11
- Em nghĩ tôi giống mấy thằng đàn ông khác à? Thừa nước đục thả câu? Em nghĩ tôi là ai? Đường đường là một nhân viên cảnh sát liêm minh chính trực, sao có thể làm ra loại chuyện đại nghịch bất đạo đó. Ai không tin tôi cũng được, ngay cả em cũng không tin tôi. Vậy tôi còn lại gì? Em không tin tôi cũng không sao. Nhưng em phải tin phẩm giá của tôi. Tin cho nhân cách và tấm lòng của tôi. Đừng khuyên tôi nữa vô ích, tôi nói không là không.
- Anh à, em tin anh mà. Mau lên giường ngủ, đừng quỳ ở đó nữa. Em biết mình sai rồi. Anh chỉ là muốn ôm cho em ấmthôi, không muốn làm gì nữa. Mau lên đây.
- Đừng khuyên tôi, vô ích.
- Ông xã, đến đây anh muốn làm gì tùy anh. Ông xã~~~
- Cái này là em nói đấy tiểu bảo bối.
Nụ cười xảo trá liền nở trên môi anh, cậu có chút nghi ngoặc. À lại mắc mưu. Đêm nay nhất định là bị <<ăn>> sạch rồi. Đúng là đồ sắc lang, người ta bệnh cũng không tha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro