Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20

- Tiểu thư phải chịu sự kích động quá lớn nên mới ngất đi . Khoảng 2 - 3 ngày nữa cô ấy sẽ tỉnh lại . - Bác sĩ nói

- Cảm ơn bác sĩ ! Để tôi tiễn ông ! - Jimin mở cửa cho vị bác sĩ rồi cùng đi ra ngoài .

Hye In do quá bất ngờ về sự việc mới xảy ra nên đã được BQG chăm sóc dưới phòng khách . Hiện tại chỉ có anh ở cùng cô .

- Anh xin lỗi , Eun Ha ! - Anh nắm lấy bàn tay mềm mại những lạnh lẽo của cô .

Ting

Tiếng báo tin nhắn vang lên . Anh giật mình vội mở điện thoại lên . Một dòng tin nhắn ngắn hiện lên nhưng lại làm cho anh cứng người .

" Bây giờ cô ấy đã biết tất cả rồi , Kim Taehyung ! Cậu sẽ làm gì nào ? "

Anh nắm chặt chiếc điện thoại trong tay như muốn bóp vụn nó ra .

- Mấy người muốn cướp cô ấy khỏi tôi sao ? Không dễ vậy đâu ! - Taehyung nghiến răng lẩm bẩm .

Mấy ngày nay Taehyung không đến tập đoàn mà chỉ một mực ở nhà để chăm sóc cho cô. Hắn muốn khi cô tỉnh người cô nhìn thấy đầu tiên là hắn , nhưng thực ra trong thâm tâm hắn cảm thấy lo sợ , sợ cô sẽ biến mất khi hắn không ở bên cô .

Sang ngày thứ 3 , Eun Ha dần tỉnh lại . Cô mơ về một giấc mơ rất kì lạ , có một gia đình 4 người luôn xuất hiện trong giấc mơ của cô , một gia đình rất ấm áp và tràn đầy tình yêu thương. Đó...là gia đình thật sự của cô ư ?

- Em tỉnh rồi sao ? - Taehyung bước vào , trên tay cầm một ly nước màu nâu đặc sệt .

Cô không nói gì ,  chỉ chăm chăm nhìn anh .

- Em uống thuốc đi ! - Taehyung đưa ly nước kia cho Eun Ha nhưng cô không nhận nó mà chỉ nhìn hắn .

- Eun...

- Anh định lừa tôi đến khi nào ? Kim Taehyung ? 14 năm qua là quá đủ rồi...anh nên kết thúc trò chơi này đi!

Eun Ha lạnh nhạt nói , ánh mắt không còn sự ngây ngô như lúc đầu mà thay vào đó là nỗi thất vọng cùng ưu thương khiến anh thoáng run rẩy . Hắn vội để ly thuốc xuống , hai tay nắm chặt lấy vai cô, giọng nói lúng túng :

- Eun...Ha...Anh...anh không cố ý làm em tổn thương...

 Cô lạnh lùng gạt tay anh ra khỏi vai mình . Cô nhìn hắn , ánh mắt lộ rõ vẻ tuyệt vọng .

- Tôi là ai , Kim Taehyung ? Xin anh đấy ! Hãy nói cho tôi biết tôi thực sự là ai ?

- Em...là Song Eunji , tiểu thư duy nhất của gia tộc Song - một gia tộc lâu đời ....và cũng là đối thủ của gia tộc Kim... - Anh khẽ nói . Cuối cùng thì cái sự thật anh cố che giấu bao năm nay cũng bị phanh phui rồi .

Cô rơi vào trầm mặc . Một lúc lâu sau cô mới lạnh nhạt nhìn thẳng vào mắt anh .

- Hãy cho tôi được đoàn tụ cùng gia đình ! Kim Taehyung !

Câu nói này quả thực đã khiến anh giật thót . Tuy đã chuẩn bị tinh thần cho câu nói này nhưng trái tim hắn vẫn không khỏi đau âm ỉ . Hắn biết rằng ngày cô ấy biết được sự thật nhất định sẽ đến nhưng hắn vẫn cố chấp muốn giữ lấy cô .

- Không thể được ! - Anh hơi cúi đầu , hắn dùng sự bình tĩnh để che đậy run rẩy trong giọng nói .

- Tại sao ? - Cô kinh ngạc nhìn hắn . Giam cầm cô 14 năm là chưa đủ đối với hắn sao ?

- Vì... Tôi chưa thỏa mãn với việc hành hạ gia đình các người .

Eun Ha tròn mắt kinh hãi nhìn Taehyung . Hành hạ gia đình cô? Tại sao ? Chẳng lẽ hắn chia cắt cô với gia đình 14 năm mà vẫn chưa thỏa mãn sao ? Tại sao Kim Taehyung mà cô biết lại là người tàn nhẫn như vậy ?

Kim Taehyung ! 14 năm qua chẳng lẽ anh chưa hài lòng sao ? - Cô tức giận túm lấy cổ áo của anh .

- Chưa . Tôi chưa hài lòng . " Vì tôi muốn em mãi ở bên tôi ."

Anh bỗng cười lớn nhưng ẩn sau nụ cười thật bi thương biết bao ! Đáng tiếc , cô lại không nhận ra điều đó . Lúc này cô đang bị sự căm phẫn che lấp mọi giác quan nhạy bén . Cô từ từ thả tay khỏi cổ áo của hắn , nhìn hắn bằng ánh mắt cương quyết .

- Hãy chờ đấy ! Tôi nhất định sẽ thoát khỏi anh !

- Tôi sẽ chờ . - Anh thong thả bước ra khỏi phòng .

Mọi ủy khuất trong lòng bỗng dâng trào , từng giọt nước mắt rơi xuống: " Kim Taehyung ! Tại sao anh cứ phải làm cho tôi căm hận anh ? Tại sao anh không phải là một Kim Taehyung như lúc đầu ?

Anh dựa lưng vào cánh cửa phòng Eun Ha:  Xin lỗi em ! Chỉ là...Tôi không thể để em đi được ! Tôi không muốn em ra khỏi thế giới của tôi một lần nữa ! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro