Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 : Gặp lại Tiểu Bạch


Ban đêm hoàng cung Hán triều không gian yên tĩnh , càng toát lên hào khí uy nghiêm không thể xâm phạm . Thủ vệ được bố trí dày đặc canh gác cẩn mật .
Một bóng đen xuất quỷ nhập thần vụt nhanh qua tiền điện , phóng tới cung điện phía nam hoàng cung .

Trong  gian phòng tràn ngập mùi thảo dược , nam tử cẩm bào màu bạc nằm trên trường kỷ bằng gỗ tử đàn , gương mặt tinh xảo như điêu khắc , hàng lông mi dài cụp xuống che đi con ngươi sâu thẳm . Khí chất quanh thân phiêu dật tựa như trích tiên lạc xuống nhân gian  .

Không một chút tiếng động , bóng đen quỷ mị như mũi tên phóng qua cửa sổ , chân nhẹ đáp đất , hành lễ trước nam tử bạc y .

" Vương gia "

Tam vương gia khẽ nâng mí mắt , không nóng không lạnh cất lời : " Tra được gì rồi " .

Hắc y nhân đeo mặt nạ bạc che khuất nửa khuôn mặt , ánh mắt kính phục hướng tới vương gia , bẩm báo : " Nàng ta lai lịch bất chính , thuộc hạ đã cho người tra từng hộ dân trong thành Trường An cũng không có ai gặp qua nàng , Phi Tuyết bên ngoài thành cũng chưa tra được tin tức gì "

" Chỉ có vậy thôi sao "

" Là thuộc hạ bất tài "

" Được rồi , ngươi lui đi "

Hắc y nhân theo lệnh hành lễ lui đi , chân đạp đất , lắc mình biến mất trong bóng tối .

Lưu Khải Uy ngón tay thon dài theo thói quen đưa sang bên trái nắm lấy ly trà Long Tĩnh tinh chế , ưu nhã uống một ngụm .
Đến tổ chức Bạc Lang đứng đầu kinh thành về săn lùng tin tức cũng không tra ra kết quả . Kẻ đứng sau hẳn là nhân vật có tầm cỡ .
Cặp mắt phượng thâm sâu loé lên ý vị , tựa tiếu phi tiếu ngâm ra hai tiếng " Quân Thần"

- - - - ta là đường ranh giới đáng yêu - - -

Phủ nội thị :

Ban đêm trên bầu trời rải đầy các vì sao đang mải mê tỏa sáng . Đèn lồng được thắp lên khắp hành lang cung , báo hiệu canh đầu tiên về đêm bắt đầu , các thái giám phủ nội thị theo thường lệ trở về phòng đi ngủ .
Vân Đình ngủ cùng phòng với Hồ Tiêu , nàng nằm phía ngoài giường . Đêm nay nàng trằn trọc mãi không ngủ được , đồng tử to tròn nhìn ngọn nến phát sáng lay lắt trên bàn .

" Đình Đình "

Là giọng nói của nam nam tử , có chút trẻ con , không biết từ đâu phát ra . Vân Đình cảm thấy lành lạnh sống lưng , trong phòng chỉ có nàng và Hồ tiêu , mà tiểu tử đó đã ngủ say .
Là ai đang gọi nàng ?
Gặp quỷ a .

" Đi ra ngoài phòng đi "

Lại âm thanh đó , ta vừa mới đến đây đâu có đắc tội với ai chứ . Khoé môi run rẩy , nàng kéo tấm chăn mỏng dưới chân chùm kín từ đầu đến đuôi . Ta cái gì cũng không nghe thấy .

" Đừng sợ , ra ngoài đi , Tiểu Bạch muốn gặp ngươi "

Tiểu Bạch , tại sao kẻ đó lại biết tiểu bạch của nàng . Vậy nàng có nên ra ngoài hay không ? .

Được rồi , đi thì đi , ta sợ gì chứ .

Vân Đình  rón rén bước đến cửa phòng , mở cánh cửa hé ra một chút , đầu thò ra ngoài nhìn nhìn

" Meo "

Kẻ giấu mặt kia quả nhiên không nói dối  , đây đúng là Tiểu Bạch mập của nàng rồi . Nàng hí hửng bước ra ngoài , hai tay giang ra định ôm lấy Tiểu Bạch ,  lại không ngờ mèo đen mở miệng nói được tiếng người

" Đình Đình "

Nàng kinh hãi dựng cả tóc gáy , môi lắp bắp không nói thành câu :

" Ngươi ... Ngươi ... ... "

" Ta chính là Tiểu Bạch đây "

Lời nói vừa dứt , mèo đen Tiểu Bạch biến mất ,  thay vào đó hiện ra một vóc dáng một thiếu niên chưa trưởng thành . Tóc đen mắt xanh , đường nét trên mặt mang một vẻ đẹp không thuộc về thế gian .
OMG ! 😱😱😱
Vân Đình há hốc mồm , có phải ngay từ đầu nàng đã xuyên đến hành tinh khác rồi không , nàng muốn quay về trái đất a .

" Ngậm miệng vào đi , nếu ở hiện đại thì biểu cảm này của ngươi có thể lên trang nhất được rồi đấy "

Vân Đình nuốt nước bọt , hít thở thật sâu giữ lấy bình tĩnh , cao giọng hỏi mỹ thiếu niên :
"Ngươi giải thích cho ta , rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra "

Mỹ thiếu niên đứng bên cạnh khí chất kiêu ngạo , cẩm y đen thêu chỉ viền xanh  , nom trang phục có chút không hợp với tuổi .

" Bản tôn là hậu duệ Mao tộc , gia tộc  ta là một trong ngũ đại thần thú của thiên đình .... Bla .... Bla ... Bla... "

Vân Đình đã mất hết kiên nhẫn , đưa tay cốc lên đầu mỹ thiếu niên , vẻ mặt hăm dọa :

" Tiểu tử , ngươi mau nói vào việc chính đi , tỷ tỷ không đứng đây nghe ngươi ba hoa "

Mỹ thiếu niên tên Bạch Lạc Vĩ đưa tay xoa đầu , bĩu môi  . " Bản tôn lạc xuống nhân gian chưa thể quay về gia tộc , sống nhờ nhà ngươi . Hằng năm đều thi triển linh hồn thuật trở về gia tộc một lần , không ngờ lần này linh hồn của ngươi cũng bị mang đi theo "

Nghe đến đây là hiểu rõ vấn đề rồi chứ !
Vân Đình xoay cổ tay kêu "rắc rắc" hai tiếng , giơ nanh vuốt lên  , gầm nhẹ . " Thì ra là do tiểu yêu ngươi hại ta "

" Bản tôn là hậu duệ thần thú Mao tộc , không phải loại yêu tầm thường " . Bạch Lạc Vĩ ấm ức  phản bác , lại thấy bộ dạng dữ tợn định ăn tươi nuốt sống của nàng , nói thêm :

" Ngươi định làm gì ta thì đừng mong trở về"

A... còn nhỏ như vậy đã biết uy hiếp người khác rồi .
Cẩn thận suy nghĩ một chút , nàng cần nhờ tiểu yêu này đưa nàng trở về .
Diễn viên chính là như vậy , nháy mắt một cái đã thành một người khác . Vân Đình thu lại biểu cảm hung dữ , nở nụ cười hoà ái nói với mỹ thiếu niên . 🤗

" Hi hi , Tiểu bạch , có phải ngươi đến đây đưa  ta về không "

" Không hẳn là như thế "

" Ý ngươi là sao "

"  Ngươi tạm thời chưa thể về được , linh hồn của thân thể ngươi nhập vào đã xuyên đến hiện đại , trú ngụ trong thân thể của ngươi rồi "

Còn cả phản xuyên nữa sao . Người kia không biết gì về hiện đại , lại nhập vào một hoa đán nổi tiếng như nàng . Không biết có làm ra hành động ngốc nghếch gì không . Nàng phải sớm  trở về may ra còn kịp .

" Vậy khi nào ta có thể trở về được "

" Có thể đợi đến khi nàng ta qua đời .... " . Bạch Lạc Vĩ chưa nói hết câu đã thấy sắc mặt Vân Đình đen như đít nồi liền đổi giọng .
. " Hoặc là ... ngươi đợi ta ba tháng . Chờ ta vượt qua thiên kiếp , trở thành thần thú sẽ tìm cách đưa cả thân thể lẫn linh hồn này đến hiện đại "

Đợi cả đời với ba tháng , có kẻ ngốc mới chọn ở thời cổ đại chán chết này cả đời . Chỉ cần quay về được hiện đại , chịu khổ trong ba tháng một chút cũng không vấn đề gì .

" Đình Đình , ta đã điều tra thân thế nàng ta , Nàng ta tên Diệp Tư Đình , là thánh nữ tộc Tân Cương "

" Tân ... Cương... " . Vân Đình kéo dài thanh âm , trầm mặc suy tư .

Trong sách sử có ghi tộc người Tân Cương bị Hung Nô khống chế . Hung Nô là tộc người hiếu chiến , mặc dù có hiệp ước hoà thân với nhà Hán từ lâu , nhưng người  Hung vẫn nhiều lần ra quân đánh phía Bắc của Hán quốc .
Xét đến cùng , nàng chính là nội gián của Hung Nô đưa đến đây .

Bạch Lạc Vĩ thấy nàng trầm mặc , cũng hiểu nàng đang suy nghĩ cái gì . Tay hắn lôi ra một tấm ảnh chìa trước mặt nàng . 

" Thiền Vu tộc Hung Nô tên Quân Thần , hắn là kẻ có dã tâm , lãnh khốc tàn nhẫn , ta cũng đã chụp ảnh hắn , ngươi mau nhìn  kĩ đi "

Vân Đình cầm tấm ảnh Bạch Lạc Vĩ đưa cho , mắt hạnh ngắm nhìn đánh giá một phen . Trong ảnh là một nam nhân ngạo khí bá vương , con ngươi màu hổ phách sắc bén , ngũ quan tuyệt luân xuất chúng . Chỉ là nhìn qua ảnh cũng khiến nàng chép miệng thầm khen

" Thật soái a "

" Đợi ngươi chết dưới tay hắn xem còn nói câu đó được không " 

Bạch Lạc Vĩ ném cho nàng một ánh mắt xem thường . Bản tôn sau này còn đẹp hơn hắn gấp mấy lần , nữ nhân không có mắt nhìn .

Vân Đình cất ảnh vào trong tay áo , mắt thấy bộ dạng không vừa lòng của Bạch Lạc Vĩ , nàng biết tiểu tử này thích được người khác xu nịnh

" Vương tôn Bạch mỹ nhân còn thông tin gì nói với ta nữa không "

Bạch Lạc Vĩ được khen phổng mũi lên kiêu ngạo , lát sau lại bắt chước các bậc tiền bối giả bộ khiêm tốn , nói với nàng :

" Một thông tin  nữa ta biết được về thánh nữ Tân Cương , nàng ta đem lòng yêu Thiền Vu Hung Nô , tự nguyện làm nội gián trong Hán triều  . Vì vậy nếu gặp phải Quân Thần thì ngươi  biết làm thế nào rồi đấy "

Nàng gật đầu  , nam nhân tên Quân Thần kia tâm địa rắn rết , lợi dụng tình yêu của thánh nữ để khống chế người Tân Cương . Còn đem nàng ta thành quân cờ mà tiêu khiển . Thật đáng giận .

Bạch Lạc Vĩ biết nàng không phải kẻ ngốc , nhưng dù sao đến một nơi xa lạ sống cũng không phải dễ , hắn lôi ra một túi đựng đồ , ném cho nàng . " Ta biết ngươi sống trong hoàng cung không dễ dàng gì , nên đem cho ngươi mấy bình xịt hơi cay và lọ nước hoa của ngươi "

Vân Đình cười "hì hì" nhận lấy , thật may tiểu Bạch còn đem cho nàng lọ nước hoa nàng yêu thích nhất .
Lại nói Vân Đình từ nhỏ đã có tố chất thiên bẩm về mùi hương . Nàng tự tay điều chế các loại hương hoa rất đặc biệt .

" Cảm ơn Tiểu Bạch , không uổng công ta chăm sóc ngươi nhiều năm qua "

Bạch Lạc Vĩ không còn vẻ vui tươi như lúc đầu , ánh mắt lộ tia phức tạp khó nói , làn mi dài như cánh bướm cụp xuống che đi tia lo lắng .
" Còn một người nữa ngươi phải cẩn thận  , chính là Hán Vũ Đế - Lưu Khải Vũ , hắn không phải người tốt "

" ừm , ta đã nhớ rồi , ngươi yên tâm trở về đi , nơi này lát nữa sẽ có quan tuần tra đi qua , nếu bắt gặp được sẽ rắc rối lắm  "

Vân Đình  hôn nhẹ lên mũi hắn thay lời tạm biệt . Hai má Bạch Lạc Vĩ điểm thành màu hồng nhạt , xấu hổ quay lưng lại . Hắn cũng không nỡ rời xa nàng , nhưng mà ...

" Bye Bye "

Bạch Lạc Vĩ vẫy tay chào nàng ,  dứt khoát xoay người , phi thân biến mất trong màn đêm đen .

Vân Đình lúc đó không biết rằng ,
Bạch Lạc Vĩ đã không nói cho nàng biết một sự thật . Mãi sau này bọn họ gặp lại , thì ba năm đã trôi qua . Mọi chuyện hết thảy đều là vận mệnh đã an bài .

***+***+***+***+***+***+***+***

Mèo đen Tiểu Bạch

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: