Giam cầm
Một người con trai với mái tóc màu xám khói ló đầu ra ngoài từ căn nhà lớn, cậu giáo giác nhìn xung quanh khi đã xác định không có ai cậu lập tức chạy đi.
" Em tính đi đâu à? Choi Seunghee!"
Seunghee khựng lại nhìn người con trai trước mặt, không phải anh nói là đi tới tuần sau sao tại sao bây giờ. Cảm thấy nguy hiểm Seunghee lập tức đổi hướng ngay nhưng cũng bị chặn lại.
" Đem vô!"
Âm thanh ra lệnh lạnh lẽo vang lên nói cho Seunghee biết cậu đã làm con người này nỗi giận.
Mạnh mẽ bị đẩy ngã trên chiếc giường, Seunghee lập tức bật dậy lùi về sau, ánh mắt cậu khẽ dao động khi nhìn đến cây roi trên tay Seungho. Ánh mắt Seungho nhìn chằm chằm vào cậu, đó là ánh mắt băng lãnh không có một tia cảm xúc ngoại trừ tức giận
" Seunghee! Chẳng phải tôi đã nói rồi sao muốn thoát, cả đời này em đừng mong thoát khỏi tôi, muốn trốn, cả đời này em cũng đừng nghĩ tới, chỉ cần em dám trốn khỏi tôi thì tôi sẽ cho người đánh gãy chân em để em chẳng bao giờ trốn thoát khỏi tôi nữa, chỉ cần ánh mắt em nhìn người khác tôi sẽ cho người giết người đó để ánh mắt em chỉ nhìn về phía tôi, nếu em đem lòng yêu người khác tôi nhất định... Sẽ cho em sống không bằng chết. Vì cả đời này của em chỉ có thể yêu mình Yang Seungho này, chỉ có thể nhìn về hướng Yang Seungho này, và chỉ có thể ở bên cạnh mình tôi mà thôi. Cả đời này em đều phải chịu sự giam cầm của tôi, CHOI SEUNGHEE NÀY LÀ CỦA YANG SEUNGHO."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro