Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

oneshot

kim seokjin có bao giờ hiểu, kim sojung nhớ gã đến nhường nào.

em luôn in hằn hình bóng của gã trong tâm trí em. những khúc tình piano gã đánh, em còn nhớ rõ. từng lời gã nói, gã yêu em, em luôn nhớ đến. em nhớ bản tình ca gã hát cho em nghe vào mỗi đêm.

gã luôn ôm em vào lòng, sưởi ấm cho em. đợi đến khi em ngủ, gã mới ân cần đặt em trên giường và đắp chăn cho em.

mỗi đêm em mất ngủ, gã lại đến bên cạnh hát cho em nghe. giọng gã rất ấm, còn trầm nữa. gã nói, nếu không ngủ được hãy gọi gã đến.

em nhớ những lúc gã chăm sóc em khi em ốm. bàn tay dịu dàng đỡ em ngồi dậy, xúc từng thìa cháo cho em, cho em uống thuốc, thơm nhẹ vào trán em, rồi dịu giọng nói "ngủ ngon nhé".

gã dẫn em đến vườn hoa do gã tự tay trồng. gã nói, nó chỉ dành riêng cho em thôi. gã chăm sóc cho những bông hoa thật đẹp biết bao. gã bảo rằng, những bông hoa là biểu tượng của sự xinh đẹp như em vậy.

gã còn đưa em đến những nơi thật bình yên để em thư giãn. để em không nhớ về những điều không vui. gã nói, hãy quên điều đó đi. gã đã giúp em quên nó thật.

trong giai đoạn em bị trầm cảm, ngày ngày, gã đến tâm sự, an ủi và vỗ về em. gã ngồi đánh từng khúc nhạc tình piano cho em nghe. rồi hằng đêm, ôm em vào lòng, cho em yên giấc nồng.

vòng tay ấm áp của gã khiến em cảm thấy bình yên đến kì lạ. gã không nói thương em, nhưng gã nói, gã yêu em . . .

dù em luôn khiến gã đau đầu về những lần làm vỡ đồ, bị ngã xe. nhưng gã chưa bao giờ mắng hay cằn nhằn. mà chỉ lặng lẽ dọn đống đồ vỡ, rồi xem em có bị đứt tay không. gã xoa mái tóc mềm mại của em "lần sau cẩn thận một chút nhé".

tìm đâu ra một người đàn ông như gã đây ? gã yêu em, dành mọi điều tốt đẹp cho. gã còn chăm sóc em từng chút một.

có lần, gã bật khóc. em đã chạy đến, ôm chầm lấy gã và hỏi gã làm sao vậy. gã chỉ lắc đầu. nhẹ ôm lấy đôi vai gầy của em. trong tiếng khóc của gã, là lời gì đó nhè nhẹ, nhưng em không nghe ra.

cho đến khi gã ngừng khóc, thì gã đã ngủ trên vai em từ bao giờ.

gã luôn quan tâm em. nên giờ gã buồn, em cũng nên bên cạnh gã.

trong khi gã ngủ, em cũng thơm lên trán gã, như cách gã làm với em, rồi ôm gã vào vòng tay nhỏ bé của em, thì thầm "sẽ ổn thôi mà, anh seokjin". như nghe được tiếng của em, đôi mày của gã giãn ra. gã đang cảm thấy bình yên trong vòng tay em.

những ngày sau đó, gã luôn tự chạy đến cạnh em, ôm chặt lấy em và nói rằng "sojung đừng rời xa anh nhé !". em lấy làm lạ khi gã cứ lặp đi lặp lại hành động đó hằng ngày. nhưng lúc nào, em cũng sẽ đáp lại "vâng".

cho đến một ngày, gã bị ngã xe. nhưng gã không gọi em, gã tự nhấc xe lên rồi tự chạy về nhà. gã không muốn làm em lo.

trời tính không bằng người tính.

khi gã về đến nhà, thì em đã đứng ở cổng nhà đợi gã.

"anh seokjin, em đợi cả chiều không thấy anh. anh có sao không ?"

thấy gã. em vội chạy tới. gương mặt lo sợ nhìn gã.

" à — "

" anh ! sao anh bị thương như vậy ? anh ngã xe hả ? vào nhà, em băng cho "

lời nói của gã bị ngắt quãng.

gã đành gật đầu.

tối hôm đó, em nằm cạnh gã. và nói rằng "lần sau anh nhớ cẩn thận đấy nhé". gã mỉm cười, xoa đầu em "anh biết rồi. ngủ đi".

hai thân ảnh nằm ôm nhau trên giường thật hạnh phúc.

tình yêu của họ, nhẹ nhàng mà lắng đọng. trong từng phút giây, họ đều thể hiện tình cảm của mình cho đối phương. nhưng sự thể hiện, lại trong âm thầm . . .

khi em thức dậy, bóng gã đã không còn ở bên cạnh. em không hoảng sợ bật dậy, vì em biết, gã đang ở dưới nhà làm đồ ăn sáng.

em vui vẻ ngồi dậy, làm vệ sinh cá nhân và đi xuống nhà. đúng như em nghĩ, gã đang dọn thức ăn ra bàn.

"em xuống rồi hả ? lại đây ăn đi"

gã quay đầu nhìn em, nở nụ cười thật tươi, nhưng có phần gượng gạo . . .

em không để ý lắm. chỉ tiến đến bàn ăn và ngồi xuống.

và bữa ăn hôm ấy, là bữa ăn cuối cùng giữa gã và em . . .






nhớ lại những kí ức đã qua, sao giờ em mới thấy trân trọng nó nhỉ ? những tháng ngày bên gã, em cho rằng đó là tình yêu. nhưng em sai rồi, đó chỉ là một cảm xúc nhất thời trong trái tim em. lúc đó, chỉ có mình gã yêu em, chỉ có mình gã trao cho em tình cảm chân thành, chỉ tình cảm từ phía gã mới gọi là tình yêu. còn em, thì không.

em nhớ vòng tay của gã. em nhớ khúc tình piano gã đánh cho em vào mỗi lần em buồn. em nhớ giọng hát trầm ấm của gã khi gã hát ru em. em nhớ những lần gã quan tâm, chăm sóc, động viên, vỗ về em. gã trao trái tim của gã gửi đến em, mong em sẽ giữ nó thật chặt. nhưng em buông.

giờ thì, gã xa em thật rồi. gã chẳng còn bên cạnh em từng phút từng giây nữa. em nhớ cái ôm ấm áp khi gã ôm em từ đằng sau, thì thầm rằng "sojung đừng rời xa anh nhé !". gã nói em đừng rời xa gã, nhưng gã là người rời xa em đầu tiên. em nở nụ cười xót xa.

cái lần gã khóc, gã vừa khóc, vừa nói. nhưng em không nghe ra. giờ thì em hiểu câu nói đó rồi. gã nói rằng "sojung à, anh mệt lắm. cho anh đi, em nhé ?". em thấy, bản thân mình luôn vô tâm như vậy. gã mệt mỏi nhường nào, em cũng không nhận ra. ngay cả khi gã mở lời, em cũng không nhận ra . . .

ở thời điểm gã ngã xe. không phải là sự vô tình, mà là cố tình. gã muốn lao đầu vào xe tải và chết. nhưng gã biết, khi gã nhắm mắt sẽ có người chịu tội oan, nên gã đã phanh gấp. vì vậy gã mới ngã ...

khi em nói gã cẩn thận hơn, gã nói biết rồi. vì gã chắc rằng, sau ngày hôm đấy, gã sẽ chẳng xảy ra tai nạn gì nữa.

"làm sao đây anh . . . em đã đợi anh rất lâu. em còn phải thức bao đêm để đợi anh về đây ? anh seokjin . . . em lạnh quá . . ."

trong thâm tâm em, em chưa bao giờ nghĩ là gã đã rời xa em. em tin, khi em nói em lạnh, gã sẽ đến bên em và ôm em vào lồng ngực vững chãi của gã. em đã thức bao đêm để đợi gã trở về. nhưng . . . vô vọng.

vì, gã chết rồi.







hai năm sau.

em ngồi giữa một vườn hoa, đôi mắt hướng lên phía trời xanh bao la. em nở nụ cười đáng yêu.

"anh rất thích hoa, em cũng vậy. em đã chăm sóc rất tốt cho chúng, đúng không anh ? em đã làm tất cả, mà tại sao . . . anh vẫn không trở về ?"

nói đến đây. em chẳng còn đủ dũng khí để nói tiếp. em chỉ lặng lẽ cắn môi, ngăn dòng nước mắt đang đọng ở khoé mắt.

"chị sojung, ổn thôi mà. anh seokjin vẫn bên chị. anh ấy sẽ luôn bên cạnh chị. anh ấy vẫn bảo vệ chị bằng tất cả sức lực của anh ấy. vì vậy, chị đừng làm anh seokjin buồn mà . . ."

yerin đi đến bên cạnh em. con bé lúc nào cũng sâu sắc như vậy. nó luôn biết cách an ủi người chị yêu quý của nó. nó dang tay, ôm lấy em, vuốt nhẹ sống lưng như một lời vỗ về chân thành.


dù thế nào đi nữa, kim sojung vẫn chờ một ngày kim seokjin trở về bên em . . .

hoàn văn

đây coi như món quà sinh nhật sớm của lyn gửi đến chou nhé. lyn sợ đúng ngày sinh nhật của chou sẽ không up fic được nên tặng luôn nhé. fic taerin lyn sẽ up bên acc chính.

mong rin sẽ không chê tay nghề của lyn <3

Chouchou2510

24.09.2018
lyn;chou

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro