Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 74: Tình yêu, đang ấp ủ!(2)

Về tới nhà họ Li, Sakurs mới phát hiện quản gia Wei, vừa nãy ông mới xuất hiện ở vườn trường bây giờ đã sớm về nhà trước, giờ ông đang ở thềm cửa nhà đợi cô.

Thấy Sakura, trên mặt ông không lộ ra bất kì điều gì khác thường, cũng không nói gì với cô, chỉ đơn giản nói," Thiếu phu nhân, cô đã về."

Sakura không phải người rất thích truy vấn chuyện cũ, cô nhẹ gật đầu định đi vào nhà thì đã nghe ông nói," Thiếu phu nhân, có khách đang chờ cô trong nhà."

Nghe nói có khách, Sakura có chút ngạc nhiên," Ai vậy?"

"Là Li Sara tiểu thư đến."

Li Sara là ai chứ?

Chỉ là, nếu như mang họ Li, vậy tức là người nhà họ Li rồi. Hơn nữa thái độ của quản gia lại cung kính như vậy, Sakura không hỏi nhiều, đi thẳng vào phòng khách.

"Về rồi sao?"

Sakura vừa đi vào phòng khách bên tai đã nghe truyền đến giọng nữ dịu dàng nhu mì.

Cô nhìn về hướng phát ra âm thanh,đó là một người phụ nữ khá xinh đẹp, một thân hàng hiệu, khí chất tao nhã, gương mặt trang điểm nhẹ tinh xảo, tư thế tao nhã nâng li trà. Người này không phải đã từng đến đây ăn cơm một lần rồi mà Syaoran không có ý định muốn giới thiệu cho cô biết, tên là Sara đó sao?

Thì ra cô ấy cũng họ Li, vậy là người nhà họ Li rồi. Còn một cô gái trẻ tuổi rất xinh đẹp còn lại thì sao, chẳng lẽ cô ấy cũng là người nhà họ Li sao?

Thấy rõ vẻ sửng sốt trên mặt Sakura, Sara tao nhã mỉm cười, đặt li trà trên tay xuống," Sao vậy? Thấy tôi đến không vui sao?"

"Không phải." Sakura nhanh chóng hoàn hồn lại rồi đi đến sofa ngồi đối diện với Sara," Sara, hôm nay Syaoran đã về tổng công ty ở Luân Đôn rồi." Chắc cô ấy muốn đến tìm Syaoran?

Cô và Sara chỉ mới có duyên gặp nhau được một lần, trong cuộc sống cũng chẳng có gì chung. Hôm nay sao kì lạ vậy? Syaoran chỉ vừa mới rời đi thì đã có hàng tá người nhà họ Li đến gặp cô vậy nhỉ?

Bỗng dưng cô lại nhớ đến cuộc đối thoại giữa cô và Hiroshi ở trường cùng những lời nói mà ông nói về cô, trong lòng Sakura dâng tràn cảm giác bực  bội và khó hiểu.

"Tôi đến không phải tìm Syaoran." Sara lên tiếng.

Vậy tức là tìm cô rồi?

Sakura thử hỏi dò," Tôi có thể giúp được gì cho cô?"

Thấy vẻ dè dặt của Sakura, Sara suýt nữa là bật cười,"Khoảng thời gian này tôi sẽ ở lại đây, không có vấn đề gì chứ?"

Cô ấy muốn ở lại đây? Hơn nữa còn là khoảng một thời gian? Cô có thể tự quyết định cho cô ấy ở lại không? Sakura bỗng hơi do dự.

Cô là vợ của Syaoran, là nữ chủ nhân của căn nhà này, muốn cho ai ở lại không phải là vấn đề gì lớn, vấn đề là Syaoran có chịu không, chắc Sara là chị em bên nội hay bên ngoại của hắn nhưng cô cũng chỉ mới gặp cô có hai lần, nếu đồng ý cho cô ở lại, chắc là ổn nhỉ?

Chắc là cô nên gọi điện cho Syaoran hỏi hắn.

Không đợi Sakura trả lời, Sara nhìn biểu cảm trên mặt cô liền biết cô đang nghĩ gì, mỉm cười nói," Vừa nãy trước khi cô về tôi đã gọi điện hỏi nó rồi. Cô có thể xác nhận với nó chuyện này."

Nghe Sara nói mình đã gọi điện hỏi hắn rồi, Sakura cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, " Vậy thì hay quá, hy vọng cô thấy thoải mái khi ở lại đây."

"Cám ơn cô." Sara nhìn quản gia Wei đang đi vào phòng khách, lấy tư thế chủ nhân lên tiếng," Quản gia Wei, bảo đầu bếp dọn thức ăn lên đi."

"Đại tiểu thư, thiếu phu nhân, mời đi vào phòng ăn." Quản gia hơi khom người chào họ rồi đưa họ đến phòng ăn.

Còn Sakura vì cách xưng hô của quản gia mà sửng sốt không thôi.

Đại tiểu thư- cách xưng hô này mang theo sự cung kính rõ rệt, nói như vậy, Sara không phải chị của Syaoran mà là cô của hắn.

"Sakura, đi ăn cơm thôi." Sara tao nhã đến bên Sakura, đưa tay vỗ nhẹ vai cô," Tôi nghĩ Syaoran chắc không có nói với cô về chuyện nhà chúng tôi, sau này cứ gọi tôi là Sara là được, không cần quá lễ phép."

Người ta đã nói như vậy rồi, cô đương nhiên sẽ không hỏi gì nữa hết.

Sakura cười nhẹ," Được."

Bữa cơm này là món ăn Nhật lẫn Tây.

Các món Nhật là chuẩn bị cho Sakura, Sara vẫn như lần trước, chỉ ăn món Tây.

Sakura không phải là người thích nói chuyện còn Sara thì tuân thủ theo quy tắc' Ăn không nói' của giới thượng lưu khi dùng bữa.

Thế là, bữa cơm tối đầu tiên của hai người, từ lúc bắt đầu đến kết thúc, chỉ có im lặng.

Sau bữa cơm tối, Sara lên phòng dành cho khách ở tầng hai đã được chuẩn bị sẵn, còn Sakura quay về phòng ngủ chính.

Ngồi nơi phòng sách nhỏ của căn phòng ngủ, Sakura lấy mấy quyển sách hôm nay đã mượn ở thư viện, xếp trên bàn sau đó mở email, định xem lại một lần nữa những yêu cầu của nhá xuất bản cùng bản gốc của những quyển tiểu thuyết này.

Đây là lần đầu tiên Sakura nhận dịch quyển tiểu thuyết tiếng Đức, cô cũng sợ mình không làm tốt nên cũng hết sức chú tâm.

Nhưng sau khi tải bản gốc của nó về máy tính thật lâu rồi mà cô cứ ngơ ngẩn mãi hồi lâu.

Trên giá sách đối diện có rất nhiều quyển sách mà cô thích, trên thực tế, căn phòng nhỏ này sau khi kết hôn đã trở thành thư phòng riêng cô, bất kể là đồ trên giá sách hay trên bàn đều là của cô.

Hiện giới cô nhìn chằm chằm vào giá sách đương nhiên không phải là do có gì đó khiến cô thích thú mà là cô đang suy nghĩ vài chuyện.

Mà những chuyện này, đều liên quan đến nhà họ Li.

Syaoran, lão gia Li, còn có người hôm nay đến đây- Li Sara cùng Lục La Viên..

Giữa họ hình như có một mối quan hệ rất phức tạp khiến cô không thể nói ra khiến cô như trong sương mù, nghĩ mãi cũng không nghĩ ra nhưng lại không có dũng cảm để tìm hiểu chuyện này...

Haizz...

Sakura thở dài,thu hồi tầm mắt, ánh mắt rơi trên chiếc điện thoại di động cô để trên bàn cạnh laptop.

Bỗng dưng cô có cảm giác muốn gọi điện cho Syaoran, trước khi cô kịp nhận ra, tay cô đã ấn số hắn trên màn hình...

"Sao giờ này còn chưa ngủ vậy em?"

Mãi đến khi giọng nói trầm thấp của hắn truyền bên tai, Sakura mới lần nữa nhận ra mình lại làm thêm một chuyện ngu ngốc nữa.

Thực ra cô nào có công to lớn gì để tìm hắn chứ.

"Ừm..." Có chút ảo não cô cắn nhẹ môi," Hôm nay có khách đến nhà chơi."

"Tôi biết." Syaoran vừa nói vừa kí tên vào xấp văn kiện.

Không có sự đồng ý của hắn, Sara đương nhiên còn không dám tuỳ tiên  đến đây huống gì alf ở lại.

Nếu như hắn đã biết, vậy cô không còn gì để nói nữa rồi, định ngắt máy thì đầu bên kia, Eriol đang nói chuyện với Syaoran...

"Boss, nhân viên đã đến phòng họp đông đủ cả rồi."

"Năm phút nữa, tôi qua." Syaoran nói rồi đặt cây bút trên tay xuống.

Biết công việc hắn luôn rất bận,Sakura không muốn quấy rầy," Không còn gì nữa, em ngắt mây đây."

"Đợi đã." Hắn vội lên tiếng ngăn cô lại," Sara ở lại đó sẽ không làm phiền em."

Sara trước mặt người ngoài luôn luôn giữ hình ảnh một người phụ nữ xinh đẹp nhu mì nhưng thực ra tính tình lại ngang ngược, chỉ sợ cô không quen với tác phong cô ấy.

Nhưng ở nhà họ Li, chắc cô ấy sẽ không gây khó dễ cho Sakura.

"Em biết, cô ấy rất tốt." Thì ra hắn sợ vị đại tiểu thư kia sẽ khó dễ cô sao? Một cảm giác ấm áp chợt dâng lên trong lòng.

"Ngủ sớm đi, có chuyện gì thì cứ gọi cho tôi bất cứ lúc nào."

"Dạ."

Sau khi ngắt điện thoại, Sakura không nghe lời hắn mà tiếp tục phiên dịch tiểu thuyết.

Singapore bên này là mười giờ tối, còn Luân Đôn là hai giờ chiều, xa cách lại không cùng không gian, lại còn bận làm việc riêng của mình.

Có thứ gì đó mất đi, có thứ gì đó nảy mầm, tình yêu giữa hai người, cũng như vậy!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: