23/08/2018
Tôi tặng cho người một đóa hoa.
Nhưng..
Người không nhận lấy.
Tôi làm cho người một chiếc bánh.
Nhưng..
Người không động vào.
Tôi đứng trước người cười cười nói.
Nhưng..
Người không nhìn đến.
Tôi yêu người đã rất rất lâu.
Nhưng..
Người không hề biết.
Có lẽ,
Người vĩnh viễn chẳng thể biết,
Tình cảm tôi dành cho người.
Vì tôi sắp đi rồi,
Không thể về nữa.
Tôi đến nhìn người một lần cuối.
Người vẫn vậy,
Không nhìn đến tôi.
Tôi tặng cho người,
Món quà cuối.
Rồi..
Biến mất.
* * *
Người yêu tôi,
Em đang nơi nào vậy?
Sao tìm mãi
Mà không nhìn thấy em.
Người yêu tôi,
Em đang làm gì vậy?
Sao gọi mãi
Em chẳng chịu đáp lời.
Người yêu tôi,
Em đang trốn tôi hả?
Trốn như vậy,
Sao tôi tìm được đây.
Người yêu tôi,
Em không yêu tôi nữa.
Bỏ đi rồi,
Tôi biết phải làm sao.
Mọi người nhìn tôi,
Ngập ngừng,
Họ nói,
Em đi rồi,
Không thể về đây nữa.
Chỉ để lại,
Món quà nho nhỏ,
Đập nhè nhẹ,
Nơi lồng ngực tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro