?
--------------------------------------------------------------------------
Người để trái tim vỡ tan
Người để lòng tin vỡ nát
Người để tình yêu vô hạn
Rồi chìm vào ánh trăng tan
Đợi một trời quay lại
Đợi người không trở về
Lời hứa hẹn năm xưa
Giờ đã chìm vào bóng tối
Người nói tôi hãy đợi
Người chỉ đi dạo chút
Nhưng rồi chả còn gặp lại
Chẳng phải bảo tôi đợi sao?
Sao hồn giờ đã bay mất?
Người giúp rồi người lại đi
Người hứa rồi người bay theo
Thổi hồn vào lời hứa hẹn
Thật đau đớn làm sao
Khi phải ngắm nhìn
Ngôi sao ấy sụp đổ...
------------------------------------------------------------------------------
Việt Nam ngồi tựa đầu vào bia mộ của Liên Xô , miệng nở một nụ cười nhẹ đầy ao ước... Nhưng cũng thật bi thương làm sao. Lời hứa rơi vào hố đen tàn, bây giờ tìm lại cũng chẳng thể. Cứ thế người phải tự ngậm nhắm lại nỗi đau không thể tả.
Cậu cầm một cây sáo nhỏ , đung đưa theo nhịp gió trời, cứ thế mà thổi hồn bay đi mất. Việt Nam hát lại khúc ca ban xưa, bài mà cả hai đều đã từng cùng nhau khiêu vũ dưới màn đêm bao phủ. Thật nhớ năm ấy Liên Xô đã là ánh sáng bảo vệ cậu. Bây giờ cậu đánh mất người , tự mình vươn lên mà thôi.
Việt Nam nhớ bóng người năm xưa , cao to và đầy ảm đạm. Tình cảm màu đỏ trầm trông rất ấm áp làm sao... Nhưng bây giờ màu Vàng đỏ đó chỉ còn là màu xanh của biệt ly...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro