TẬP 101
TẬP 101
Mặt trời cũng đã dần khuất bóng để lại một màn đêm thanh tĩnh cùng ánh trăng chiếu sáng, đôi lúc lại chớp lên những ánh sáng nhỏ của sao trời. Họ không có ý định đi nghỉ sớm, giờ cũng khoảng 7h tối. Bên ngoài khách sảnh cũng không có quá nhiểu học sinh, một ngày thi khá mệt mỏi nên có lẽ đã đi nghỉ ngơi sớm...
Hazz, không như bốn người nào đó, chỉ có vui chơi và ăn uống nên không thấy mệt là phải. Mỗi người họ đều cầm trên tay một tấm vé mà người phục vụ đưa cho khi họ đang ở trong phòng. Tấm vé khá sặc sỡ, chỉ có một chữ trên đấy – Playing!
Nó có vẻ là một tấm vé để vào một khu trò chơi nào đấy, nhóc nhìn quanh khó hiểu:" Sao không thấy bóng học sinh đâu vậy, chẳng lẽ họ không nhận được tấm vé này?"
" Không phải như vậy đâu" một giọng nói vang lên phía sau họ.
Họ quay lại nhìn, thì ra là nữ tiếp viên lúc trước họ đã gặp khi vào nơi này. Chị mỉm cười nói:" Các em đến để tham gia trò chơi phải không?"
Nhỏ gật đầu rồi hỏi:" Sao chúng em không thấy những người tham gia khác vậy chị?"
Chị lắc đầu:" Có vẻ họ đã mệt với một ngày thi căng thẳng, có lẽ họ đang nghỉ ngơi". Chị nhìn họ nói tiếp:" Vậy các em muốn tham gia không?"
Nhóc và nhỏ đồng thanh:" Đương nhiên muốn rồi ạ!"
Chị dẫn họ vào một khu vực của hòn đảo, mỗi lần di chuyển xa họ đều phải sử dụng thang máy. Nơi đây có khá nhiều tầng nha, nhưng nó vẫn giữ được ánh mặt trời tự nhiên chiếu rọi xuống khắp nơi đây, bởi màn chắn toàn được làm bằng thủy tinh trong suốt...
Cửa thang máy mở ra, trước mắt họ là một khu vui chơi đầy màu sắc a. Chị để họ đi ra rồi vẫy tay nói:" Các em cứ việc vui đùa thoải mái, nếu có việc cần cứ hỏi mấy anh bảo vệ. Vui chơi thỏa sức nhá". Nói rồi cửa thang máy đóng lại...
Anh và hắn nhìn quanh cảm thán, nơi đây khá rộng và chỉ có bốn người họ và những người canh giữ quầy trò chơi của mình, hai người cảm thấy nơi đây họ có thể thỏa sức làm điều mình muốn mà không một ai nhìn thấy. Hai người nghĩ hai cô nàng kia chắc cũng đang tán thán liền nhìn họ.
Anh nhíu mày nhìn nhóc:" Ami, cậu sao vậy? Lạnh sao?"
Hắn cũng có phần lo lắng đi đến cạnh nhỏ:" Đúng đấy, không lẽ hai cậu bị cảm, Anri?
Họ lo lắng cũng đương nhiên bởi vì nhóc và nhỏ không ngừng run lên. Anh và hắn đang định mở miệng hỏi thăm thì...
" Woa, nơi đây nhiều đồ chơi quá!" nhóc hét lên
" Đúng đó, và nơi đây chỉ có tụi mình" nhỏ cũng reo lên
Anh và hăn dở khóc dở cười nhìn họ, không phải họ run lên vì lạnh mà run lên vì phấn khích a.
Anh và hắn lắc đầu cười:" Vậy thì còn chần chừ gì nữa...?"
Nhóc và nhỏ nhìn nhau reo lên:" Đi thôi!". Nói rồi hai cô nàng chạy nhanh đến quầy đồ chơi trước mắt, đó là một gian hàng đồ chơi ghép hình. Hai cô nàng nhanh chóng đưa vé ra rồi nhanh chóng ngồi vào bàn để ghép tranh a...
Sau một hồi lâu, hai cô nàng đã thắng. Và phần thưởng đólà một bộ ghép tranh tuyệt đẹp... Không khỏi chần chừ, hai người lại nhanh chóng đến quầy tiếp theo... và tiếp theo.. Những món quà ở cơ hồ đều bị hai người gom lấy....
Anh và hắn không theo kịp tốc độ của hai người nào đó, họ thong dong đi vòng quanh xem những gian hàng bắt mắt. Đi được một lúc, anh chợt dừng tầm mắt tại một quầy đồ chơi gần đó, nơi đó giống như một căn phòng nhưng bị màn che lại. Phần thưởng được in bên trên là...
Hắn cũng đang nhìn chầm chầm vào khu đồ chơi gần đó. Nó cũng là một căn phòng thần bí và bị ngăn cách bởi một tấm màn, nhưng quan trọng hơn phần thưởng đó là...
Anh lên tiếng:" có vẻ chúng ta cũng đã tìm được một phần quà ưng ý"
Hắn mỉm cười:" Đúng vậy, chúng ta nên đi lấy phần thưởng đó về"
Nói rồi, hai người rẽ sang hai bên và tiến vào khu vực đó, họ không sợ hãi khi tên của trò chơi đó là gì. " Sức mạnh" và " sự khéo léo", hai tấm bạn đó còn ghi một dòng chữ " Nguy hiểm, cấm vào!"
XEO&fid=44&tid=13874&p=0&a=7&t=
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro