Mẹ Kế
Vạn Dư Thiên Nha - một trong những nơi ở đắt đỏ nhất hiện nay với thiết kế nhà ở nằm trong một khuôn viên sát bờ sông . Phong cảnh xinh đẹp , nội thất sang trọng , những người sống ở đây đa phần đều là phú nhị đại hoặc đại minh tinh nổi tiếng là một nơi mà người chỉ có tiền cũng chưa chắc mua được một căn nhà ở đây .
Trước cửa căn nhà số 16 , một cô gái xinh đẹp yêu kiều toàn thân hàng hiệu khẽ đưa tay mở cửa . Cô nàng dường như có chút mệt mỏi mà tựa vào thành cửa lâu một chút . Bước vào trong nhà , đèn điện dường như đã được bật sẵn , ánh sáng lung linh của chùm đèn pha lê tỏa sáng khiến căn nhà như một cung điện của vị công chúa .
Sảnh Niệm Mị tùy tiện vứt túi xách lên sofa sau đó tiến về phía phòng ngủ . Cửa phòng ngủ được mở hờ , bên trong phát ra âm thanh kiều diễm của nữ nhân cùng tiếng cười đùa của đàn ông .
Nét mặt Sảnh Niệm Mị tối sầm lại , ánh mắt tỏa ra sự lãnh lẽo , cô khẽ đẩy cánh cửa . Đập vào mắt cô là cảnh tượng bạn trai cô đang làm tình cùng một cô gái .
Cửa bất ngờ bị đẩy ra , người đàn ông có chút hoảng sợ động tác cũng chậm lại . Nhìn thấy người con gái sắc mặt tồi tệ đang dựa lưng vào cửa nhìn hai người .
Thấy Sảnh Niệm Mị đứng ở cửa sắc mặt Tư Kiệt thay đổi , lập tức buông người con gái trong ngực mình ra rồi nở nụ cười tự nhiên nói :
- " Niệm Niệm , em về lúc nào vậy ? "
Sảnh Niệm Mị nhìn anh ta một cái rồi dời tầm mắt qua cô gái đang e thẹn ngồi trên giường . Nhận được ánh mắt của cô , cô ta giương mắt khiêu khích đồng thời khẽ ngả người vào lòng Tư Kiệt mềm mại đáng yêu lên tiếng :
- " Chị Niệm Mị , đã lâu không gặp chị vẫn khỏe chứ ? "
Nhìn cô gái trước mặt Sảnh Niệm Mị có chút khó hiểu , bản thân là người thứ ba còn ngang nhiên hỏi thăm sức khỏe trong khi đang sà vào lòng người yêu cô ? Cô ta có vấn đề về thần kinh à ? .
Tuy nhiên , đối với trường hợp này cô khôi phục sắc mặt tươi cười nhìn cô ta rồi tiến đến ghế sofa đỏ rượu ngồi xuống hiền hòa nói :
- " Cũng không hẳn là lâu , hai tuần trước tôi có gặp cô . "
Sảnh Niệm Mị thản nhiên trả lời , trong giọng nói chẳng có chút gì tức giận khiến Tư Kiệt bất an . Nhưng cũng ổn định trở lại , chẳng qua chỉ là một đại tiểu thư tính khí thất thường đợi anh ta chơi chán sẽ bỏ . Sảnh Niệm Mị mới là quan trọng , trong tay cô ta có biết bao nhiêu mối làm ăn anh không thể để mất .
- " Niệm Niệm em hẳn là mệt rồi , để anh chuẩn bị bữa tối ! Nghiên Dương cũng ở lại ăn tối đi "
Nghe vậy nụ cười trên mặt Ngữ Nghiên Dương càng rõ , cô ta chớp đôi mắt to tròn rồi gật đầu . Sảnh Niệm Mị thấy vậy cũng chẳng buồn quan tâm , cô với tay lấy chiếc hộp nhỏ giấu bên trong áo khoác lông ném về phía Tư Kiệt .
- " Đồng hồ Citizen anh thích ! "
Nhận được chiếc đồng hồ trị giá hơn mấy ngàn , Tư Kiệt mừng thầm trong lòng bên ngoài nở nụ cười ôn hòa đẹp mắt .
- " Coi như phí chia tay , phiền anh cùng Ngữ Nghiên Dương đi ra khỏi nhà tôi ! " - Sảnh Niệm Mị nhẹ nhàng nói
- " Niệm Niệm em nói cái gì ? "
Tư Kiệt dường như không tin vào tai mình gấp gáp hỏi lại còn Ngữ Nghiên Dương thản nhiên nghịch điện thoại . Nhìn anh ta như vậy cô thầm khinh bỉ một hồi sau đó nhếch môi cười rồi tốt bụng nhắc lại lời vừa nói :
- " Tôi bảo đồng hồ coi như phí chia tay , hai người đi ra khỏi nhà tôi . "
- " Em .. em .. anh không đi , chúng ta sẽ không chia tay ! "
- " Hửm ? Không muốn đi , nhà tôi mua tôi đứng tên hai người ở trong nhà tôi không có sự cho phép của tôi đây là xâm nhập gia cư bất hợp pháp . Có tin tôi gọi cảnh sát không ? "
Lúc này Ngữ Nghiên Dương ngồi trên giường lên tiếng :
- " Chị Niệm Mị , chị gọi đi . Để tôi xem xem ai dám bắt tiểu thư Ngữ gia ? Đừng quên cha tôi là Ngữ Phạn ! "
Ngữ Nghiên Dương đắc ý vênh mặt nhìn Sảnh Niệm Mị . Cô cười lạnh trả lời :
- " Ngữ Phạn năm nay mới 35 đâu ra đứa con gái 20 tuổi như cô ? Chẳng qua là đứa bé được Ngữ Dương đem về nuôi , cô gọi ông ta một tiếng ông nội gọi Ngữ Phạn một tiếng cha liền tưởng mình là kim chi ngọc diệp ? À , Ngữ Phạn hình như không thích cô nhỉ Lâm Nghiên Dương ? Nếu để Ngữ Phạn biết cô ở ngoài quyến rũ bạn trai người khác hắn có lẽ sẽ đem cô trả về cô nhi viện đó . "
Ngữ Nghiên Dương nghe cô nói mặt biến sắc , cô ta tức giận đứng lên chỉ tay vào mặt cô run rẩy không nói nên lời . Hồi lâu sau cầm tay Tư Kiệt đi ra khỏi nhà , trước khi đi còn để lại câu nói :
- " Sảnh Niệm Mị cô đợi đó ! "
Sau khi Ngữ Nghiên Dương cùng Tư Kiệt rời đi cô thở dài khẽ ngã người ra sofa , một tay cầm điện thoại bấm gọi nói rằng hôm sau muốn có người đến thay giường . Ngước nhìn đèn chùm pha lê tuyệt đẹp Sảnh Niệm Mị thiếp đi lúc nào không hay .
Mãi đến khi cô tỉnh lại lúc đó đã là 9h tối , buông điện thoại xuống cô bước vào phòng tắm ngâm mình trong làn nước ấm áp . Sau hơn ba mươi phút Sảnh Niệm Mị bước ra , trên người là váy trễ vai màu trắng ôm sát cơ thể để lộ ra xương quai xanh gợi cảm cùng ba vòng quyến rũ chết người , phần đuôi váy trước được xẻ dài để lộ ra đôi chân thẳng tắp . Khẽ vuốt lại mái tóc rồi tô lại son môi , cô cầm chìa khóa và điện thoại lái xe đến quán bar Túy Tửu .
Bên trong quán bar tiếng nhạc sôi động lớn đến đinh tai nhức óc , cô tìm một chỗ ngồi vắng vẻ ngồi vào rồi gọi rượu .
Lần lượt các loại rượu được đem ra , Sảnh Niệm Mị đau thương uống từng ngụm rượu . Mãi đến khi mặt cô dường như được phủ một lớp phấn hồng .
Đột nhiên một người đàn ông ngồi xuống bên cạnh cô , hắn ta cất giọng trầm khàn :
- " Cô gái nhỏ , em ngồi đây một mình uống nhiều rượu như vậy không sợ bản thân gặp nguy hiểm à ? "
Sảnh Niệm Mị buông chai rượu xuống khẽ ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông , hắn ta có gương mặt đẹp như tạc tượng nhất là ánh mắt màu hổ phách , thâm sâu khó lường . Trên người cũng tản ra một loại khí chất trầm ổn , quyến rũ của người đàn ông thành đạt .
- " Liên quan gì đến chú ? "
Ngữ Phạn nhìn vật nhỏ yêu mị trước mặt , nghe cô gọi hắn một tiếng " chú " làm hắn có chút bất ngờ .
- " Hửm ? Tôi già đến vậy sao ? "
Sảnh Niệm Mị chống cằm nhìn hắn , lúc này ánh mắt cô mơ màng như phủ một tầng sương khiến ai nhìn vào đều muốn bắt nạt .
- " Ừ , chú lớn hơn tôi 8 tuổi ! "
Ngữ Phạn nghe cô nói mình hơn cô 8 tuổi liền " ồ " một tiếng . Ánh mắt nhìn Sảnh Niệm Mị tràn ngập hứng thú .
- " Em biết tôi ? "
- " Đương nhiên , biết rất rõ là đằng khác . Mà này .. tôi không đẹp sao ? "
Sảnh Niệm Mị ngẩng đầu nhìn Ngữ Phạn , ánh mắt lúc này long lanh đáng yêu lại mang phần dụ hoặc , giọng nói ủy khuất , nhìn cô như vậy yết hầu Ngữ Phạn khẽ chuyển động vài giây sau hắn mới trả lời :
- " Em rất đẹp ! "
- " Tôi không tốt sao ? "
- " Tốt "
- " Vậy tại sao anh ta lại bỏ tôi theo một con nhóc nhỏ hơn tôi 7 tuổi ? Tôi không đủ tốt không đủ quyến rũ sao ? "
Càng nói Sảnh Niệm Mị càng ủy khuất , ánh mắt long lanh chực trào nước mắt . Lúc này Ngữ Phạn nhìn vật nhỏ đáng yêu trước mặt cười nhẹ .
- " Em đủ đẹp đủ quyến rũ ! "
Vừa trả lời xong hắn nhìn cô liền phát hiện cô nàng đã chìm vào giấc ngủ . Ngữ Phạn bất đắc dĩ lắc đầu , ánh mắt tỏ rõ vẻ nuông chiều . Hắn bế cô lên đưa cô ra ngoài , trước Túy Tửu một chiếc Roll Royce màu xanh ngọc dừng lại . Từ trong xe một người đàn ông trung niên bước ra cung kính mở cửa cho Ngữ Phạn .
Đưa cô lên xe , hắn mỉm cười nhìn vật nhỏ trong lòng . Chiếc xe lăn bánh hòa vào dòng người nơi Bắc Kinh phồn hoa .
Lúc này trên xe cô gái đáng lí ra phải ngủ say liền khẽ mở mắt , cô nhếch môi cười yêu mị . Thầm nghĩ :
" Cô cướp bạn trai của tôi , tôi liền làm mẹ kế cô ! "
____
[ Đôi lời tác giả : tôi đào hố tiếp đây =)) mọi người Tết tây dzui dzẻ ]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro