7
Byun Baekhyun nâng cằm, chống tay xuống nắp dương cầm. Cậu không thể rời mắt khỏi người đang ngồi trên ghế, đánh guitar kia.
Không thể phủ nhận một sự thật, đó chính là Park Chanyeol vô cùng đẹp trai. Tài năng, ừm, tuyệt đối có thể sánh bằng cậu. Về phần… Nghĩ tới đó, Baekhyun bỗng nhiên mỉm cười.
Tiếng đàn ngừng lại.
” Cười gì vậy? ”
Park Chanyeol nhìn Byun Baekhyun.
” Cậu đàn rất hay ”
” … ”
” Cậu cũng rất đẹp ”
” Vậy nên? ”
Byun Baekhyun cười ngốc, nói : ” Tiếp tục đi ”
Park Chanyeol tuy hơi hoài nghi, nhưng vẫn đàn tiếp theo lời Byun Baekhyun.
Byun Baekhyun nhìn bàn tay cầm miếng pick* đang lướt trên dây đàn, cậu bỗng cảm thấy trái tim mình như bị đối phương nhẹ nhàng nhéo một cái.
Park Chanyeol đột ngột dừng lại, thuận tay gẩy dây đàn. Sau đó, anh giơ tay lên, ngậm miếng pick trên môi.
Trái tim Byun Baekhyun, hẫng một nhịp.
Park Chanyeol cắn miếng pick, dùng tay không đánh đàn. Hóa ra đây chính là cảm giác say đắm lòng người. Lông mi của anh rất dày, đôi lúc lại khe khẽ rung lên. Trong mắt Byun Baekhyun, chúng tựa như những sợ lông vũ đang nhẹ nhàng lướt qua trái tim cậu, rất ngứa.
Cậu bất giác bước tới gần, rồi ngồi xuống trước mặt Park Chanyeol.
Park Chanyeol nhìn thẳng vào mắt Byun Baekhyun, miệng vẫn ngậm miếng gảy đàn, dùng giọng nói không rõ ràng mà hỏi.
” Sao nào? ”
” Cậu thật quá đẹp ”
Byun Baekhyun ngẩn ngơ nói.
” Những lời này cậu đã nói rồi mà ”
” Vậy tôi đổi cách khác ”
Byun Baekhyun ghé lại gần hơn.
” Tôi muốn hôn cậu ”
Giây lát sau, Byun Baekhyun đặt một nụ hôn lên môi Park Chanyeol. Chân thành, cẩn thận từng chút, như đang đối đãi với món bảo vật được ban tặng.
Thật ngọt ngào, ngọt muốn muốn chết, rất giống vị ngọt ngấy của kẹo sữa.
Nụ hôn qua đi, hai người đều ngẩn ngơ.
Sau một lúc lâu trầm mặc, Byun Baekhyun mở miệng trước : ” Ngại quá, tôi… ”
” Byun Baekhyun ”
Park Chanyeol cắt lời cậu.
” Ơi? ”
” Cậu có nghiêm túc không? ”
Đối phương lặng thinh không đáp.
Park Chanyeol nhìn Byun Baekhyun không chớp mắt rồi nói : ” Cậu có ngửi thấy hương thơm đó không? ”
Ánh mắt Byun Baekhyun nhìn Park Chanyeol tràn ngập sự khó hiểu.
” Mùi quả chanh ”
Park Chanyeol đẩy ngã chiếc ghế, cũng ngồi xổm xuống trước mặt Byun Baekhyun. Anh ghé vào bên tai cậu mà thì thầm.
” Là hương thơm của cậu đấy ”
” Ưm… Vậy sao? ”
” Ừ ”
Park Chanyeol dịu dàng vòng tay ôm lấy Byun Baekhyun, đôi môi anh nhẹ nhàng in một nụ hôn lên vành tai cậu.
” Đó cũng là hương thơm thuộc về mối tình đầu của tớ ”
❤❤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro