Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 131

TẬP 131

Họ nhíu mày cẩn thận đi về phía trước, anh búng tách tách những đốm lửa sáng phát ra làm sáng bừng căn hầm này. Phía trước hiện lên hai người, một người đàn ông và một phụ nữ bị khóa bằng xích sắt, bề ngoài nhếch nhác, áo quần bị rách nhiều chỗ và óc vẻ cũ kĩ. Nhưng nếu nhìn kĩ thì bộ quần áo được may rất tinh xảo, chỉ vì qua nhiều năm hay gặp một sự cố nào đó mới thành ra như thế.

Khuôn mặt hai người bị trói lấm lem nhưng vẫn hiện lên sức sống mãnh liệt, phúc hậu...

" Các ngươi là ai?!" người phụ nữ lên tiếng

Nhỏ nhìn họ rồi nói:" Chúng tôi là học sinh của trường Stubasa, là nhóm học sinh thắc cuộc của đại hội ma thuật và được mời đến đây"

" Stubasa? Vậy sao các ngươi vào được đây?" người đàn ông lên tiếng

Nhóc khó xử:" Cái này... chúng tôi...lén vào đây..."

" Lén vào?" hai người nhíu mày nhìn họ

Họ đi đến gần hai người hơn rồi chợt kinh ngạc... Không phải là gì hơn mà chính là... hai người mặc dù khuôn mặt lấm lem nhưng họ vẫn nhận ra... đó chẳng phải là quốc vương và hoàng hậu của vùng Kumo sao?

Họ không thể nói nên lời, nhất là nhóc, thân thể nhóc chấn động đến run lên. Anh lên tiếng với vẻ không chắc chắn:" Hai người... là quốc vương Amida và hoàng hậu Nyoko...?"

Ông ngạc nhiên:" Các ngươi nhận ra?"

Nhóc chợt rùng mình nhìn hai người, đây là cha mẹ của mình sao? Nhóc giờ đây không biết làm gì khác thân thể cứ cứng ngắc không động đậy nhìn chằm chằm hai người đó. Chợt bên cạnh có bàn tay nắm lấy tay nhóc, nhóc từ từ nhìn người đó. Một ánh mắt trầm ổn làm nhóc bình tĩnh hơn, nhóc hít một hơi rồi nhìn về phía trước.

Nhỏ lắp bắp:" Vậy...vậy... hai người là thật...?"

Hai người gật đầu...

Hắn là người bình tĩnh nhất giục:" Chúng ta cần cởi trói cho quốc vương và hoàng hậu!"

Nhóc giật mình đi về phía trước cùng ba người họ... Bà nghi hoặc:" Các ngươi làm sao cởi trói cho chúng ta được?"

Hắn xem xét ổ khóa:" Máu của bốn gia tộc lớn sẽ mở khóa được"

Hai người nhìn nhau rồi nhìn họ, nếu là máu của bốn gia tộc thì đương nhiên sẽ có gia tộc của hai người...

Những đứa trẻ trạc tuổi nhau, hai người cũng chỉ có một đứa con, nếu nó còn sống thì cũng bằng tuổi... Nghĩ đến đây họ chợt ùa lên một cảm xúc, không biết nên hy vọng hay không, nếu hy vọng càng nhiều thất vọng cũng sẽ càng nhiều...

Nhỏ nhíu mày:" Sao lại vậy? Đã dùng máu của chúng ta vậy tại sao nó vẫn chưa mở được?"

Hắn nâng ổ khóa lên, một hoa văn kì lạ hiện trên đấy. Anh nhìn vào một lúc rồi lên tiếng:" Chúng ta vẫn còn một điều chưa làm, ổ khóa này cũng khác với các ổ khóa khác"

" Làm gì?" cả ba quay lại hỏi

" Dùng linh lực lẫn máu..."

Họ gật đầu rồi cùng nhau hòa máu lẫn linh lực của mình vào hai ổ khóa...

Tạch...

Ổ khóa được mở, hai người được giải thoát. Nhỏ nhanh chóng dùng linh lực của mình trị thương cho hai người... Nhóc ở bên lẳng lặng quan sát hai người, một cỗ cảm xúc hỗn loạn hiện lên...

Cảm giác nong nóng ở mắt cứ dần dần lan ra rồi những giọt nước trong suốt lặng lẽ rơi xuống... Đây là nằm mơ chăng, họ có phải cha mẹ mình không?

Hai người cảm thấy khỏe hơn rồi ngồi đối diện với bốn người họ, bà lên tiếng:"Cảm ơn các ngươi"

Nhỏ cười gượng rồi liếc nhìn nhóc:" Không cần cảm ơn đâu, chúng tôi làm vì nghĩa vụ thôi mà"

Bà mỉm cười gật đầu rồi nhìn một lượt bốn con người ấy, rồi ánh mắt chọt dừng tại nơi nhóc...

Ông cũng chợt nhận ra điều gì nhìn về nhóc do dự:" Ngươi là...?"

Nhóc giật mình lẫn tránh ánh mắt hai người nói:" Tôi...tôi.. tôi tên Ami..."

" Ami?!" bà không kịp được cảm xúc của mình, Ami, Ami là tên của con mình...

Hắn thấy hai bên điều khó xử bèn giải vây:" Khụ, chúng ta cần trốn thoát khỏi đây rồi tính tiếp"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tim