Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 107: Rốt cuộc có li hôn hay không?(1)

Singapore.

Bờ Đông Hải vào lúc hoàng hôn, mặt trời vẫn chưa tắt hẳn, chân trời đỏ rực như có một quả cầu lửa đang cháy.

Sara chậm rãi lái xe của mình vào biệt thự của mình ở Singapore. Mấy ngày nay, bà ở nhà lớn họ Li chơi với Sakura, sợ cô ở một mình buồn, mà thực ra cũng là vì bà không có việc gì để làm.

Giờ bà không khác gì so với lúc mới lấy chồng cả, chỉ khác là ngày đó bà toàn đi chung với những quý phụ phu nhân, hết dạo phố, mua sắm lại đi uống trà, làm spa rồi cùng tham gai cách hoạt động từ thiện.

Vì cái gì chứ?

Còn không phải là để tạo các mối quan hệ giúp ông, giúp ông có thể tiến vào xã hội thượng lưu hay sao? Nhưng giờ ông đã không còn cần bà dùng thân phận và bối cảnh gia đình làm bước đệm cho ông nữa rồi, vì ông chuẩn bị rời khỏi tập đoàn Li.

Bà, một vị tiểu thư nhà giàu tính tình ngang bướng như vậy, từ mười tám tuổi đến gần bốn mươi tuổi, tính xấu đó vẫn còn giữ nguyên vẹn không thể sửa được, vậy thì sao chứ?

Giờ bà không còn để tâm mình phải làm sao để lấy lòng ông nữa rồi.

Vừa suy nghĩ vẩn vơ vừa thưởng thức cảnh hoàng hôn đẹp đẽ, Sara về biệt thự lúc nào không hay.

Mấy ngày nay ở nhà họ Li không về, cũng không biết Fye có chịu ngoan ngoãn ở nhà không nữa, cho nên hôm nay bà quyết định về nhà một chuyến xem sao.

Cánh cửa tự động chầm chậm mở ra, đang định chạy xe vào trong thì bỗng có người xông vào trước đầu xe khiến Sara không thể không vội đạp thắng. Đang định hạ cửa xe xuống xem ai không có mắt, dám chặn đường xe mình nhưng lúc thấy rõ đối phương, mặt bà tối lại.

Sara ngay cả xuống xe cũng lười, đôi tay được bảo dưỡng cẩn thận ấn mạnh còi xe, ra hiệu cho đối phương biết điều thì rút lui.

Đáng tiếc là, người phụ nữ đó vẫn không chút sợ sệt đứng ở chỗ cũ, có vẻ như muốn so tài với bà xem là ai nhịn được lâu trước.

Nếu như là trước đây, Sara đã sớm xuống xe để tranh biện với đối phương một phen nhưng giờ thì khác rồi, bà lười làm những việc vô nghĩa như vậy. Dù sao bà cũng chẳng có gì để nói với cô ta, xuống xe cũng chẳng làm gì cả.

Đây là nhà bà, bà muốn đỗ xe ở đâu thì bà đỗ ở đó, dừng bao lâu thì dừng bấy lâu, có khát có đói thì sẽ có người ra phục vụ bà, càng không cần nói là trời đã chiều rồi, Singapore tháng mười hai là mùa mưa, nhiệt độ ẩm thấp, thời tiết u ám, mưa lớn có thể bất cứ lúc nào, đợi lât nữa, nếu có người bị ướt thì cũng không phải là bà.

Vì để tránh nhàm chán, Sara lấy từ túi xách hàng hiệu ra một chiếc Ipad, lên mạng tìm hiểu về những nhà cung ứng cây cảnh.

Hôm nay bà đã bàn với Sakura rồi, tranh thủ thời gian sửa chữa vườn hoa nhà họ Li, xây một này kính trồng thêm một số loại cây quý hiếm.

Chặn trước đầu xe, Irina không thể ngờ được Sara đại tiểu thư tính tình nóng nảy trước giờ lại bình thản ngồi trong xe chơi Ipad, thật quá sức tưởng tượng.

Đây là chiêu trò mới của đại tiểu thư Li sao? Hừm, cô cũng thử xem, cuối cùng là ai mất kiên nhẫn trước.

Kết quả là, Irina thua, bởi vì trời đã sụp tối, sau đó không khí càng lúc càng ẩm, dấu hiệu của một cơn mưa lớn sắp đến.

Khẽ động đôi chân mỏi nhừ trên đôi giày cao gót sang trọng, Irina đi về phía xe, gõ lên cửa xe. Nghe tiếng gõ nhưng Sara chẳng buồn nhúc nhích, tiếp tục chăm chú đọc thông tin trên Ipad.

Lúc này người trầm tĩnh như Irina cũng không nhịn nổi nữa, gương mặt vốn được trang điểm tinh xảo lúc này co rúm lại, bất chấp mình đang mặc váy bó, nhấc chân cởi chiếc giày cao gót đập mạnh lên mui xe của Sara,"Xuống xe!"

Tiếng động lớn truyền đến khiến Sara rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, thấy vẻ tức giận đến cực điểm của Irina, gương mặt vẫn còn xuân sắc của bà thoáng lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Thật không ngờ Irina cũng có ngày này, tức giận đến phát điên trước mặt Sara không thể làm gì được.

Cuối cùng bà cũng buông Ipad xuống, bà mở cửa xe, thong thả bước xuống.

"Thân là một luật sư, cô có biết tội cố tình phá hoại tài sản của người khác như thế không?" Sara không nhanh không chậm nói.

"Yên tâm, có thể trước đây tôi không thể đền nổi xe cho bà, giờ thì khác rồi. Cho dù tôi không thể đèn nỗi, Lee sẽ đền cho tôi."Mỗi lần Irina trước mặt bà nhắc đến Lee, bà đều không thể nhịn nổi mà tức điên lên, tiếc là trước giờ bà chưa từng cãi thắng một luật sư như cô.

Irina thấy bà bước ra, tao nhã mang lại giày, vỗ tay nói.

"Chiếc xe này tôi cũng không còn thích nữa, cũng đang định tặng cho người hầu trong nhà, tiền bồi thường thì không cần. Nếu như muốn, tôi tặng cô." Sara căn bản là không quan tâm đến thái độ và lời nói khiêu khích của Irina.

"Thật ngại quá, Lee đã tặng cho tôi một chiếc xe rất đẹp. Bà lưu lại nó làm kỉ niệm đi."

"Nếu như cô đã không muốn, vậy xin nhường đường, đây là nhà tôi." Sara cũng lười nói chuyện với người phụ nữ này, xoay người về xe nhưng lại bị Irina kêu lại.

"Đợi đã, hôm nay tôi đến đây không phải là để nói chuyện nhảm với bà." Irina lấy túi hồi số trên nóc xe đặt xuống, rút ra một phần văn kiện trong đó cho Sara,"Hôm nay tôi đại diện cho Lee đến đây để đưa thoả thuận li hôn đến cho bà, bà cầm lấy xem đi, nếu không có vấn đề gì thì kí tên đi, buông tha cho Lee đi. Anh ấy đang đợi làm xong chuyện này rồi cùng tôi đi Mỹ." 

Khoảng thời gian này cô sắp bị ép đến phát điên rồi.

Là bà đề xuất li hôn vậy mà bây giờ lại hối hận trốn biệt tăm biệt tích. Cô tìm bà thật lâu, từ Singapore đến Luân Đôn, lại quay về Singapore, cuối cùng hôm nay cũng tóm được bà, hôm nay cô nhất định phải tìm cách bắt bà kí tên vào đơn thoả thuận li hôn này mới được.

"Gấp như vậy làm gì? Người mang thai phải biết cẩn thận chứ, thật là..." Sara cười trêu chọc,"Cho dù tôi không chịu kí tên thì sao? Chẳng lẽ ông ấy sẽ cưới cô sao? Nếu ông ấy muốn cưới cô thì sẽ không đợi đến bây giờ đâu."

Lời của Sara khiến Irina tức đến mặt lúc đỏ lúc trắng. Bấy nhiêu năm qua, hai người đã đấu đá nhau không biết bao nhiêu trận, chỉ riêng lần này là Irina yếu thế trước mặt Sara.

"Chuyện của tôi và anh ấy, không cần bà quan tâm làm gì. Bà chỉ cần kí tên là được."

Sara đón lấy tập văn kiện trên tay Irina, chỉ liếc mắt một cái, trên mặt lộ ra ý cười, đôi tay nõn nà khẽ dùng sức, chỉ trong chớp mắt, một phần thoả thuận li hôn mà Irina kì công soạn ra đã thành vô số mảnh vụn có trên mặt đất.

"Sara Li, bà..." Irina thực sự sắp bị người phụ nữ trước mặt chọc cho phát điên lên rồi.

"Thật ngại quá, phần thoả thuận li hôn này, tôi vẫn chưa hài lòng. Phiền cô chuẩn bị một phần khác, đợi khi tôi thấy hài lòng thì tôi sẽ kí tên." Sara nói rồi phủi tay,"Bây giờ, tôi xin kiếu."

Nói xong, Sara ưu nhã đi vào trong cửa sắt. Vừa vào đến nhà thì trời cũng bắt đầu trút những hạr mưa nặng nề xuống, Sara nhìn người quản gia nãy giờ vẫn đứng ở thềm cửa, xem tình hình, dặn dò,"Kêu người lái xe vào đi, sau này nếu thấy ai khong liên quan, bảo các vệ sĩ chặn lại hết cho tôi."

Lúc tài xế chạy xe của Sara vào trong sân thì Lee đến nơi.

Ông xuống xe, nhìn gương mặt tái mét vì tức giận của Irina, lại nhìn mớ giấy vụn thấm đẫm nước mưa, đôi mắt vốn trầm tĩnh của ông lại lộ ra tia tức giận,"Bà ấy đâu?"

"Vào nhà rồi." Irina nhìn thấy Lee, định nói thêm gì nữa nhưng ông đã gạt đi,"Trời mưa rồi, em về nhà trước đi. Anh có chuyện muốn nói với bà ấy."

"Lee, anh đừng vào..." Irina không muốn Lee và Sara tiếp xúc với nhau quá nhiều nhưng Lee cứ như không nghe thấy, rảo bước đi vào.

Khi ông bụng đầy lửa giận vào nhà, chẳng thấy Sara đâu mà chỉ thấy quản gia đứng ở đó,"Cô gia..."

Người quản gia này trước đây làm ở nhà họ Li, sau này theo Sara về đây, vẫn luôn gọi bà là'cô gia'. Thực ra ông rất không hy vọng hai người sẽ li hôn với nhau, dù sao họ đã chung sống với nhau hơn hai mươi năm rồi.

Vợ chồng già phải yêu thương nhau mới đúng chứ! Huống gì họ vẫn còn trẻ.

Nếu như không có chút tình cảm nào sao lại có thể chung sống với nhau lâu như vậy? Hơn nữa, làm cho gia đình này bấy lâu, đối với Lee ông rất hiểu, ông biết Lee không phải là loại người như vậy.

Nhưng tin đồn đó làm sao ông tin? Ông sống rất nhiều năm ròi, đương nhiên không tin.

Cho nên, ông hy vọng Sara sẽ tỉnh táo, hy vọng họ có thể sẽ hoà hoãn trở lại.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: