~ CHƯƠNG 11 : VƯƠNG NGUYÊN THẤT THỦ ~
Khải/Thiên : Nguyên nhiiiiiiiiiiiiiiii . Ra đây nhanh !!!!
Nguyên : ông đang luyện game kêu réo mãi . Hai người muốn gì .
Khải/Thiên : khoanh tay lại
Khải đưa tờ giấy kiểm tra 0 điểm ra trước mặt Nguyên . Thấy vậy mặt nguyên tái mét liền răm rắp khoanh tay lại ( suy nghĩ của nguyên : ủa mình nhớ cất kĩ nó lắm mà ? )
Khải : công tình anh tối nào cũng kèm em học mà kiểm tra như vậy hả ?
Thiên : lão già kia nói đúng , tớ cũng soạn bài cho cậu học mà tại sao điểm thấp ?
Nguyên : ahihi ! hôm ... hôm qua ... lén hai người xuống dưới lầu ăn bánh với chơi game quên học bài ^^
Khải : được lắm ! phạt em ko được ăn kem . Thiên : ko được ăn xúc xích . Khải : ko được chơi game . Thiên : ko được ăn kem ... pla pla pla ...
Nguyên : mấy anh định giết chết em sao . thiếu chúng nó em sống ko được đâu . em xin lỗi nha lần sau ko tái phái nữa OK
Khải/Thiên : NEVER !!!!!!!!!
Vương Nguyên mặt xụ xuống định làm nũng tí cho hai lão kia nguôi giận . Ai nhè , hết tác dụng rồi ~.~ đành đứng khoanh tay lát vậy .
Hai ông kia làm vẻ hùm hổ vậy chứ nguôi giận lâu rồi . thấy bảo bảo đứng lâu tội nghiệp liền ra điều kiện
Thiên : không phạt cậu nữa .( véo má Nguyên )
Khải bắt đầu trò sắc lang : anh cho em ăn mọi thứ kèm với chơi game nhưng với điều kiện tối nay ngủ với anh
Thiên : lại trò mèo .
Nguyên : nhưng ... nhưng ... em ko muốn .
Khải : ko nhưng nhị gì hết . Trực tiếp vác Nguyên trên vai bước vào phòng , để anh cao lãnh kia ở ngoài mặt ngơ ngác chưa biết chuyện gì xảy ra )
END CHAP
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro