Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#12

Vương Thanh và Phùng Kiến Vũ là bạn thân. Nhưng mà, không biết vì cái gì Phùng Kiến Vũ lại đem lòng yêu Vương Thanh. Hai người quen nhau kể đến nay thì đã tròn 4 năm, nhắc tới, hôm nay chính là ngày kỷ niệm hai người quen nhau. Đương nhiên, chỉ có Phùng Kiến Vũ là người duy nhất nhớ.

Hai người hôm nay không có lịch trình. Nhớ lại, lúc trước đóng cùng một bộ phim, anh anh em em thân thiết, mỗi ngày đều được ở bên nhau, ăn cùng một bàn, ngủ cùng một giường. Vậy mà, chớp mắt một năm đã không gặp nhau. Hiện tại, Vương Thanh và cậu đã có sự nghiệp riêng, cũng không còn hợp tác với nhau nữa.

Phùng Kiến Vũ diện một chiếc áo sơ mi trắng đơn giản và quần jean đen. Cậu quyết định đi đến cửa hàng bánh ngọt, chọn lựa cả buổi mới được một cái bánh gato nhỏ có hai trái tim hồng được đặt trên đó. Chiếc bánh có phần đơn giản, không quá cầu kỳ, nhưng Phùng Kiến Vũ tuyệt nhiên lại rất thích.

Phùng Kiến Vũ ở chung cư một mình. Cậu đem chiếc bánh để trên cái bàn nhỏ ngoài ban công, đốt nến. Vừa vặn, chủ tiệm tặng cho đúng 4 cây nến nhỏ. Phùng Kiến Vũ nhìn nến cháy không có ý định thổi, nghĩ cái gì đó nước mắt cư nhiên sắp rơi.

Tiếng chuông cửa làm câu thôi suy nghĩ. Vội vàng chạy đi mở cửa. Người ở trước mặt, làm cho cậu giật mình. Vốn nghĩ sẽ chẳng gặp nhau nữa, vốn dĩ nghĩ sẽ chẳng có cơ hội cùng nhau như trước. Vậy mà, giờ đây trước mặt cậu là Vương Thanh mà cậu yêu thương nhất.

Vương Thanh không nói gì, cười nhẹ, lướt qua cậu đi vào trong. Phùng Kiến Vũ bây giờ mới hoàn hồn trở lại "Đã lâu không gặp, Thanh". Vương Thanh nhìn Phùng Kiến Vũ hồi lâu mới chịu nói "Đại Vũ! Anh xin lỗi"

"Anh muốn em có được sự nổi tiếng mà không phải từ anh. Trước kia, mọi người chỉ nhắm vào anh, thích em cũng vì anh thích em. Anh muốn em cho họ thấy con người và tài năng thật sự của em. Phùng Kiến Vũ không dựa vào Vương Thanh mà nổi tiếng. Mà có được như ngày hôm nay là toàn bộ sự cố gắng và nổ lực của em."

Phùng Kiến Vũ không rõ lắm "Anh có thể đến gặp em mà?"
Vương Thanh không biết nên trả lời thế nào cho đúng "Đại Vũ, anh biết em yêu anh". Phùng Kiến Vũ không muốn trả lời.
"Trước anh nghĩ anh chỉ coi em như một người bạn tốt. Thế nhưng, một năm rồi, không ít cũng không nhiều đủ để anh biết: Anh yêu em!"

Vương Thanh và Phùng Kiến Vũ đi đến ban công nhìn chiếc bánh kem phủ đầy sáp nến, không hẹn cùng nhau cười lớn. Vương Thanh tiến đến choàng tay ôm Phùng Kiến Vũ vào lòng, nói nhẹ "Anh vẫn nợ em một cái ôm"
------------END-----------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: