Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Bị nhốt trong Đăng Tiên điện cùng sênh ca

Bọn họ còn đang ôn nhu trong triền miên, một đám quỷ đói bụng kêu vang liền xông tới

Cố Lăng Tiêu đem Trì Ninh ấn ở trên giường, ngón tay thon dài bóp chặt cổ con mồi yếu ớt từ sau lưng, phía dưới càng thêm ác liệt mà chống đối: " Những thứ tự xưng là danh môn chính phái lại ngu ngốc đến nữa." Nam nhân mặt mày hiện ra vẻ lãnh lệ:" Vừa hay lúc nhóm tiểu quỷ đang đói bụng, khiến cho bọn họ đi làm đồ ăn trong mâm đi."

Trì Ninh toàn thân đều lộ ra màu hồng nhạt, bạch y treo ở khủy tay không rơi:" Ngươi đã nói, đã nói sẽ quay đầu mà..."

"Quay đầu lại?" Cố Lăng Tiêu như vừa nghe xong chuyện đáng chê cười nhất thiên hạ, " Sư tôn tốt của ta à, Đăng Tiên điện này đã nhốt ngươi tới hồ đồ rồi sao, ta nếu hiện tại quay đầu lại, những người ngoài điện chắc chắn sẽ đem ta ra thiên đao vạn quả cho hả giận."

" Trước đó thuận miệng đáp ứng ngươi, bất quá là bởi vì ngươi đêm đó ở trên giường biểu hiện ngoãn."

" Ta quay đầu lại, sau lưng còn ai đứng đâu?"

Cố Lăng Tiêu, Vọng Thiên Tôn làm người trong thiên hạ nghe tiếng thôi đã sợ vỡ mật. Có thể làm vật chết hoá thành con rối mặc hắn sử dụng, những nơi hắn đi qua, thi cốt chất thành núi, máu chảy thành sông.

Nghe đồn, Cố Lăng Tiêu từng bái Vân Thanh tiên trưởng của Thốc Ngọc Phong làm môn hạ, cùng Vân Thanh tiên trưởng chất chứa oán hận rất nặng. Sau khi nắm quyền, Cố Lăng Tiêu liền san bằng Thốc Ngọc Phong, một đường đánh lên đỉnh núi đem các đệ tử trong môn phái giết sạch, còn bắt sư tôn ngày xưa nhốt trên giường, hàng đêm sênh ca.

Cố Lăng Tiêu vòng ngang chiếc eo thon của Trì Ninh, đem mỹ nhân băng cơ ngọc cốt này ôm vào trong lòng ngực của chính mình.

Bị khi dễ quá mức độc ác, Trì Ninh không nhịn được liền bật ra một tiếng nức nở, thanh âm càng khiến cho người ta phải triền miên, giống giữa ban đêm mùa xuân khai ra một đóa hoa quỳnh.

Cố Lăng Tiêu yêu sư tôn nhất chỉ muốn khảm người này đến tận cùng sâu trong tinh thần, hắn nghiền ngẫm mà dùng thêm sức lực, lại thấy Trì Ninh cắn môi dưới, nữa điểm thanh âm cũng không chịu phát ra.

" Thật muốn mổ nơi này ra, nhìn xem bên trong có phải hay không được làm từ đá, đã trở thành tù nhân, còn làm ra bộ dạng trang tùng thạch sương tuyết cho ai xem!?" Bàn tay Cố Lăng Tiêu dán ở trước ngực Trì Ninh, nguy hiểm mà vuốt ve, " Sư tôn xem qua linh căn ta đi, ngươi đem nó mổ ra, máu liền theo xương cổ tay ngươi chảy xuống, đem chính cả thân đạo bào đều nhiễm hồng."

Trái tim Trì Ninh thật sự phảng phất như bị ai đó hung hăng bóp chặt một cái, hắn đỏ mắt nói:" Đừng, đừng nói nữa... Cầu ngươi."

" Vì cái gì mà không cho ta nói? Ta có một số việc nhớ không rõ còn muốn sư tôn nói cho ta, đồ đệ ngươi năm đó mới vài tuổi? Thời điểm bị moi linh căn có đau hay không?"

" Xin lỗi..."

" Học được cách xin lỗi, nhưng thật ra cũng hiếm lạ." Cố Lăng Tiêu lạnh giọng trào phúng

Thấy người trong ngực mãi may không có tiếng động, Cố Lăng Tiêu nhéo cằm Trì Ninh buộc hắn phải ngẩn đầu lên nhìn mình, chỉ thấy vài sợi tóc dính vào má người kia, hốc mắt phím hồng đồng thời rơi xuống vài giọt nước mắt.

Lại là khóc.

Cố Lăng Tiêu thích nhất ở trên giường tìm mọi cách đem Trì Ninh khóc mới thôi. Nhưng Trì Ninh xương cốt cứng, đau cực kì, cho dù cắn ra miệng đầy máu, cũng có thể chịu đựng không rên lên một tiếng nào.

Hôm nay lại bởi vì chuyện cũ mà khóc thương tâm, Cố Lăng Tiêu ngược lại một chút cảm giác sung sướng cũng không có.

" Hiện tại quay đầu lại còn kịp, những tội nghiệp ngập trời ta sẽ cùng ngươi cùng nhau gánh chịu trách nhiệm, ta giúp ngươi tu bổ tiên cốt, lại một lần nữa tăng lên tu vi..."

Cố Lăng Tiêu đánh gãy lời hắn.

Thật buồn cười, người này tự mình moi tiên cốt hắn, đánh tan hoàn toàn tu vi hắn, hiện giờ lại có ý nghĩ kì lạ khuyên hắn chuộc tội?

Không có khả năng.

Cố Lăng Tiêu phát tiết xong, cũng mặc kệ người trên giường chết hay sống, đứng thẳng dậy, thong dong mà thắt lại đai đưng. Dáng người hắn cực đẹp, đường cong cơ bắp chất chứa nguy hiểm phát lực.

" Ta đi ra ngoài giải quyết đám phế vật kia, ở đây đợi ta trở lại."

Trì Ninh mệt mỏi đến mức ý thức hoa mắt ù tai, mơ mơ màng màng mà lên tiếng, tóc dài tán loạn ở trong chân gấm, thân hình gầy guộc chỉ có thể đem chăn quấn thành một khối.

Y quá gầy, giống một chú mèo con đáng thương.

Cố Lăng Tiêu trong lòng có chút hụt hẫng, trước khi đi nói: " Đêm nay làm món ăn ngươi thích, nhưng đừng chết ở Đăng Tiên điện."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #niênhạ