TẬP 103
TẬP 103
Nhóc cơ hồ bị cái khu trò chơi này quay mồng mồng, nhìn thế nào mà nó giống cái mê cung thế không biết. Hết rẽ trái đến rẽ phải, rồi bây giờ trước mắt nhóc là ngõ cụt, đi muốn mòn giày mà kết cục lại là hết đường á?
Nhóc uất ức quay lại đi để đi trở ra thì chợt giật mình vì có người đang đứng đằng sau mình. Nhóc cả kinh, xém chút là hét lên a, nhưng nhìn kĩ thì là người quen a – chính là anh.
Nhóc thở phào tươi tỉnh lại nói::" Shouta, cậu đã đi đâu vậy? Với lại tôi đang lạc đường a, cậu biết đường ra không giúp tôi với. À, còn nữa Anri và Kaze chưa thấy đấu. Chúng ta tìm họ rồi ra về thôi, mấy trò ở đây chúng tôi đã tham gia gần hết rồi. Cậu..."
Nhóc thấy có gì đó không ổn, nhìn kĩ anh thì thật là có đều không ổn a. Nhóc nhăn mặt đi đến cạnh anh rồi đi quanh anh đánh giá, anh cũng không để ý chỉ đứng tại đó. Càng nhìn càng không ổn!
Anhh là một người khá kĩ tính, đồ mặc cũng không lấy một nếp nhăn, bây giờ thì nó lại có phần hơi lộn xộn. Mồ hôi cũng đổ ra làm áo dính sát cơ thể. Nhóc thật không thể tin được bèn đứng trước mặt anh hỏi:" Cậu đã đi đâu vậy? Sao trông cậu có vẻ chật vật quá vậy?"
Anh không đáp chỉ chăm chú nhìn nhóc, nhóc càng cảm thấy không ổn. Anh chợt nắm lấy tay nhóc định mở miệng thì....
Nhóc hốt hoảng khi phát hiện bàn tay anh có vết xướt nhỏ, anh không phải là người dễ bắt nạt mà sao lại có vết xước thế này? Nhóc càng nhíu mày chặt hơn:" Cậu bị thương sao?!"
Anh thuận tay nắm lấy tay nhóc rồi chậm rãi lên tiếng:" Tôi có món quà muốn tặng cậu. Nhắm mắt lại đi"
Nhóc ngớ ra rồi không biết làm gì hơn là nhắm mắt lại... Nhóc chỉ cảm thấy cánh tay đang nắm lấy tay nhóc đã buông ra và sau đó là mái tóc phía sau được nâng lên. Cảm giác có vật gì đó ở cổ...
Nhóc mở mắt ra còn chưa hết bất ngờ thì... Một cảm giác ấm nóng trên loạn tóc mai trên đầu nhóc, anh đang thơm lên tóc nhóc...
Nhóc càng cứng đờ hơn, cảm giác có chút hồi hộp làm nhóc đỏ mặt. Nhìn vật nằm trên cổ nhóc chính là một sợi dây chuyền bằng bạch kim vừa cổ với nhóc, đặc điểm nổi bật chính là mặt của sợi dây là một viên pha lê ngọc tím nhỏ được đính trên đấy.
Đây là lí do vì sao anh lại chật vật thế sao?
Anh cũng nhanh chóng đi về phía trước, rồi chợt anh khựng lại mà không quay đầu về sau nên nhóc không biết biểu hiện hiện giờ của anh nói:" Không được tháo ra!"
Nói rồi anh cất bước đi thì bỗng có cánh tay nhỏ nhắn nắm lấy tay anh, anh ngạc nhiên quay lại nhìn nhóc. Chỉ thấy nhóc mất tự nhiên nhìn quanh rồi từ trong cánh tay còn lại đặt một vật gì đó vào tay anh rồi nhóc đi nhanh về phía trước. Anh nhìn lại cánh tay được nhóc nắm, trong lòng bàn tay là một viên đá màu đỏ rực trong suốt.
Nhóc cũng đi được vài bước thì nhớ ra điều gì đó quay lại...
Hắn khó hiểu nhìn nhỏ, hắn cứ tưởng là nhỏ sẽ không nhận chiếc nhẫn ấy nên có phần khó chịu a. Nhỏ bị nhìn đến đỏ mặt liền nhanh chóng đặt vào tay hắn một vật gì đó rồi bước đi nhanh. Hắn tò mò nhìn vật đó, đó là một viên đá màu vàng sáng nhưng không quá chói mắt trong suốt.
Nhỏ chợt khựng lại như nhớ ra điều gì bèn quay lại nói...
" Không được vứt nó!"
Anh cùng hắn ngẩn người nhìn hai cô nàng trước mắt ( cứ tưởng tượng là hai không gian trong cùng một cảnh đi nha ^-^!), một nụ cười tỏa sáng đến không còn vật nào lọt vào tầm mắt. Chỉ thế thôi họ cũng đã cảm thấy ấm áp đến vô ngần...
t
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro