TẬP 115
TẬP 115
Tiếp theo sau là hai phần thi còn lại, chỉ trong phút chốc đã biết được kết quả. Đúng là đáng gờm... Ngày đầu thi đấu, trường nhóc chỉ có nhóm của nhóc là còn trụ được, hai nhóm kia đã bị... hazz. Ba nhóm thắng cuộc kia cũng không dễ ăn, hai nhóm là trường ở đây, một nhóm là trường của ác quỷ.
Dù sao cũng đã qua một ngày, bọn họ được về phòng dành cho thí sinh nghỉ tạm. Nhóc và nhỏ ở một phòng, hắn và anh ở một phòng.
Nhóc nằm trên giường nhìn trần nhà nói:" Có vẻ đối thủ còn lại điều đáng gờm"
Nhỏ cũng nằm trên giường cạnh giường nhóc quay sang nói:" Cậu không cần quá lo, cứ nghĩ như vui chơi vậy đi"
Mắt trái của nhóc bắt đầu giật mình:" Cái này không giống tí nào. Chúng ra tay tàn độc và rất quyết đoán, không nhượng bộ đâu"
" Cậu đừng suy nghĩ quá nhiều, cậu mà có chyện gì thì chúng không yên với mình đâu"
Nhóc bật cười...
Ngày hôm sau, đại hội lại tiếp tục. Khán giả vẫn đông như ngày hôm qua, không khí vẫn là nhộn nhịp nhưng vẫn đầy sự trông ngóng.Giám khảo cũng đã đến, họ gồm ba người trong đó có Hatake- người mà bốn người họ thuyết phục làm giám khảo ấy, hai người còn lại cũng khá đứng tuổi. Bộ ba giám khảo đầy quyền lực và có thể coi là trưởng lão của những người ở đây.
" Phần thi thứ hai này có nội dung như sau: Mỗi nhóm tham gia cử hai người khác với ngày hôm qua ra thi đấu. Trên sân giờ đây có hai băng vải màu đỏ, hai nhóm nào giành được chính là nhóm giành chiến thắng. Mời các ứng cử viên ra tham gia thi đấu"
Nhỏ khoanh tay:" Càng ngày càng khó nhằng"
" Vậy là... tới lượt mình...sao..." nhóc nuốt nước bọt
Nhỏ thở dài:" Ừm, không ai giúp được cậu rồi"
Nhóc làm mặt mếu như muốn khóc, anh đi lên phía trước:" Chúng ta đi thôi, yếu đuối cũng không phải là cách"
Nhóc nghe vậy vẻ mặt trở nên tức giận trừng mắt nhìn anh:" Hừ, đi thì đi.Tôi chết cũng là tại cậu!"
Nhóc hùng hổ đi nhanh về phía trước, anh bật cười nhìn dáng vẻ của nhóc rồi đi theo phía sau.
Trên sân giờ đây có hai băng vải màu đỏ cột trên hai thanh dài hình trụ, hai thanh đều cách xa nhau. Nhóc đi về thanh bên phải của mình mà chân cứ run rẩy loạng choạng. Gì mà có nhiều ánh mắt nhìn mình thế không biết, nhóc bị " dị ứng đám đông" a...
" Ha, sợ quá rồi sao?" một giọng nói khinh miệt vang lên
Nhóc ngước nhìn về hai người phía trước, lại là nhóm của ác quỷ. Hình như dạo này nhóm của nhóc có xu hướng đấu với quỷ thì phải.
Một đứa con trai và một đứa con gái, người đang khoanh tay nói với nhóc là cô ta. Nhóc nhíu mày nhìn, đột nhiên có bóng người tiến lên phía trước nhóc. LÀ Shouta?
Anh đứng cạnh nhóc lạnh nhạt nói:" Cậu ấy chỉ là không được tự nhiên mà thôi"
" Phụt...ha...ha... đúng là bọn con lai có khác, cố biện minh cho năng lực của mình" người bên cạnh cô ta cũng bật cười thành tiếng.
Gì mà mới ra trận đã thế này rồi, nhóc khóc không ra nước mắt, vẻ mặt mếu máo như mặt khỉ, rầu rĩ không thôi.
" Cuộc thi đấu...bắt đầu!"
Nói bắt chứ không có động tĩnh gì diễn ra, ít nhất là nhóm người đối đầu của nhóc. Hai bên cứ lẳng lặng nhìn nhau, một bên sát khí đằng đằng, một bên thì yểu sìu khó tả.
Đứng gần một ngày trời mà không có động tĩnh, nhóc ngáp ngắn ngáp dài uể oải ngồi xuống mặt đất. Hình như khán đài cũng bắt đầu bàn tán xôn xao. Thật tình thì không đánh thì nên nói một tiếng chứ lị.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro