Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 10 : Giám Ngục Ti (trung)

Dịch Dương Thiên Tỉ ngày nào cũng đến nghe hắn hát cả nhà hát này y đã sớm mua cho hắn

Trên đài hắn một thân hồng y hát, khuông mặt hắn không hề trang điểm chỉ để hát cho mình y nghe

"Tướng Quân à, sớm giải giáp, y vẫn hai mươi xuân, chờ ngài về nhà.

Đêm qua mộng lại về Đài diễn mùa thu, phấn trang cùng áo mới Lại xướng hí khúc cũ

Giám ngục đạp lên tuyết phương BắcTựa vụn muối loạn bay chẳng rõ sớm chiều
Khăn ngọc trên đầu kẻ hèn trẻ tuổi ấy,Tựa như búi tóc của người xưa

Người nói Giang Nam mưa khói nhạt nhòa
Một mình ta tế trời nơi ải Bắc
Mồ hoang mả mới ai chăm sóc đây Sử quan cũng thôi đề bút rồi

Năm ấy tuyết đỏ, sồi xanh
Một bộ thủy tụ đan y
Quân có còn nhớ, Mồ mới xương cũ chôn ngày đầu thất

Trong men say thấy cố nhân quay về
Đến khẽ khàng nói câu yêu người
Quân có còn nhớ, Khi ấy thiết mã tướng quân nghẹn ngào như một đứa trẻ

Nam nhi trung kiên, cốt thấm cát vàng
Giáo mác chiến chinh tận chân trời
Thân lâm vào ngục, thắp đèn bão, Cố nhân xem là nhà

Thanh minh mưa rơi dưới thềm
Áo xanh dưới ô như tranh vẽ
Tuyết đầu mùa ngày hai mươi tám lạnh lẽo
Đền cho quân đá xanh ngói đen

Người nói dùng giáo mác đổi lấy cố hương
Dùng mùa đông làm rào chắn, dùng chiến trận làm vật tế
Cho yên bình an ổn của Lê ViênTại sảnh đường riêng cạn chén
Say lòng từ biệt tướng lĩnh, hát thêm một khúc
Là khúc "Biệt Cơ" theo ý quânSợ rằng khi tỉnh giấc mộng rồiQuân ơi, giang hồ từ nay ly biệt

Ai còn nhớ, Đầu xuân khi ấy, quân bắt gặp nụ cười đó của chàng ai còn nhớ, Cuối hạ khi ấy, đào hát xướng một khúc Hải Đườn
gAi còn nhớ,Tàn thu khi ấy, ta và người từ nay đôi đường xa lạKhông quay về cũng chẳng hối hậnHẹn quân kiếp sau gặp lại

Năm ấy tuyết đỏ, sồi xanh
Một bộ thủy tụ mũ đen, Quân có còn nhớ Mồ mới xương cũ chôn đầu thất

Trong men say thấy cố nhân quay về
Đến khẽ khàng nói câu yêu người
Quân có còn nhớ hình bóng trong cơn say đó, là ai khoác áo cho ngài "

...

Khi khúc hát kết thúc Dịch Dương Thiên Tỉ đứng dậy bước lên sân khấu đứng đối diện hắn, y nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay hắn đeo vào ngón áp út của hắn một chiếc nhẫn phỉ thúc chạm hoa mộc lan chìm tinh tế

- đây là vật gia chuyền nhà ta, mẫu thân ta nói chỉ được tặng nó cho người ta yêu nay ta tặng nó cho ngươi, bên ta mãi mãi được không?

- được

Hai người chao nhau nụ hôn say đắm, bên ngoài tuyết vẫn rơi mà nụ hoa đào trong vườn đã bắt đầu nở...

...

Hạ chí năm đó quân Nhật xâm phạm bờ cõi y cầm quân anh dũng nhận nghiệm vụ kháng chiến chống địch

Trước khi đi y lại như xưa đến xem hắn hát, tiếng nhạc cùng hồng y rực rỡ hắn vẫn như xưa không trang điểm mà hát hí khúc cho mình y

- Khải đợi ta quay về

- được

Nhìn bóng lưng mạnh mẽ kia hắn không khóc mà mỉm cười

" ta nhất định đợi ngươi quay về "

...

Hạ chí năm đó Dịch Dương Thiên Tỉ cùng quân đội và thanh niên Trung Quốc anh dũng kháng chiến giữ vững tỉnh Hồ Nam

Hồ Nam giữ lại được nhưng y lại mãi mãi chẳng thể quay về...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro