#14
[ Đoản văn ] Coffee & Tea
*Note : Mọi ý tưởng đều được mình lấy ý từ các bài hát có nội dung buồn, vui...và edit lại :3 đôi khi cũng có thêm vào vài cái nữa
Vào buổi sáng sớm Savo đã tất tốc chạy tới quán chỗ mình làm thêm để bắt đầu công việc~ Cũng may là không tới muộn. Trên trán Savo đầy mồ hôi...
"Tới sớm ghê ha~~" Giọng nói mang rợ của thím chủ tiệm vang lên
Savo : Cô Tằng cũng phải thông cảm cho ngộ chứ TvT ngộ còn phải đi học, bla bla bla
Nghe Savo nói luyên thuyên cô Tằng trề môi rồi bưng đồ ăn ra cho khách~ Savo thì ngày nào cũng quen rồi, nên luyên thuyên để tránh bị trừ lương là nhiều. Nói xong Savo vào thay tạp dề rồi bắt đầu công việc~~ Vì làm việc ở quán coffee nên không lúc nào rãnh được TvT *khóc ròng*
Savo : Cơ mà quán hôm nay sao ít người thế? Lại toàn là người đủ thể loại như : bận thi bù đầu, ôn bài bù đầu, đôi tềnh nhân à nhầm tình nhân cãi nhau, ....0_0 Savo miệng chữ O mắt chữ A
Cô Tằng : Nè! Tui đi ra ngoài chút giờ chỉ còn 1 mình thím nhớ trông coi cho tốt đó.
Savo gật gù đầu rồi nói : Ờ~~
Thật ra Savo cũng biết lựa chỗ để làm lắm chớ bộ, quán coffee Savo đang làm thật ra cũng rất nhiệm màu a~ tất nhiên chỉ có mình Savo phát hiện ra thôi. Không biết từ bao giờ những món ăn mà Savo làm tại quán có thể giúp nhiều người như sau......
Savo lấy tay dừng cây kim lại trên bàn, nó là 1 thứ nhiệm màu của Savo, cây kim khi ngưng lại sẽ làm cho mọi người tạm thời ngưng cử động. Savo cười rồi bắt đầu làm đồ ăn, thức uống~ nguyên liệu thì vẫn như cũ nhưng nếu nhìn vào thì sẽ thấy rất màu nhiệm =)))
Savo vừa làm vừa hát vài câu bài hát yêu thích của mình.
"Oh là em, chính em, là em đó."
"Em dịu dàng tựa như ly trà sữa"
"Giọng nói êm dịu."
"Bàn tay ấm áp."
"Em là 1 buổi chiều thảnh thơi êm dịu trong anh."
"Oh là anh, chính anh, là anh đó."
"Anh là tách cà phê thơm lừng."
"Khiến em bừng tỉnh~"
"Khiến em cảm thấy thoải mái."
"Anh là vị cà phê đầu ngày của em."
"Coffee & Tea luv luv luv <3 "
"Thêm 1 chút đường và kem~"
"Khuấy đều 1 tình yêu dịu ngọt~"
"Cà phê và bánh~"
"Tràn ngập yêu thương <3"
"Rồi cũng có ngày ai cũng bảo mình thật xứng đôi."
Vừa hát xong câu đó, Savo đã làm xong hết bánh, trà, cà phê...gật đầu mãn nguyện rồi bưng ra cho từng bàn :3
Bưng xong, Savo lấy tay chạm nhẹ vào cây kim~ cây kim bỗng quay qua quay lại từ đầu. Lúc này mọi vật mới trở lại bình thường~
Quả nhiên ai thấy trên bàn mình có những thứ như bánh, cà phê, trà...đều rất ngạc nhiên ~ họ nếm thử, uống thử 1 miếng đã thấy lòng trào dâng cảm xúc. Hạnh phúc vô bờ bến :3 Đôi tềnh nhân bỗng hòa thuận sau khi ăn bánh và uống trà~ học sinh đang bù đầu với đống bài tập thì đã mạnh mẽ cố gắng hơn sau khi ăn miếng bánh~~~ Savo chỉ cười rồi bắt đầu ngồi nhìn mọi người...
"Reng...reng.." Tiếng chuông cửa báo hiệu có khách đến~ Savo liền dừng cây kim rồi làm ra 1 chiếc bánh và cà phê~ bưng ra cho người khách mới vào.
Khi bưng xong, Savo mới hết hồn~ vì đó là Tiểu Cúc :v :v xinh đẹp thế sao~
"Cốp~" tiếng đập đầu mạnh vang lên, Savo mở mắt ra thì đã thấy Cô Tằng đang nhìn mình trừng trừng~ như mình vừa làm điều gì đó sai~
Savo : Ơ~hóa ra chỉ là mơ thôi à.
Giọng Savo vẻ luyến tiếc~
Cô Tằng : Ngủ quên mà còn không biết nè~ ra đi Tiểu Cúc đang đợi kìa~
Savo : Ể~ Kiku? đợi tôi?
Cô Tằng : Chả lẽ đợi tui =v= *được vậy cũng mừng*
Savo : Ò~ ra ngay~
_Pông_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro