TẬP 108
TẬP 108
Nhìn dáng vẻ hốt hoảng của bọn người của nhóc, những người canh giữ khu vực cũng không nghi ngờ gì mà tạo một đường đi cho học sinh quay trở về.
Bọn họ rất bất mãn khi những người canh giữ khu vực lại tin những lời của bốn người họ nói.
" Thật không thể tin được, bốn người đó làm cái quái gì mà nói những chuyện không đâu vào đâu"
" Đúng thế, cái gì mà bảo có bão, có sóng thần... thật không biết họ nghĩ gì"
" Thời tiết hôm nay rất tốt, chúng không thấy đường à?!"
Mọi người đang bàn tán xôn xao ở đại sảnh, những người canh giữ khu vực cũng khẽ nhíu mày. Không ngờ họ lại tin vào bốn đứa nhỏ ấy.
Nhóc sau khi trở về liền gấp rút tìm ba người còn lại, họ đi vòng quanh rồi gặp nhau tại một nơi. Nhóc nói:" Các cậu chẳng cũng cảm nhận được?"
Nhỏ gật đầu:" Ừm, chuyện này thật không bình thường mà"
" Ha, bốn người các người đúng là không có chuyện gì để làm đi trêu chọc người khác" bọn người của cậu đi đến trước mặt họ kinh bỉ
Anh và hắn lạnh lùng nhìn chúng, anh cười lạnh:" Các người không tin thì thôi, cứ việc quay lại đó đi. Con đường đó vẫn còn đi được đấy"
Chúng trừng mắt nhìn, hắn cũng lên tiếng:" Các người không biết gì thì cứ yên lặng đi. Hãy cầu cho nhà kính này không bị vỡ"
Chúng tức giận định nói tiếp thì...
" Mọi học sinh chú ý, không được đi ra khỉ nhà kính dù chỉ nửa bước. Chúng ta sắp gặp một hiện tượng kì lạ. Nó tụ hợp hết tất cả các thiên tai xảy ra. Các em cứ yên tâm nhà kính này rất chắc chắn, sẽ không có chuyện gì xảy ra. Các em nên bình tĩnh và đứng tại chỗ. Có lúc sẽ có rung chuyển nên hãy cẩn thận"
Họ mỉm cười, chúng thì dại ra.
Một lúc sau...
Ầm ầm... Có tạt mạnh vào bức tường kính, kèm theo đó là mưa lớn. Gió này thật kinh khủng, nó có thể là cấp 13-14 gì đấy. Nếu ra ngoài chăc đã sớm bị nó cuốn bay rồi...Bên trong vẫn cảm nhận được những cơn gió lạnh thổi đến...
Soẹt soẹt... họ kinh hoàng khi một con sóng cao hơn nhà kính này nhiều lần đang ập xuống... Nước biển ánh màu của bầu trời trở nên đen tối đổ ập xuống nhà kính. Họ bất giác ôm đầu...
Uỳnh...uỳnh... mặt đất cũng bắt đầu rung chuyển khiến họ không trụ được ngã tới ngã lui, dãy đất bên ngoài nhà kính trở nên nứt nẻ tạo thành những khe hở lớn... Cơn chấn động bên ngoài còn dữ dội hơn bên trong, từ đây họ có thể thấy bên ngoài đang rung lắc cỡ nào...
Phù phù... Những đợt khói đen xuất hiện từ phía xa của đảo, những làn khói đen ngùng ngục hòa vào một chút màu đỏ. Núi lửa cũng phun trào... Nham thạch chảy chậm rãi, dù khá xa nhưng tưởng chừng nó có thể chạy được đến đây. Dòng chất lỏng màu đỏ đen sền sệt ấy như tan chảy mọi thứ.
Tất cả tạo nên một cảnh tượng ghê sợ, bốn người họ dù là đã biết trước chuyện gì. Nhưng không ngờ nó còn dữ dội hơn họ nghĩ...
Sau một giờ đồng hồ, tất cả mọi thứ đã giảm bớt chỉ còn gió mạnh và tiếng mưa bên ngoài...
" Chúng ta hãy khen thưởng cho bốn học sinh xuất sắc nhất mùa này!"
Mọi học sinh đều hướng ánh mắt về bốn người họ vỗ tay nhiệt tình, cả bọn chúng mặt mày cau có cũng phải vỗ vài cái. Những người canh giữ khu vực đến và trao cho họ một chiếc huy chương màu vàng sáng rực, nó khác với những chiếc huy chương còn lại mà những người kia có được. Nó không chỉ huy hoàng hơn mà còn thêm rực rỡ, trên đó là những biểu tượng của những khu vực họ tham gia. Nó cũng là những chiếc huy chương danh giá nhất.
Người tiếp viên đi đến nói nhỏ với họ:" Có người cần gặp các em"
Họ chợt nghiêm mặt đi theo người đó đến một căn phòng.
" Mời vào"
Chị chưa gõ cửa người bên trong đã biết, không tầm thường a. Họ được chị mở cửa bước vào rồi đóng cửa lại. Trong phòng chỉ có bốn người họ và một người đàn ông đứng tuổi đang ngồi trên bàn làm việc của mình...
+%C4%91%E1%BA%A5t!%E2%80%9D%3C%2Fp%3E%3Cp%3E%3C%2Fp%3E%3Cp+class%3D%22MsoNormal%22%3EAnh+n%C3%B3i%3A%E2%80%9D+N%C6%A1i+%C4%91%C3%A2y+s%E1%BA%AFp+c%C3%B3+n%C3%BAi+l%E1%BB%ADa+phun+tr%C3%A0o!%E2%80%9D%3C%2Fp%3E©right=1&groupid=101719800&req_type=edit&cover_url=&error_count=0&errors=0&story_url=&skip_title=0&category1=8&language=1&last_text_hash=b08ec364&showRevisions=true&publish=1&part_id=479458622i
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro