Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 78: Sóng gió nhà Fourite(3)

"Cách gì chứ?" Đây là điều Fye muốn nói nhất,"Chắc ba mẹ sẽ không li hôn đúng không? Mẹ cam lòng nhường cho kẻ thứ ba sao?"

"Mấy ngày nữa con sẽ biết thôi." Nói rồi bà xoay người rời đi.

Bấy nhiêu năm nay, không biết có bao nhiêu người phụ nữ muốn thay thế vị trí của bà, nhưng những người đó trước giờ bà chẳng bao giờ để mắt, cũng chưa từng lo lắng vì họ.

Nhưng, lần này không giống như vậy.

Tin tức đã lan rộng lắm rồi, có muốn chặn cũng không chặn lại được.

Chắc là bà đã lớn tuổi rồi, mệt rồi, kiệt sức rồi, hoặc nói đúng hơn là...đã quá tuyệt vọng rồi...Cứ mãi đuổi theo một người chưa bao giờ thật sự đem tâm tư trên người mình là một chuyện quá mệt mỏi.

Cho dù bà đã cố gắng hết sức, tận lực làm một người vợ phù hợp với tiêu chuẩn của ông, đến cuối cùng, tâm tư của ông vẫn đặt trên một người phụ nữ khác.

Bà cũng đã từng có một thời thanh xuân đẹp đẽ, nhưng có ích gì đây?

Giờ ông đã thành đạt lắm rồi, không còn là chàng thanh niên nghèo khó năm đó phải nhờ vào danh vọng, bối cảnh của nhà vợ để tiến lên.

Cho dù có rời khỏi tập đoàn Li, với tài năng của ông, với những kinh nghiệm và mối quan hệ ông tích lũy được bao nhiêu năm qua, bà tin ông có thể tự mình gậy dựng nên sự nghiệp, không cần phải chịu sự khống chế của tập đoàn Li.

Mà bên ngoài, có bao nhiêu cô gái trẻ đẹp, giỏi giang, hết lớp này đến lớp khác như thiêu thân bay đến ông.

Lần này,có lẽ duyên của bọn họ thực sự đã tận rồi...

***

Bữa cơm tối này ỏ nhà họ Li vẫn rất yên tĩnh như thường ngày.

Sara trước giờ vẫn luôn như vậy, Sakura thì lại là người không phải hay nói còn Fye thì rõ ràng rất lo lắng về chuyện của ba mẹ mình nên chỉ trầm mặc ăn cơm.

Ăn đến một nửa, Sara nói nó rồi sau đó đứng dậy lên lầu, để lại hai người Sakura và Fye ngơ ngác nhìn nhau.

"Mẹ của anh..." Chắc không phải nghĩ không thông chứ? Nhưng câu này Sakura không dám nói ra.

"Yên tâm, mẹ nói chuyện của hai người mẹ sẽ tự giải quyết, không có sao đâu." Fye buông dĩa xuống, hắn cũng giống như mẹ mình, không có thói quen ăn món Nhật."Cho dù mẹ quyết định như thế nào tôi cũng sẽ ủng hộ bà."

"Nhìn không ra anh là người con hiếu thảo nghe vậy." Từ khi biết Fye là con trai duy nhất của Sara, tâm lí phòng bị trước đây của cô đã giảm đi không ít, cộng thêm hôm nay hắn sốt ruột đến đây để hỏi chuyện ba mẹ khiến cô có cảm giác hắn cũng khá...đáng yêu.

Tuy rằng Syaoran không chỉ một lần nhắc nhở cô, không cho phép cô tiếp xúc quá nhiều với Fye nhưng cô chỉ nói chuyện phiếm với hắn mà thôi, không làm trái ý hắn đâu nhỉ?

"Chuyện cô không biết về tôi còn nhiều lắm." Fye lúc này mới nhìn kĩ Sakura, thấy cô còn xinh đẹp hơn trước mấy phần, trong vẻ thanh thuần còn pha thêm một chút kiều diễm chưa từng có, đẹp đến mức hắn không thể dời ánh mắt đi được nhưng hắn buộc phải không nhìn cô," Trường đại học sắp cho nghỉ rồi, cô có đến Anh chơi với Syaoran không?"

"Vẫn chưa quyết định." Mấy hôm trước khi hắn và cô nói chuyện thì hắn bảo nửa tháng sau sẽ quay về Singapore với cô. Tính đi tính lại, vừa khéo là lúc nghỉ hè," Còn anh thì sao? Gần đây sao không thấy đến trường? Sinh viên trao đổi không cần đi học, đi thi sao?"

Cho dù là sinh viên đến công ty thực tập cũng đâu có bận đến mức lơ là việc học như vậy chứ?

"Gần đây tôi được điều đến Moscow xử kí vài việc, hôm nay mới có thể trở về Singapore." Thi cử đối với hắn chẳng phải là chuyện khó khăn đến mức bận tâm đâu chứ?

"Anh còn chưa tốt nghiệp, Syaoran đã phân công cho anh nhiều công việc như vậy rồi sao?" Sakura sau khi nghe hắn nói mới từ Moscow về thì có chút kinh ngạc bật thốt.

Không ngờ một sinh viên chỉ mới hơn hai mươi như hắn mà đã có năng lực làm việc cao như vậy rồi, người nhà họ Li có phải ai cũng lợi hại như vậy không?

Nói đến đây là cơn tức trong lòng hắn lại bùng lên, đi Moscow nào có phải là ý hắn đâu chứ? Nhưng Fye hắn là một người đàn ông chân đầu đội trời chân đạp đất, nói câu oán giận trước mặt một cô gái như cô sẽ tuyệt đối không, nhất là ở trước mặt Sakura.

Cho nên câu trả lời cũng chỉ là," Không đến nỗi nào."

"Nam nhi chí ở bốn phương, cố gắng lên."Sakura nói một cách thật lòng, thì ra Fye cũng không khó để chung đụng cho lắm.

"Là sao?" Fye nhìn cô có chút khó hiểu.

"Tiếng Nhật của anh không phải giỏi lắm sao? Nghe không hiểu à?" Lần này Sakura lại kinh ngạc.

Đâu phải cô nói thành ngữ gì sâu xa đâu mà hắn nghe không hiểu? Chắc không phải đâu! Tiếng Nhật của Fye có vẻ lưu loát lắm mà.

"Xin lỗi, thành ngữ tiếng Nhật tôi không hiểu rõ nhiều." Fye nói thật lòng, từ nhỏ đến lớn hắn đều sống ở Anh, ở nhà nói chuyện với ba mẹ là dùng tiếng Anh, ba không có ở nhà, tiếng Nhật của hắn nghe ổn không có vấn đề gì nhưng khi có thành ngũ, nghe khong hiểu đâu có gì lạ.

Hắn không giống như Syaoran, có thể nói lưu loát nhiều ngoại ngữ như vậy, hơn nữa hắn đối với ngôn ngữ học cũng không có gì hứng thú, thay vì lãng phí thời gian đi học, hắn cảm thấy mình nên là những chuyện mình thích còn có ý nghĩa hơn.

Không biết Syaoran có giống Fye không nhỉ? Trong lòng Sakura thầm hỏi, nếu như hôm nào hắn chọc giận cô, cô có thể dùng mấy câu thành ngữ mắng hắn.

"Có chuyện gì vui vậy?" Fye nhìn nụ cười tủm tỉm của cô, đôi môi đỏ mọng nhếch lên thành đường cong quyến rũ, trái tim đập lệch một nhịp.

"Không có gì."Sakura định thần lại, dời mắt về đĩa thức ăn vẫn còn bày trên bàn, có chút nuối tiếc nhớ về Tomoyo, đây đều là những món ăn mà bạn tốt của cô thích nhất, tiếc là hôm nay Tomoyo không đến được.

"Không có gì tại sao lại cười?" Hại tim hắn đạp loạn xạ hết cả lên! Fye có chút không được tự nhiên ngoảnh mặt sang phía khác.

Lúc này quản gia chợt xuất hiện ở phòng ăn, trên tay là chiếc điện thoại, ông đi đến cạnh Sakura," Thiếu phu nhân,cô có điện thoại của thiếu gia."

 Vừa nghe nói là điện thoại của Syaoran, tuy rằng có chút ngạc nhiên tại sao hắn lại gọi giờ này nhưng cô vẫn nhanh chóng đón nghe.

"Em còn ăn cơm sao?" Giọng Syaoran thoạt nhìn có vẻ không vui.

"Ừ, em còn ăn, anh còn đang bận sao?" Mấy ngày nay hai người đã quen nói với nhau những câu hỏi thăm thông thường như vậy rồi, không còn cảm thấy ngượng ngùng như trước kia nữa.

"Chưa, anh còn đang trên đường ra sân bay." Syaoran ngả lưng vào ghế tựa bằng da êm ái sau lưng, mắt nhắm lại, trong đầu, trong lòng nhớ về hình bóng của cô.

Một tuần lễ, gần hai trăm giờ, hơn mười nghìn phút, hắn- Li Syaoran lần đầu tiên trong đời có cảm giác nhớ nhưng một người.

Chỉ là, một người ở Singapore, một người ở Luân Đôn, mỗi tối hắn đều đến gian phòng trước đây của hắn và cô, mùi hương ngọt ngào thơm mát từ cô đã tan lâu lắm rồi nhưng mỗi lần hắn nằm trên chiếc giường đó, nhắm mắt lại nghĩ về cô thì mới có thể vượt qua những đêm trường cô quạnh.

Từ trước giờ hắn chưa từng nhớ đến một người nào như vậy, mà người đó lại là một cô gái.

Cô gái đó, là vợ hắn.

Vì thế, chỉ có thể chờ đến tối có thể gọi điện cho cô, cho dù chỉ là mấy câu đơn giản rồi ngắt máy cũng được.

Lần đầu tiên trong hắn có một nỗi xúc động muốn ném hết công việc trên tay quay lại Singapore nhưng cuối cùng chỉ là suy nghĩ mà thôi.

Gánh nặng trên vai hắn quả thật quá nhiều, quá nặng, hắn không thể bỏ xuống được.

"Anh đi đâu đó?" Sakura biết công việc của hắn rất bận rộn, trong vòng một tuần đến công tác mấy nước cũng chỉ là việc rất bình thường. Nhưng hắn mới về tổng công ty có một tuần thôi, nhanh như vậy mà đã đi công tác rồi sao?

"Anh đến Mosocw." Tất cả bước chuẩn bị bên đó đã xong xuôi rồi, chỉ còn buổi yến tiệc mừng nữa là xong.

Thị trưởng Moscow đã nhiều lần ngỏ ý muốn gặp hắn, bàn về tất cả các bước tiếp theo của việc phát triển thị trấn mới.

Công trình này không phải là nghiệp riêng của tập đoàn Li mà còn có sự hợp tác của năm tập đoàn lớn nổi tiếng toàn cầu, cho dù có ai muốn gây phiền phức thì nhất định phải suy nghĩ đến sự ảnh hưởng kinh tế của các tập đoàn này. Huống gì tất cả thủ tục mua bán, chuyển nhượng cũng như toàn bộ quá trình xây dựng của bọn họ đc đều rất kín kẽ và chu đáo, tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì.

Thế nên hắn nghĩ thị trưởng thành phố hẹn hắn gặp mặt bàn việc nhưng chưa chắc đã là bàn việc.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: