TẬP 134
TẬP 134
Anh và nhóc phối hợp với nhau một cách ăn ý, anh nhảy lên một cú đấm lửa phóng, tiếp theo sau là nhóc bay lên cao tạo một luồn gió mạnh hòa vào ngọn lửa làm nó bùng lớn nhắm vào hoàng hậu giả.
Bà ta cũng không phải hạng tiểu tốt, bà tra liền né tránh. Ngọn lửa lướt qua người, rồi nhanh chóng bà ta quét vào không khí, một ngọn gió sắc bén xuất ra.
Anh và nhóc né tránh, nhóc cũng vung ra một luồn gió lạnh buốt. Bà ta cũng vung ra, hai bên va vào nhau rồi nổ tung.
Bà ta nhíu mày, linh lực của bà được gọi là bậc cao, không ngờ hai đứa nhóc này lại chặn được mọi thứ của bà.
Hắn và nhỏ cũng đang ra sức chiến đấu, ông ta vung nhanh những đạo kim quang sáng chói vào hai người. Hắn dùng tia sét hất văng, nhỏ thì tạo một màn nước làm đạo kim quang ấy chậm lại rồi rơi xuống.
Hai người cũng nhanh chóng kết hợp, nhỏ tạo một dòng nước cuồn cuộn cuốn vào người ông ta, hắn cho tia sét của mình hòa vào trong cuốn theo dòng nước. Dòng nước ập đến như thủy triều, ông ta nghiêng người né tránh.
Hai bên thiện và ác cứ thế đánh tới tấp, không phân rõ thắng bại...
Bà ta vụt biến mất trước khi ngọn lửa đỏ thẫm cuốn lấy, rồi bà lại xuất hiện phía trên cao với đôi cánh trắng rộng. Ông ta cũng biến mất rồi lại đột ngột xuất hiện bên cạnh bà ta từ trên cao phóng ánh kim xuống dưới hắn và nhỏ.
Chiêu thức lại một lần nữa va vào không khí, bốn người họ nhíu mày ngẩng đầu nhìn lên. Không ngờ hai người giả mạo cũng có cánh của thiên sứ...
Bốn người họ cũng nhanh chóng bay lên dang đôi cánh rộng của mình, một đôi cánh thuần thúy thanh sạch.
Bà ta nhếch môi:" Không ngờ các ngươi cũng có được đôi cánh"
Ông ta với giọng nói kiêu ngạo:" Cũng chỉ là đôi cánh,, không giải thích được bọn ngươi mạnh"
Phạch...phạch... Tiếng đập cánh cứ thế vang lên, sáu người hai thế giới, một chính một tà, cùng trên những người đang đánh nhau bên dưới. Không gian như chợt yên tĩnh lại...
Nhóc lạnh lùng nói:" Các người đi quá xa rồi, hối cãi bây giờ vẫn còn kịp"
Bà cười kinh bỉ:" Ha, các ngươi có quyền gì mà giảng đạo cho người khác? Đừng lên mặt với ta, các ngươi chưa đủ bản lĩnh đó đâu"
Nhỏ nhìn hai người:" Chưa chắc nha"
" Những người không có tham vọng thì chỉ như một thứ để bỏ đi" ông ta nói
" Tham vọng? Tham vọng như các người thì chúng ta cóc cần!" anh lên tiếng nói lạnh
" Aizz, tham vọng thu phục thế giới cho riêng mình thì không còn gì là đặc sắc" hắn tỏ vẻ nhàm chán nói
Hai người bọn chúng tức giận bởi những lời nói của họ, họ nhanh chóng bay đến xuất ra chiêu thức.
Một đạo quang mạnh mẽ được vung ra, cùng với đó là cảm giác cắt da thịt bởi những ngọn gió mang đầy sát khí cùng đạo kim quang phóng đến. Họ nhanh chóng thối lui né tránh , nhưng nó mạnh hơn những lần trước và cực nhanh nên bị dính không ít, trên người cũng có vài vết thương rỉ máu.
Hai người cũng nhanh chóng chớp thời cơ tản ra hai bên bao vây lấy, tiếp theo nhiều năng lực liên tiếp xuất ra. Bốn người họ không kịp né tránh chỉ có thể tạo màn linh lực chống đỡ. Nhưng vẫn không làm gì được, màn chắn dần nứt ra và chiêu thức của hai người xuyên toạt vào họ. Họ vô lực rơi xuống đất...
Nhóc gượng dậy, hai mắt dần mờ đi, vết thương khá nặng, đây là những gì nhóc cảm nhận về mình bà ba người con lại. Ba người cũng không đỡ hơn, họ chống tay gượng dậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro