Mắt Biếc - Nguyễn Nhật Ánh
"Tôi gửi tình yêu cho mùa hè, nhưng mùa hè không giữ nổi. Mùa hè chỉ biết ra hoa, phượng đỏ sân trường và tiếng ve nỉ non trong lá. Mùa hè ngây ngô, giống như tôi vậy. Nó chẳng làm được những điều tôi kí thác. Nó để Hà Lan đốt tôi, đốt rụi. Trái tim tôi cháy thành tro, rơi vãi trên đường về."
"Tôi làm con cá nhỏ, bơi trong nỗi buồn. Nỗi buồn mênh mông như biển, tôi bơi suốt đêm vẫn chưa ra khỏi. Nhưng tôi vẫn lặng lẽ bơi, ngậm ngùi, cô độc, thỉnh thoảng quẫy mạnh chiếc đuôi dài làm xuất hiện những đốm bọt màu sữa như những ngôi sao ."
"Tôi buồn, dĩ nhiên. Nhưng đốm lửa hi vọng trong tôi chưa tắt hẳn.
Nó vẫn cháy dù là leo lét, bản chất của tình yêu là hi vọng.
Nhiều khi trước một sự thật phũ phàng đã rõ mười mươi người ta vẫn tìm cách giải thích theo chiều hướng ít bi quan nhất."
"Có con đường nào thật dài
Để ta đi cạnh nhau mãi?!
Có mùa hạ còn chưa phai
Màu mắt biếc nghiêng ngực trái."
"Một nỗi nhớ xa vời
Cắm xuống đất
Để mọc lên trái đắng
Tình tôi đơn phương thầm lặng"
"Lớn lên, đôi mắt của Hà Lan lại gợi tôi nghĩ đến bầu trời và dòng sông, đến những giấc mơ dịu dàng của tình yêu và khi đó tôi không còn đủ can đảm để nhìn lâu vào đôi mắt nó như ngày xưa thơ dại."
"Anh chỉ mong xua được mùa đông
Ra khỏi trái tim em
Cùng với những âu lo và phiền muộn
Để mai đây trên con đường dài dẫu nhiều trắc trở
Em chỉ gặp toàn niềm vui
Và những chàng trai thật thà và tốt bụng
Yêu em
Chỉ cần bằng một nửa anh thôi."
"Nắng chiều không thắm không vàng vọt
Sao đầy Hoàng Hôn trong mắt trong?"
"
Mắt biếc" là một cuốn sách không phải được lắp đầy bằng những trang chữ mà bằng những nỗi buồn. Một tác phẩm đậm nét bình dị,trong veo của văn học Việt Nam,ngay cả những nỗi buồn của 2 nhân vật chính cũng được tác giả gợi lên bằng những từ ngữ chân thật,nhẹ nhàng mà đầy xúc cảm. Nói thiệt là mấy trang đầu các bác sẽ thấy khá vui vẻ,ngồ ngộ nhưng qua mấy trang sau đến cuối tôi thề các bác k thể cầm nổi nước mắt đâu=))) tác giả ko dùng từ ngữ mỹ miều nhưng truyện này nó lại buồn theo 1 cách mà các bác và cả tôi cứ bị ám ảnh trong tâm trí=((((
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro