THẦN TÍCH
Khi cậu cùng hai người kia tách nhau ra, một mình lang thang trong cái động phủ to lớn như một khu rừng, có lẽ nên gọi là Tiểu Lâm! Đi dưới tán cây to lớn của những cây cao có ngọn gần như sắp chạm trần động, A Kim trông thấy nhiều những sinh vật nhỏ như ốc sên, dế chẳng hạn.
Nơi đây sinh khí tồn tại thật nồng đậm, không biết đây là rừng tự nhiên hay nhân tạo nữa a? Ngắm cảnh đẹp một hồi, cậu nhớ lại sự ủy thác của hai người kia, đi tìm lá Hương. Lá Hương là một loại thảo mộc bình dị thôi nhưng lại khá là khó kiếm vì nó sinh trưởng cần điều kiện vô cùng khắc nghiệt.
Khắc nghiệt mới có thể đâm chồi nẩy lá nhưng khi sinh trưởng thành công thì lại không có công năng gì quá đặc biệt ngoài khiến mọi thứ có sự góp mặt của nó trở nên thơm tho hơn rất nhiều, mùi hương có thể truyền đi vạn dặm. Ngoài cái đó ra, chính bản thân nó có một loại nhựa rất ngọt, vị bùi, khá được các nhà làm ẩm thực yêu thích, là gia vị hàng đầu!
Đó cũng chính là lý do tất yếu mà cậu phải đi tìm!
Nhưng chính vì điều kiện sinh trưởng khó khăn như thế nên cậu cũng chả rõ nơi đây có trồng nó hay không? Lá Hương sinh trưởng những nơi tồn tại lấy một lượng ẩm ướt khá lớn nhưng tuyệt không sinh trưởng tại những nơi như bờ hồ, lòng sông gì cả.
Muốn tìm thấy chỉ có thể tìm những khu vực hay mưa nhiều chẳng hạn, có lẽ sẽ trông thấy. Thế nhưng nơi đây là một động khẩu, khu rừng tồn tại trong động muốn có những khu vực như thế thì chỉ sợ là tìm mãi cũng chả ra.
Ngay lúc này, một tiếng kêu chói tai vang lên, tiếng như vạn mã cùng chạy cũng liền kề theo đó. Lá cây xào xạc bất ổn, gió dâng lên. Ào ạt một hồi thì hiện tượng đó cũng dần dần biến mất, âm thanh kia như thể chỉ là bộc phát nhất thời, là một kẻ chúa tể vừa mới vươn vai thức dậy, ngáp một hơi rõ dài.
A Kim mắt sáng cả lên "Nơi đây vậy mà có tồn tại Liên Thế Điểu a?!"
Là một kẻ Luyện Dược Sư đẳng cấp như Nguyên Minh, ngoài tinh thần lực cường đại cùng lực khống hỏa thượng thừa ra thì kiến thức siêu việt hơn người thường là một điều bắt buộc. Hiểu rõ tập tính của các loại kì hoa dị thảo, những món ăn yêu thích của các loài yêu thú là một điểm cộng lớn trong khi đang lưu lạc trong rừng như thế này.
Lá Hương đúng là sinh sống vào những nơi ẩm ướt nhưng không phải bờ hồ, lòng sông. Nó cần có một nhiệt độ cao nhưng không phải là nóng như núi lửa hay chảo dầu. Nơi đây rất khó kiếm nhưng nó lại là món ăn khoái khẩu của một loài yêu thú họ chim.
Liên Thế Điểu là loài chim ăn lá Hương mà sống mà tu luyện! Bọn chúng cũng là một trong những điều kiện sinh trưởng khắc nghiệt của lá Hương. Liên Thế Điểu có nguồn gốc là sự kết tinh giữa Tiên Liên và Thế Điểu, trời phạt bọn chúng, áp chế lấy huyết mạch Tiên Liên trong người, tồn tại trong hình dạng của một con chim.
Thế Điểu là loài chim có nguồn gốc xuất xứ cũng là từ Kim Ô mà ra, là một phân nhánh bé nhỏ không đáng kể nhưng dù sao cũng tồn tại một phần vạn huyết mạch cường đại, mang trong mình nguồn nhiệt nóng bỏng. Tiên Liên là hoa sen dưới trướng của một vị Võ Đế đắc đạo thành Thần, thừa hưởng được Thần khí của chủ nhân mà hóa thành người, cũng xem như là nửa tiên duyên, tu luyện thêm một chút là có khả năng thành nhân vật mạnh mẽ, mấu chốt của thời đại nhưng nàng xui xẻo thay, rơi vào lưới tình với nam yêu giới.
Cả hai lưỡng tình tương duyệt, có với nhau một đứa con, khi đứa con chào đời là một hồi mây trắng tiên quang đẹp đẽ! Yêu giới lẫn Nhân giới chấn động, nhiều người nhận định đây là một hồi nghịch thiên, đứa trẻ này sẽ là con cưng của trời! Nhưng nhiều người cũng hồ nghi là người và yêu với nhau có thể có hậu nhân? Tưởng rằng gia đình ba người sẽ hạnh phúc mãi mãi, nhưng chuyện này bỗng truyền đến tai của Võ Thần năm xưa, là chủ nhân của Tiên Liên!
Dưới sự giận dữ cuồng bạo, Võ Thần tay nắm đạo vân trời yểm vào đứa con của cả hai và buông lời nguyền mang tên "Thần Phạt", Tiên Liên bị dắt về lại, còn Thế Điểu thì đại chiến một trận nhưng không thành, người mang thương tích trốn chạy một mạch. Có người nói là Liên Điểu đã bị Võ Thần một đập đập chết sau đó, cũng có người nói rằng Võ Thần khinh thường nên không đuổi theo, mặc cho tên đó xách theo vết thương chí mạng sống cho đến khí thần cùng tuẫn!
Về sau, không có về sau nữa! Thần tích chỉ nói đến đó, nói chung Liên Thế Điểu mang trong mình hai loại huyết mạch, Tiên Liên nhu mì mềm mại như nước ao, Thế Điểu thừa hưởng năng lực khống hỏa mạnh mẽ của Kim Ô! Đáng lí tồn tại hai loại thuộc tính thủy lửa như thế, Liên Thế Điểu phải là yêu thú cường đại bậc nhất chứ không phải là yêu thú hạ đẳng, thống trị những con vật chưa mở linh trí.
Tất cả đều là gồng xích mang tên "Thần Phạt" năm xưa!
Mà tại sao lại nói Liên Thế Điểu lại là một trong những điều kiện sinh trưởng khắc nghiệt của lá Hương? Rất đơn giản thôi, lá Hương cần gì Liên Thế Điểu đều có cả!
Khi Liên Thế Điểu thả "chất dinh dưỡng" của mình ra, là một loại phân bón vô cùng tốt cho cây cối. Mà "chất dinh dưỡng" đó lại mang ẩm ướt cùng nhiệt độ phù hợp, thế là không lâu sau những nơi tồn tại "chất dinh dưỡng" của Liên Thế Điểu đều mọc lên lá Hương. Và nó vô tình ăn trúng, mê luôn từ đó!
A Kim nhanh chân đi thẳng đến nơi có con Liên Thế Điểu, thường rằng nó chỉ có thể tu luyện cao nhất đến cảnh giới Đại Yêu Sư là cùng. Nên với tu vi Võ Tông thượng đẳng này, bắt nó là chuyện trong tầm tay!
Nhưng quan trọng hơn hết, nơi Liên Thế Điểu làm tổ có thứ mà cậu cần... Vô cùng bức thiết!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro