TẬP 126
TẬP 126
Cuộc thi đã kết thúc với kết quả ngỡ ngàng, không ai nghĩ một ngôi trường bị khinh miệt trong suốt nhiều năm qua đã có thể vương danh lên được nhờ đại hội. Bốn người họ được đưa đến cung điện của Kumo để gặp quốc vương, nhưng trước hết họ cần nghỉ ngơi.
Bốn người họ được ở bốn phòng riêng biệt, sau đại hội họ được chuyển đến đây. Cung điện này là một cung điện hoa lệ giữa những tầng mây trắng, màu chủ yếu nơi đây là màu trắng của mây, tạo cho ta cảm giác khoan khoái, thanh sạch.
Nhóc đi một vòng quanh cung điện, họ được phép đi tham quan mọi nơi trừ những nơi trọng yếu không phải người trong cung thì không đi được.
" Ami"
Nghe tiếng gọi nhóc quay lại thì thấy nhỏ đang chạy đến, đằng sau nhỏ còn có anh và hắn. Nhóc dừng bước đợi họ đến.
Nhỏ nói:" Cậu cũng định đi tham quan ư?"
" Ừm, mình định đi một vòng xem thử" nhóc cười nói
Đó cũng là chuyện bình thường thôi mà, ba người họ chợt nhận ra điều đó...
Nhỏ quàng lấy tay nhóc kéo đi:" Vậy thì chúng ta cùng đi". Bốn người họ dạo bước trên khắp đại sảnh, đi qua nhiều con đường rồi không biết như thế nào lại ở ngay trước cửa của phòng thư viện.
Nhỏ nhướn mày:" Vào không?"
" Ừm"
Họ mở cửa bước vào, một thư viện khổng lồ hiện ra, bên trong là những giá sách khổng lồ chứa đựng nhiều cuốn sách quý mà ngay cả bách khoa toàn thư chưa chắc có được.
Họ đi dạo bên trong, kì lạ là trong thư viện khổng lồ này chỉ có một người canh giữ, một ông lão...
" Các ngươi đến để xem sách?" ông lão lên tiếng
Họ duy chuyển hướng nhìn về ông, hắn nói:" Chúng tôi mới đến đây, chúng tôi muốn tham quan một số thứ"
" Tham quan? Các ngươi nếu đến cung điện này tham quan thì nhanh ra khỏi nơi này. Nếu không sẽ không tốt cho các người đâu" ông ta nhắm mắt ngồi trên ghế nói.
" Không tốt?" nhóc nghi hoặc
" Ta không thể nói nhiều thứ cho các ngươi biết được"
Nhóc chợt mỉm cười:" Dù có là chuyện gì thì chúng tôi vẫn muốn tìm ra sự thật"
Ông ta mở to mắt đánh giá họ, đặc biệt là nhóc. Ông ta nghi hoặc nhìn nhóc:" Nhìn ngươi rất quen, không biết ta đã gặp ngươi chưa?"
Nhóc nhún vai cười ẩn ý :" Tôi không biết"
Nói rồi họ tiếp tục đi xung quanh, nhóc dừng tại nơi đạt hình. Và nhóc đang chăm chú nhìn vào một tấm hình nào đó.
" Ồ, đó là tướng quân Tanaka, ngươi biết ông ta?"
Nhóc nhìn ông lão từ khi nào đã đứng cạnh mình, rồi lại nhìn tấm hình:" Bây giờ ông ấy làm gì?"
" Ông ta? Sao khi về hưu ông ấy đã chuyển sang làm quản gia. Cách đây khoảng 17 năm trước ông ấy đã biến mất không lí do. Có lẽ..."
Nhóc cúi đầu không đáp, thở dài một tiếng rồi nói với ông:" Chúng tôi có việc phải đi trước, gặp lại ông sao". Nói rồi quay lại nói to:" Các cậu, chúng ta đi thôi"
Bốn người rời khỏi thư viện, cánh cổng khép lại. Ông vẫn nhìn vào bóng dáng của nhóc mà chìm trong suy tư...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro