PROMISE _ Lời hứa
" Anh sẽ quay lại, anh hứa! "
Đó là câu nói cuối cùng của anh để lại cho tôi sau khi bỏ rơi tôi đi đến nơi xứ người xa lạ.
Đã qua bao nhiêu năm từ khi tôi nghe câu ấy nhỉ? Hình như cũng đã sáu năm rồi.
Sáu năm thanh xuân vẫn để lại cho anh một góc của trái tim này.
Thế giới lại trở về với nhịp sống ban đầu. Ăn uống, vui chơi, công việc,...
Nhưng những lúc trong cơn say, những lúc mệt mỏi, con tim này lại không tự chủ được nghĩ về anh.
Dù tự nhủ rằng thiếu anh tôi vẫn sẽ sống tốt, nhưng thật sự không có anh tôi cũng chẳng vui vẻ gì...
Anh bây giờ đang làm gì?
Có thể anh đã quên lời hứa đó rồi..
Quên Đi người con trai vẫn lặng lẽ cất dấu hình bóng anh trong con tim bé nhỏ chật hẹp của mình.
Haizzz
Tôi lại nghĩ linh tinh rồi
Có một ngày nghỉ mà hãy cố mà tận hưởng đi!
Ôm ghì lấy con gấu bông, cố xoá đi cái lạnh hiện tại đang bao phủ toàn thân tôi.
Ngẩn ngơ ngắm nhìn những bông tuyết trắng lẳng lặng rơi xuống ô cửa kính chảy thành vệt dài rồi tan biến...
Kính koong....
Tiếng chuông cửa ngân vang phá vỡ những suy nghĩ hỗn độn của tôi lúc này.
Tôi chậm rãi xuống nhà. Tiếng chuông cửa kêu một lần, dường người nhấn chuông đã biết chắc rằng đang có người trong nhà.
Người đó không vội, việc gì mà tôi phải vội chứ.
Chắc lại là con bé nhà hàng xóm qua mượn truyện đây.
Tôi nghĩ
Nhưng khi đi đến cửa, nhìn vào mắt mèo, đó không phải là con bé hàng xóm.
Đứng trước cửa nhà tôi là một người đàn ông mặc áo khoác dầy trùm hết nửa khuôn mặt.
Chắc là người quen của mẹ đây mà_ tôi tự nhủ.
Tôi mở cửa chào hỏi một cách lịch sự
" Chào anh, cho hỏi anh là... "
Người đàn ông mĩm cười, ngước mặt lên để lộ đôi mắt màu cà phê quyến rũ.
Cả người tôi đông cứng, không cử động nỗi.
Tôi như bị hút vào đôi mắt ấy.
Đôi mắt này, nụ cười này quá đỗi quen thuộc.
Như quay về sáu năm trước, tôi thấy lại nụ cười ôn nhu ấy, ánh mắt nồng đậm ấy.
Thế mà giờ đây, sau khi thấy lại sau khoảng thời gian dài.
Tôi lại chẳng thể phản ứng được gì.
Người đàn ông ấy khẽ di chuyển, Đôi tay vững vàng ôm siết lấy tôi.
Như muốn hoà tan tôi vào trong lồng ngực.
Cái ôm ấm áp này được bắt đầu bằng nỗi nhớ nhung của hai con người... Và kết thúc bằng những giọt nước mắt của sự hạnh phúc...
Và trong vòng Tay quen thuộc ấy, tôi nhận ra anh, người đàn ông bắt tôi chờ đợi, người đàn ông làm tôi luôn nhớ về trong những giấc mơ...
Sau tất cả, anh đã trở về.
Giữ đúng lời hứa của anh với tôi ngày nào...
~♥~~♥~~♥~~♥~~♥~~♥~~♥~~♥~~♥~~♥~~♥
Thấy thiếu gì đó... Khúc cuối...
Nhưng Tu đã cố gắng hết sức a!!
Mong được trên 50 người đọc.
(´ ▽`).。o♡
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro