TẬP 11
TẬP 11
Nhỏ mỉm cười nhìn nhóc. Nhóc thấy khó xử:" Vậy..."
" Cậu cứ chọn đi. Hai người này thì cậu cứ cho là không khí đi. Họ chẳng quan tâm đâu"
Nhóc e ngại nhìn anh và hắn. Anh quay đi:" Tùy cậu". Hắn thì vươn vai:' Tôi ngủ ở đâu cũng được"
Bây giờ nhóc mới thoải mái bước lên cầu thang lên giường trên. Anh và hắn chia ra chỗ ngủ. Anh ở dưới giường nhóc, hắn ở dưới giường nhỏ.
Không khí trong phòng không quá thoải mái, nhóc thấy vậy bắt chuyện:" Mình hân hạnh ở chung phòng với các cậu. Mình tự giới thiệu, mình tên Ami Onaga"
Nhỏ tươi cười:" " Còn mình là Anri Teshima"
Anh lạnh lùng:" Shouta Nomara"
Hắn ngáp dài:" Kaze Kitsima"
Ồ, thì ra là vậy.
Nhỏ tò mò:" Không ngờ cậu dám nghĩ ra cách đó"
" Hả? Là sao? Nhóc ngờ ngợ.
" Chẳng phải cậu đã dùng linh khí của mình để đấu lại linh khí của cô usach sao?"
Nhóc cười khan:" A ha ha, mình chỉ nghĩ sao làm vậy thôi"
Không chỉ có nhỏ mà cả anh và hắn cũng rất ngạc nhiên vì điều đó, họ đều chú ý đến nhóc.
" Có thật là cậu không biết mình là ai không?" anh đột nhiên lên tiếng.
Nhóc giật mình rồi đượm buồn:" Tôi chỉ biết từ nhỏ tôi đã sống ở cô nhi viện rồi được nhận về nuôi"
" Có khi không biết mình là ai cũng tốt" hắn nhìn xa vẻ đăm chiêu nói.
Không khí trong phòng đột nhiên thay đổi. Anh, hắn và nhỏ dường như có những chuyện riêng của mình, họ đang suy nghĩ...
" Ọt...ọt.."
Vù..vù
Nhóc đỏ mặt, từ nãy đến giờ chưa có gì và bụng. Nhưng... nó lại làm không khí trong phòng hòa hoãn hẳn.
Nhỏ cười:" A ha, đúng rồi mình đi ăn đí, cả ngày nay mình chưa ăn gì cả. Đói rồi chúng ta đi ăn thôi"
Nhóc không đợi được nữa đã nhảy xuống chủ động nắm tay nhỏ:" Mình cùng đi ăn nha". Nói rồi nhóc kéo nhỏ chạy vụt đi. Nhỏ nhìn nhóc nắm tay mình chạy đi, nhỏ bất ngờ về hành động đó của nhóc rồi mỉm cười...
" Oáp... lại đi nữa sao?" hắn mệt mỏi lê bước.
" Có vẻ thú vị đây" anh nhìn theo bóng lưng của họ đặt biệt là... nhóc.
Sau khi ăn xong, nhỏ hào hứng xung phong dẫn ba người còn lại đi tham quan ( mặc dù nhỏ cũng không hiểu gì nhiều về ngôi trường này). Nhóc cảm thấy họ cũng dễ gần, chỉ một thời gian ngắn nhóc và nhỏ đã thân thiết như bạn thân. Còn hai người kia thì ra rìa vị không thể nắm bắt tâm lí của họ được.
Một ngày đã trôi qua, trời đã về đêm. Đó cũng chính là lúc con người ta có nhiều tâm trạng. Căn phòng trở nên im lặng. Mọi người đều đã ngủ nhưng thật ra chỉ giả vờ.
Nhóc đang quay mặt vào tường suy nghĩ về những ngày sau này cuộc sống trong trường mới sẽ ra sao...
Nhỏ cũng không còn vui vẻ như ngày thường mà trở nên trầm lặng khó hiểu...
Anh và hắn đang nhắm mắt xem mọi chuyện diễn ra...
Thôi, chuyện sau này cứ để sau này tính. Bây giờ chuyện phải làm duy nhất là...Ngủ!
Họ chìm vào giấc ngủ.
Reng..reng...
Chuông báo vào học bắt đầu. Cả trường rộn ràng vào lớp. Trong khi đó bọn họ... vẫn còn trong phòng..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro