Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

TẬP 111

TẬP 111

Vào tháng sau đại hội sẽ được tổ chức, vì thế những nhóm tham gia cần tranh thủ tranh việc luyện tập. Về việc này thì phải tự thân vận động rồi, giáo viên không có đủ thời gian để huấn luyện cho các học sinh bởi họ còn có công vụ phải làm. Nhóm của nhóc quyết định đi về cổng vào của họ để luyện tập, dù sao những người canh giữ cổng cũng không bận bịu như giáo viên trong trường, với lại những người đó chưa dạy năng lực gì cho bọn kể từ khi gặp mặt đến giờ.

Những nhóm khác cũng tìm nơi yên tĩnh để rèn luyện thêm năng lực cho mình cả. Bốn cánh cổng khác nhau nên họ sẽ tụ hợp về cánh cổng của nhóc để dễ dàng cho việc luyện tập, vì thế thầy cũng theo trò khăn gói đến nơi của nhóc luôn ( tình thầy trò có khác =_=)

Mọi người đều ngồi trên ghế sofa bàn bạc, cô của nhóc nói:" Bây giờ chúng ta sẽ chỉ dạy cho các ngươi từ cơ bản đến nâng cao"

Thần của hắn cũng gật đầu:" Trước tiên là năng lực của mỗi cá nhân"

Mọi người bắt đầu tản ra sau núi để luyện tập, bốn người họ chia ra học cùng thầy cô của mình.

Cô nhóc đứng trước mặt nhóc hỏi:" Ngươi biết rõ năng lực của mình chứ?"

Nhóc gật đầu, cô nói tiếp:" Năng lực phong là một năng lực khó điều khiển và cũng ít ai có được. Nếu ngươi gặp người có năng lực khắc với mình thì phải làm sao?"

Nhóc do dự:" Cái này..."

" Ngươi cần ứng biến linh hoạt trong các tình huống, không phải là không có cách khi gặp đối thủ có năng lực khắc mình...."

Một tháng sau... ( đốt cháy giai đoạn nha...)

" Oa... rộng thật" nhỏ cảm thán

Đúng vậy, trước mặt bọn họ là một thành phố nhộp nhịp trên bầu trời. Mặc dù nó được nâng bởi một lớp mây nhưng không thể tưởng tượng được loại mây nào mà lớn đến thế. Họ được đưa lên nhờ một cái trạm gì đấy, y như thang máy di chuyển dần lên đây. Thầy cô sẽ đến sau và căng dặn họ rất kĩ lưỡng và niềm vui chưa được bao lâu thì...

" Hừ, lên đây để chơi sao?" nó bên cạnh lên tiếng. Nhỏ quay phắt lại nhìn, bọn nó cũng không nói gì đi về phía trước tìm nhà trọ dành cho những thành viên tham gia đại hội.

" Cứ thoải mái không cần căng thẳng" một người chị cùng nhóm của họ cũng đi lên phía trước.

Nhóc nhăn mặt, gì vậy nè?

" Xí, mình ghét đi chúng với họ!" nhỏ bĩu môi.

Họ cũng xách hàng lí bước đi, nơi này giống như một thành phố phồn hoa nhất, ngày cả trên mặt đất cũng không biết đã có chưa nữa. Nhưng kì lạ là người dân nơi đây lại không mấy thân thiện, họ nhìn bốn người nhóc với vẻ mặt xem thường đến khó chịu.

Hắn nhíu mày:" Nơi này cấm kị con lai sao?"

Anh cũng trở nên lạnh đi:" Có lẽ là vậy,, Bởi người ở đây vốn dĩ cũng được gọi là thần vì ở trên chúng ta rất nhiều, đương nhiên sẽ có định kiến với người mặt đất"

Nhỏ khinh thườn:" Một định kiến ngu ngốc, chưa biết ai hơn ai"

Tiếng nói của nhỏ không to không nhỏ nhưng đủ làm những người xung quanh nghe thấy, bọn họ càng thêm lạnh mặt nhìn bốn người bọn nhóc như muốn sỉ vả họ một vài câu.

" Đúng là bọn con lai tầm thường!" giọng nói khinh thường cùng lạnh lẽo vang lên phía sau họ.

Không chờ bọn họ quay lại thì bọn chúng đã bước lên, một tầng khí đầy u ám bao quanh những người đó, một trong số chúng lên tiếng:" Các ngươi đừng tưởng lên được đâ là nghĩ mình đủ phẩm chất. Con lai vẫn là con lai không biết phân biệt đẳng cấp"

Họ nhìn chúng không đáp, anh và hắn chỉ nở nụ cười đầy thâm thúy. Bọn chúng cũng không để tâm mấy tiếp tục cất bước đi tiếp, nếu chúng có thể nhận ra trong nụ cười của anh và hắn thì hay biết mấy. Chứ đến lúc đó thì miệng cũng không mở ra được... hai nụ cười đầy lạnh giá cùng với đó là sự nhàm chán bởi những người như chúng...

Chúng đã không nhận ra bốn nhân vật này là con " thuần chủng", không phải là con lai a. Mà có khi ngay cả hấp hối cũng chưa biết bọn họ là ai đâu...

n

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tim