Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chấp niệm (5)

Cung Viễn Chủy cảm giác mình đã ngủ rất lâu, ước chừng đã hai ngày, Cung Viễn Chủy vẫn ở lại Giác cung.

Thời điểm chống tay xuống để ngồi dậy, lại đụng tới miệng vết thương ở vai, Cung Thượng Giác dùng thuốc tốt nhất, miệng vết thương đã khép lại tốt lắm

Nghe được tiếng động bên trong, lập tức có người bước vào hầu hạ Cung Viễn Chủy mặc y phục, là một khôn trạch.

Cung Viễn Chủy nhíu mày

- Cút, bản thiếu gia không cần các ngươi hầu hạ.

Bọn người hầu không biết vì sao chọc giận Cung Viễn Chủy, chỉ có thể run run lui ra

Ngày đó hiệu quả thuốc giải không tệ, nhưng vẫn chưa loại bỏ tận gốc. Chờ Cung Viễn Chủy mặc xong y phục đi ra ngoài, thấy trên bàn có một xiêm y, cùng một chén cháo và một ít điểm tâm Cung Viễn Chủy thích ăn.

Cung Viễn Chủy nhìn thấy, tâm tình tốt lên, cầm lấy một cục đường

- Ca ta đâu?

- Sáng sớm cung chủ đã đi Vũ cung, hình như là bên phía trưởng lão cho mời.

-----------------------

Giờ phút này trong Vũ cung, Cung Thượng Giác đang giằng co với ba vị trưởng lão và Cung Tử Vũ.

Cung Tử Vũ ỷ vào có ba trưởng lão làm chỗ dựa, ép sát Cung Thượng Giác

- Thích khách là người ở Giác cung của ngươi, có phải ngươi cấu kết với Vô Phong?

- Thượng Quan Thiển đã bị bắt giam, nhốt tại đại lao. Ta nhất định sẽ bắt hết mật thám của Vô Phong, một người cũng không bỏ qua.

Ánh mắt tàn nhẫn của Cung Thượng Giác đảo qua Cung Tử Vũ và Vân Vi Sam, lại dừng lại trên người Vân Vi Sam, giống như một thanh đao hung hăng xẹt qua, Vân Vi Sam cúi đầu tránh ánh mắt Cung Thượng Giác.

Cung Tử Vũ kéo Vân Vi Sam ra phía sau mình

- Thích khách Vô Phong xuất hiện trong cung của ngươi, ngươi nên cho Cung gia một lời giải thích.

- Ta nói rõ, ta sẽ điều tra rõ ràng.

Cung Thượng Giác đương nhiên phải điều tra rõ ràng, không chỉ vì cung gia mà còn vì bọn họ tổn thương đệ đệ bảo bối của y Cung Viễn Chủy .

- Ca của ta nói điều tra rõ, tất nhiên sẽ điều tra ra.

Cung Viễn Chủy mang thêm gió lạnh bước vào, chẳng những làm tất cả ánh mắt đổ dồn về phía hắn, còn trở thành chủ đề tiếp theo.

- Còn có ngươi, Cung Viễn Chủy, tự tiện che dấu thân phận, giả làm càn nguyên, chiếm lấy vị trí cung chủ Chủy cung

Ánh mắt Cung Tử Vũ đảo qua Cung Thượng Giác

- Như vậy... có tính là phá hủy quy cũ của Cung gia?

Cung Viễn Chủy nhất thời khó thở

- Cung Tử Vũ, ngươi một bao cỏ vô dụng, có tư cách gì nói ta.

Cung Thượng Giác đứng trước người Cung Viễn Chủy

- Muốn nói tới vị trí cung chủ Chủy cung, các ngươi uống bách thảo tụy do Viễn Chủy đệ đệ làm ra mới giữ được một Cung gia bách độc bất xâm, bất kể là loại độc dược nào hoặc là vì Cung gia chế tạo ra ám khí độc dược, chỉ Cung Viễn Chủy mới có khả năng giải được, mới giữ được danh tiếng Cung gia trong giang hồ, được người ta kiêng kị ba phần, Cung Tử Vũ, ngươi làm được những việc này sao?

Cung Viễn Chủy nghe ca ca khen mình, trong lòng thoải mái không ít, hắn không để ý cái nhìn của người khác, chỉ cần ca ca thấy hắn có bản lĩnh, nếu ngồi được ở vị trí Chủy cung, hắn vẫn sẽ làm.

Cung Tử Vũ bị nói đến không phản bác được, mấy vị trưởng lão thấy mặt Cung Tử Vũ sượng trân, ra mặt giảng hoà.

- Mấy năm nay Cung Viễn Chủy vì Cung gia cống hiến, chúng ta đều nhìn thấy. Công lao lớn hơn việc kia

- Cho dù công lớn hơn, có thể tạm thời giữ chức vụ Cung chủ Chủy cung, nhưng là Cung Viễn Chủy che dấu thân phận, vi phạm gia quy Cung gia, hẳn là phải ăn dược Phong, 300 roi, đến núi băng phía sau ba tháng.

Dược Phong, làm người ta mất đi nội lực, làm người chịu phạt không thể dùng nội lực hộ thể, trên thân roi lại nhiều thêm những vết xước to nhỏ, tuy rằng không ảnh hưởng nhiều đến cơ thể, nhưng vết thương sẽ khép miệng rất chậm.

- Cung Tử Vũ, ngươi...

Cung Viễn Chủy nghe Cung Tử Vũ nói xong, tức giận nói không nên lời, Cung gia quả thật có quy định này, nếu đi chỉ sợ hắn chỉ còn nửa cái mạng, hắn chỉ có thể đem hi vọng gửi gắm lên người Cung Thượng Giác.

Cung Tử Vũ nhìn về phía Cung Thượng Giác

- Cung Thượng Giác, ngươi nói xem, có gia quy này hay không?

- Có.

Cung Thượng Giác lạnh lùng trả lời, Cung Viễn Chủy khó tin nhìn Cung Thượng Giác, chẳng lẽ ca ca muốn mình đi chịu phạt, trong lòng không có một tia thương tiếc sao? Khoé mắt Cung Viễn Chủy đỏ bừng, cố gắng khống chế tâm trạng mình.

- Cung Tử Vũ chưa hoàn thành ba thử thách kia, dựa theo gia quy Cung gia, phải tước đi tư cách tham gia của hắn, vì sao còn cho hắn một cơ hội

- Nguyệt trưởng lão tiền nhiệm đột nhiên qua đời, đó là nguyên nhân.

Lời Tuyết trưởng lão nói ra tràn đầy ý thiên vị.

- Nếu gia quy Cung gia có thể vì Cung Tử Vũ mà ngoại lệ, vậy gia quy kia có thể sửa thì sửa, có thể bỏ thì bỏ.

Cung Thượng Giác từng bước ép tới.

Cung Viễn Chủy nhìn ba vị trưởng lão cùng Cung Tử Vũ không nhượng bộ, không khí căng thẳng. Hắn cũng muốn thử xem, ca ca vì hắn, có thể làm tới bước nào.

Cung Viễn Chủy nghĩ vậy, nhướng mày, tay chạm vào vết thương trên vai, kêu đau một tiếng.

- Viễn Chủy, đệ không sao chứ....

Vừa rồi khuôn mặt còn nghiêm túc, Cung Thượng Giác lập tức thay đổi, lo lắng đỡ lấy Cung Viễn Chủy.

- Ca... không có việc gì...

Ngoài miệng nói không có gì, thân thể đã bắt đầu run lên, gương mặt ẩn nhẩn thống khổ, không có sức dựa vào trên người Cung Thượng Giác, cố ý hoặc vô tình phóng ra một ít tin tức tố chỉ ca ca ngửi thấy.

- Nếu thật sự bị phạt, đệ có thể đi, đệ không muốn làm ca ca khó xử. 

Cung Viễn Chủy vô lực nói, ngón tay lặng lẽ tìm tới cái bình bên hông hắn, bên trong bình là tiểu trùng độc, có tác dụng làm người ta hôn mê một thời gian ngắn.

Tiểu trùng độc thức thời, cắn đầu ngón tay Cung Viễn Chủy, độc tố bắt đầu phát tác, đầu ngày càng mê man. Cung Viễn Chủy ở trước mặt Cung Thượng Giác biểu hiện ra một mặt yếu ớt, dựa vào trên người Cung Thượng Giác, nắm chặt tay áo y, nước mặt ngập trong đôi mắt chịu đựng không muốn rơi xuống. Cứ như vậy nhìn Cung Thượng Giác, thật sự nhìn qua rất đáng thương.

Khuôn mặt Cung Thượng Giác bình tĩnh, nhưng trong mắt toàn là bối rối. Y vốn không định để Cung Viễn Chủy đi chịu 300 roi kia, với bộ dạng Cung Viễn Chủy như bây giờ, ngay cả một đầu ngón tay của người khác cũng đánh không được.

Cung Thượng Giác ôm ngang Cung Viễn Chủy lên, vừa lúc Cung Viễn Chủy phát ra tiếng kêu thống khổ, đem khuôn mặt giấu trong bả vai y.

Giọng nói Cung Thượng Giác mang theo tức giận

- Nếu gia quy của Cung môn có thể vì Cung Tử Vũ mà sửa lại, cũng có thể vì Cung Viễn Chủy mà bỏ, nếu các vị trưởng lão bên nặng, bên nhẹ, cố ý bất công, ta sẽ mang theo Chủy đệ đệ rời đi cung gia, giang hồ rộng lớn, sẽ có chỗ cho hai người chúng ta dung thân.

Cung Viễn Chủy rất vừa lòng với câu trả lời của Cung Thượng Giác, còn có chút ngoài ý muốn, ca ca vậy mà có thể rời đi cung gia vì hắn, hắn đã rất thoả mãn.

Cung Viễn Chủy vẫn dựa vào để mặc Cung Thượng Giác ôm lấy, tựa vào trên vai Cung Thượng Giác, ở nơi y không nhìn thấy, Cung Viễn Chủy nở ra nụ cười khiêu khích với Cung Tử Vũ, sau đó chậm rãi hôn mê.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro