉm cười lau nước mắt cho nhỏ:" Không cần phải vì tôi mà cậu quá miễn cưỡng. Nếu không muốn nhắc lại chuyện cũ thì cậu cứ để mặt tôi cũng được"

","374":"Etc/GMT-0","375":"Etc/GMT-1","376":"Etc/GMT-10","377":"Etc/GMT-11","378":"Etc/GMT-12","379":"Etc/GMT-13","380":"Etc/GMT-14","381":"Etc/GMT-2","382":"Etc/GMT-3","383":"Etc/GMT-4","384":"Etc/GMT-5","385":"Etc/GMT-6",�

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tim