Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Duyên nợ định tình

21 tuổi, nàng xuyên không, thân thể bị co lại thành hình dáng khi nàng 11 tuổi.
Khi nàng đang tắm bên một dòng suối thì gặp hắn. Hắn nhìn thấy thân thể nàng rồi thì lại bỏ chạy, chỉ để lại một câu: "Tại hạ không cố ý mạo phạm, cô nương thứ tội!"
Khi nàng lang thang tìm đường ra khỏi rừng thì rớt xuống một cái hố. Nàng rơi vào một cổ mộ và sống trong đó suốt 4 năm.
~~~~~~~~~~~~~~~~
4 năm sau, nàng ra khỏi cổ mộ, mang theo một thanh kiếm, một thanh tiểu đao và vô số vàng bạc châu báu. Nàng xuất phát đi hành tẩu giang hồ và đi tìm hắn.
~~~~~~~~~~~~~~~
1 năm sau, nàng thành danh. Nàng là nữ hiệp Vũ Cơ và cũng là nữ thân y Tuyết Vũ. Nàng thị huyết vô tình, nàng cũng bao dung, nhân hậu. Người ta sợ nàng, người ta cũng yêu quý nàng.
~~~~~~~~~~~~
3 tháng sau, nàng gặp lại Mạc Khanh, nàng nhận ra hắn là người năm đó nhưng hắn không nhận ra nàng. Hắn còn nghĩ nàng là hung thủ giết hại cha mẹ hắn. Hắn đòi giết nàng. Nàng và hắn giao đấu. Nàng lỡ tay đả thương hắn. Trong lúc hoảng hốt, nàng bỏ chạy.
~~~~~~~~~~~~~~~~
3 tháng sau nữa, hắn tìm thấy nàng. Lần này, hắn đâm nàng một nhát suýt nữa thì nàng toi mạng. Cũng may, nàng lại chạy thoát.
~~~~~~~~~~~~~~~
3 tháng nữa trôi qua, hắn lại tìm thấy nàng. Khi đó nàng đang đứng trên một vách đá, hắn xông tới đứng đằng sau nàng. Ép nàng phải ra tay với hắn. Hai người chỉ chú ý giao đấu mà không để ý xung quanh nên bị ám sát, cùng ngã xuống vực sâu. Cũng may phía dưới vực này là 1 con sông nên cả hai thoát nạn. Không, nàng không sao còn hắn bị trúng ám tiễn, đã hôn mê. Nàng dùng máu của chính mình nấu cùng thảo dược để giải độc cho hắn. Suốt một tuần liền hắn sốt cao liên tục, là nàng túc trực bên cạnh chăm sóc hắn. Vậy mà khi tỉnh lại hắn còn muốn giết nàng. Chỉ khi nàng hét lên với hắn: "Cho ta thời gian 3 tháng, ta sẽ tìm được chứng cứ cho chàng. Nếu hết 3 tháng mà ta chưa tìm ra chứng cứ thì ta sẽ đến cho chàng tuỳ ý xử lý." thì hắn mới tha cho nàng. Hắn quay đi, để lại cho nàng chỉ là một tiếng "Được!" vô tình.
~~~~~~~~~~~~~~~~~
Một ngày cuối tháng 4, nàng mang chứng cứ đến cho hắn. Hắn lại cho là nàng vu khống cho muội muội hắn rồi còn cho người đuổi giết nàng. Nàng lại chạy thoát nhưng lại mang theo trái tim tan nát thành ngàn mảnh vụn. Đau buốt! Nàng muốn khóc lắm nhưng nàng vì hắn mà khóc liệu có đáng không? Những giọt nước mắt suốt bao nhiêu năm qua chưa từng rơi, nay lại vì hắn mà trào ra. Có đáng hay không? Nàng yêu hắn! Đúng! Nhưng không vì thế mà hắn có thể chà đạp lên nàng, lên trái tim nàng. Tại sao? Tại sao nàng lại yêu hắn mà không phải ai khác chứ? Tại sao? Có ai giải thích cho nàng không? Chẳng ai cả. Nàng vẫn một mình và mãi mãi một mình. Dù là kiếp này hay kiếp trước cũng thế thôi. Nàng vẫn là cô nhi. Chẳng ai yêu thương, cũng chẳng ai chăm sóc. Nàng... mãi mãi chỉ có một mình...
~~~~~~~~~~~~~~~~~
2 tháng sau, nàng gặp lại hắn khi đang đi hái thuốc tại một khe núi. Hắn đang bị truy sát. Xem kìa. Người đuổi theo hắn chẳng phải là vị muội muội mà hắn yêu thương hay sao? Thật nực cười, hắn không tin nàng để rồi bị như vậy đấy. Nhưng sao... Nàng lại lao vào đỡ cho hắn một nhát kiếm chứ. Mũi kiếm đâm sâu vào ngực nàng. Nàng ngã quỵ xuống... Và rồi nàng thấy hắn như phát điên. Hắn xông lên như một con thú khát máu, mặc sức mà chém giết cho đến khi không còn ai sống sót nữa.. Hắn mới như sực nhớ ra nàng. Hắn lao lại ôm nàng thật chặt nhưng giờ đây linh hồn nàng đã thoát khỏi thể xác. Nàng đã chết thật rồi...
Nàng thấy hắn gào khóc gọi tên nàng nhưng nàng lại không thể đáp lại nữa...
Nghĩ lại thì... Có lẽ nàng xuyên qua thời gian để tới đây có lẽ là để trả nợ cho chàng.. Giờ đây, nợ đã trả xong rồi, nàng cũng nên rời đi thôi... Nhưng đi đâu bây giờ... Nàng hoàn toàn chẳng biết đi đâu cả...
Và nàng cứ lặng lẽ ra đi như vậy...
Đi về một cõi hư ảo...
Ở nơi đó...
Nàng có thể gặp lại chàng nữa không?...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro