Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trăng Máu.

Thể loại: đoản văn đam mỹ, Âu văn, OOC, huyền huyễn. Có H, HE.

******

Đêm.
Rừng Bồ Câu chìm đắm trong sự âm u tĩnh mịch, ngoại trừ tiếng gió thổi qua kẽ lá có chút rờn rợn ra không còn bất cứ âm thanh nào khác.
Mặt hồ Bolvia trong vắt soi rõ vầng trăng lạnh lẽo và bầu trời đêm đầy sao.

Bỗng nhiên, một cơn gió mạnh thổi qua làm mây đen che kín bầu trời. Ánh sáng nhàn nhạt cũng bị biến mất, thay vào đó là không gian tối tăm đáng sợ.

Tiểu tinh linh đứng bên bờ hồ, ngước đôi mắt to trong veo lên nhìn ngọn núi cao ngất phía xa xa, trong lòng bỗng dưng có dự cảm không lành.

Đêm nay là đêm trăng tròn.

Và lời nguyền từ ngàn năm trước gần đây có rất nhiều người nhắc tới.

Tiểu tinh linh có thị giác rất tốt, dĩ nhiên có thể thấy rõ những thứ đang diễn ra trên đỉnh núi kia.

Loài sinh vật huyền bí có đôi cánh vừa to vừa rộng, hàm răng nanh sáng quắc và móng vuốt sắc nhọn.
Huyết tộc!

Bọn chúng trở lại rồi! Và người đứng trên mỏm đá đang nhìn về hướng này chính là hoàng tử của huyết tộc.

Phép thuật của tinh linh chẳng thể phong ấn hắn nữa rồi!

Tiểu tinh linh sợ đến run người, vội vàng chạy dọc theo bờ hồ trở về tòa lâu đài ở gần bìa rừng.

Nhưng có lẽ đã quá muộn. Mây đen trôi nhanh lộ ra vầng trăng đã chuyển sang màu đỏ tươi như máu.
Sắc đỏ quỷ dị chết chóc chiếu xuống nhân gian như một biển máu tươi.

Tiếng rít bén nhọn cứa vào màng nhĩ. Từ trên sườn núi, hàng trăm con dơi với răng nanh sáng quắc bay về hướng này.
Xuất hiện rồi! Khẳng định đêm nay sẽ có máu đổ rất nhiều.

Tiểu tinh linh chẳng còn thời gian kịp suy nghĩ, chỉ cắm đầu chạy thục mạng, miệng nhỏ liên tục hô vang.

" xuất hiện rồi! Huyết tộc xuất hiện rồi! Mọi người chạy mau!!!"

Chạy, chạy và chạy.
Tinh linh từ thuở nhỏ đã mang trên mình đôi cánh trong suốt có thể bay lượn, nhưng so với đôi cánh cường đại của dơi nhỏ thì còn thua kém lắm. Tốt nhất là chạy trốn về lâu đài, chờ sự chỉ thị của hoàng tử tinh linh.

.
.
Âm thanh ồn ào huyên náo bên ngoài cửa vang vọng.
Trên chiếc giường rộng lớn, thiếu niên với khuôn mặt xinh đẹp như một thiên sứ giáng trần đang say ngủ. Suối tóc dài màu bạch kim buông lơi trên gối, chăn mỏng chẳng thể che hết từng đường cong cơ thể quyến rũ.

Nghe tiếng gõ cửa, thiếu niên khẽ mở mắt tỉnh giấc.
Chao ôi! Đôi mắt to tròn long lanh nước, bên trong như thể chứa đựng cả bầu trời sao lấp lánh.

Vươn tay làm cửa phòng tự động mở ra, thiếu niên khẽ cất giọng hỏi.
" xảy ra chuyện gì sao ?"

" hoàng tử Sean! Máu... Trăng Máu! ... huyết tộc quay trở lại rồi a..."

Khuôn mặt xinh đẹp của thiếu niên chấn kinh, nhanh chóng đứng lên bước tới bên cửa sổ mở tung rèm cửa màu nâu ra.

Rừng Bồ Câu bây giờ chẳng khác nào biển máu, mặt trăng trên đầu tròn vành vạnh, tỏa ra thứ sắc đỏ quỷ dị.
Lời nguyền Huyết Nguyệt một ngàn năm trước xem ra chính là đêm nay. Khi mà chẳng còn các trưởng bối trong tinh linh tộc giúp đỡ.

Hoàng tử Huyết tộc xuất hiện! Nghe nói hắn tự mình hóa giải lớp phong ấn dày đặc mà thoát ra. Tựa như một con nhộng phá kén, biến thành một chú bướm tự do bay lượn.

" tập hợp mọi người, đừng cố gắng chống cự lại chúng! Quân số của chúng ta không địch lại đâu"

Hoàng tử tinh linh chỉ kịp khoác vào chiếc áo choàng, cầm lấy gậy phép nhanh chóng rời khỏi lâu đài.

" hoàng tử Sean! Ngài định đi đâu? Phép thuật của ngài chỉ có thể phát huy tốt nhất ở trong lâu đài thôi!"

Lời khuyên của tiểu tinh linh bị bỏ lại phía sau. Chỉ còn âm thanh giày da gõ cồm cộp trên cầu thang.

Hoàng tử tinh linh mở tung cánh cửa chính, khí lạnh cùng mùi máu tươi tràn vào buồng phổi.
Thiếu niên nắm chặt tay lấy lại bình tĩnh, bước nhanh tới khu rừng giải cứu cho các tiểu tinh linh không tránh thoát kịp khỏi móng vuốt của đàn dơi. Bị chúng tóm lấy, răng nanh cắm vào da thịt non nớt nơi gáy cổ, máu tươi nóng hổi sẽ theo đó chảy ra.

" dừng tay lại!"
Thiếu niên vung gậy phép tạo nên một lớp bảo vệ mỏng manh ngăn cách giữa tinh linh và huyết tộc.

Khí tức của bọn chúng quá đỗi mạnh mẽ, nhưng cậu sẽ bảo vệ tộc của mình tới cùng, dù là phải hi sinh.

Một con dơi với kích thước đồ sộ khẽ rùng mình biến thành người. Tứ chi gầy còm và dài quá khổ, tóc đen dài cùng làn da nhợt nhạt thiếu sức sống. Đặc biệt là đôi mắt, đôi mắt đỏ quạch hoàn toàn không có bất cứ cảm xúc gì.

" tiểu hoàng tử Sean, đã lâu không gặp!"

" đêm nay ai muốn đại khai sát giới, xin mời bước qua xác của ta trước!"

" ồ không... đây chỉ là một màn dạo đầu thôi" gã lắc lắc ngón tay xương xẩu với móng vuốt sắc nhọn "Chúng tôi chỉ muốn mời ngài Sean lên trên kia một chút!"

Vươn tay chỉ về phía đỉnh núi xa xa, nơi đó đã hoàn toàn chìm trong biển máu rực rỡ.
Trực giác Sean mách bảo rằng cậu không nên tới đó. Nhưng không hiểu sao trong lòng luôn bồn chồn không yên, tựa như cậu đã bỏ quên thứ gì đó rất quý giá vậy.

Lúc còn nhỏ, Sean luôn bị các trưởng bối giam lỏng trong lâu đài. Thỉnh thoảng có thể ra ngoài vườn chơi nhưng không được đi quá xa khỏi hồ Bolvia.
Phép thuật của cậu cũng bị hạn chế, có khi còn chẳng thể sử dụng tới đôi cánh phía sau nữa.

Nhưng.
Mỗi tối đi ngủ Sean đều mơ thấy một giấc mơ kì lạ.
Hai cậu con trai bé nhỏ nắm chặt tay nhau chạy trong rừng. Cậu trai tóc bạch kim thỉnh thoảng sẽ quay đầu nhìn cậu trai tóc đen phía sau mà cười tươi lộ ra hai chiếc răng thỏ.

" anh hai~"
Thanh âm non nớt mềm nhũn tựa như một chiếc kẹo bông ngọt lịm thấm vào tim.

Cậu trai tóc đen vượt qua tóc bạch kim, đôi mắt nâu đỏ cưng chiều nhìn ngắm người trước mặt, sủng nịnh vuốt ve hai gò má phúng phính.

" anh dẫn em đi tìm Hươu Cửu Sắc nhé!"

" oa ~ em nghe cha nói Hươu Cửu Sắc có thật đó ~ nhanh đi thôi, em muốn xem a"

" được "

Dù là chạy trong rừng rậm nhưng hai bàn tay với mười ngón đan xen vẫn nắm chặt không rời.

Cảnh tượng thay đổi. Lần này là một giấc mơ rất đáng sợ.

Tóc đen bị người trong tinh linh tộc trói chặt vào cây thánh giá làm bằng bạc, da thịt trắng ngần loang lổ những vết thương sâu hoắm, máu tươi theo đó chảy ra trông thật đáng sợ, miệng cậu liên tục thét gào.
" thả ra! Thả ta ra..."

Tóc bạch kim bị trưởng bối giữ chặt trong lòng, cậu liên tục quẫy đạp hòng thoát ra nhưng sức lực nào bì lại sức người trưởng thành. Chỉ có thể trơ mắt nhìn anh hai bị phong ấn vào một chiếc quan tài sắt. Lớp phong ấn dày đặc tựa như một con dao sắc bén, mỗi lần cậu nhóc cử động đều bị nó cứa vào da thịt rướm máu.
" anh hai... thả con ra... con muốn anh hai ~"

Tiếng gào khóc thê lương ấy mỗi khi Sean giật mình tỉnh giấc đều nhớ rất rõ. Cảm giác nơi ngực trái đau đớn tựa như bị ngàn vạn mũi tên xuyên qua vậy.

" ta sẽ đi cùng với các người. Nhưng ta có một yêu cầu, hãy dừng cuộc thảm sát lại. Giảm thiểu số lượng người chết càng nhiều càng tốt!"

" được thôi "
Gã nói rồi phất tay, dơi nhỏ từ khắp nơi trong khu rừng liền dừng việc chém giết tinh linh lại, bay lượn tụ tập về phía này.
" mời tiểu hoàng tử đi theo ta, nhưng trước tiên, gậy phép của ngài hãy cho ta mượn nhé?"

Gậy phép là vật tùy thân của tinh linh. Nếu để cho người khác cầm thì có khác nào trở thành người bình thường chứ.

Sean nhu thuận gật đầu, đưa cho dơi nhỏ rồi quay lại dặn dò mọi người đang lo lắng phía sau.
" trở về tòa lâu đài dưỡng thương đi. Ta sẽ về sớm thôi, không xảy ra chuyện gì đâu.

" vâng thưa hoàng tử "

.
.
Hắn có mái tóc đen dài buộc hờ hững sau lưng, cơ thể thon gầy dưới lớp áo choàng lông. Khuôn mặt đẹp như một bức tượng Hy Lạp với những đường nét sắc bén. Mày rậm mũi cao, môi dày gợi cảm. Và đặc biệt là đôi mắt với con ngươi đỏ tươi như viên ngọc lưu ly.

Một cơn gió khẽ thổi qua mơn man gò má phúng phính, hắn chau mày nhìn xuống triền dốc. Không biết đám thuộc hạ làm trò gì mà lề mề vậy.
Hắn đã chờ đợi quá lâu rồi nhỉ. Không nhớ rõ nữa, có lẽ là một ngàn năm.
Và em trai của hắn, đứa em trai bé nhỏ bây giờ có lẽ đã trưởng thành hơn rồi.

" em còn nhớ ta không, Sean? Đêm Trăng Máu này là cơ hội cuối cùng của em. Nếu em nói không, ta sẽ hút cạn máu em rồi thả xác xuống hồ Bolvia. Như vậy chúng ta có thể vĩnh viễn ở bên cạnh nhau rồi. "

Đôi mắt nheo lại nguy hiểm nhìn người đang đi lại phía này.

Ồ! Em trai bé nhỏ của hắn bây giờ đã lớn rất nhiều. Da thịt trắng ngần nổi bật với mái tóc bạch kim xõa xuống vai. Em đang đi lại phía này với sự sợ hãi và bất an hiện rõ trên khuôn mặt yêu kiều.

" hoàng tử Wang, chúng tôi đã đem ngài Sean tới rồi!"

Làn môi gợicảm khẽ nhếch lên, hắn vẫy tay biến ra một chiếc ghế tựa bọc vải nhung, chính mình ngồi xuống vắt chéo chân, nhàn nhã dựa lưng vào ghế mà ngẩng đầu đánh giá Sean.

Khi hắn vừa phá vỡ quan tài, phá vỡ lớp phong ấn dày đặc thoát ra liền biết một số thông tin.
Sean bị mất trí nhớ, và cậu không thể sử dụng phép thuật ở bên ngoài lâu đài.
Đây là một tin tốt cho việc hắn muốn trả thù tinh linh về những việc bọn chúng đã làm.

" em trai của ta... đã lâu không gặp!" Giọng nói trầm thấp như một loại rượu ngon vang lên.

Sean nâng mắt nhìn qua, không hiểu sao khi nghe thấy giọng nói kia nỗi bất an trong lòng cậu bay biến đi đâu hết.

" ngài... xin hãy dừng cuộc thảm sát này lại đi "
Giọng nói mềm nhẹ vang lên. Đôi mắt long lanh nước nhìn qua như đang cầu xin.

Wang hiển nhiên không vui, nhướng mày nhìn cậu một lượt.
" em gọi ta là gì đó? Quả nhiên em đã quên chuyện trước kia rồi. Lại đây!"

Ngón tay thon dài với móng vuốt sắc nhọn vươn ra ngoắc ngoắc.

Sean nhìn thấy ngón tay ấy bỗng dưng có dự cảm không lành, vừa sợ vừa mơ hồ cảm thấy địa phương nào đó đau đau.

Cậu chậm chạp bước tới lại bị Wang tóm lấy kéo ngã vào lòng hắn. Lưng áp sát vào khuôn ngực rắn chắc, hai tay hắn ôm lấy eo cậu, hơi thở nóng rực phả lên gáy cổ. Thật chỉ cần người kia cắn xuống, máu tươi ở nơi yếu ớt nhất sẽ chảy ra, cậu chính thức trở thành bữa thịnh soạn.

Wang nhịn cười nhìn vật nhỏ đang phát run trong lòng, hắn ghé vào vành tai cong mượt của cậu mà nỉ non.
" em là em trai của ta. Nhớ cho kĩ. "

Đầu lưỡi ướt át liếm dọc theo mang tai xuống tận xương quai xanh, hai bàn tay to ở trước ngực cậu sỗ sàng vuốt ve mơn trớn.

Sean chưa từng được trải nghiệm cảm giác vừa sung sướng vừa sợ hãi thế này. Chỉ biết ngửa cổ rên khẽ, cả người mềm nhũn không phòng bị mà dựa sát vào người phía sau.
" ưm..."

Âm thanh trong trẻo mang theo chút dỗi hờn thoát ra. Nó giống như một loại thuốc kích thích mạnh, thổi bùng ngọn lửa dục vọng cùng ham muốn mãnh liệt của Wang.
Hắn nâng tay nắm lấy cằm Sean xoay cậu đối mặt với mình.
" để ta giúp em nhớ lại!"

Hơi thở nóng rực phả lên gáy cổ, Wang cúi xuống áp môi mình lên môi Sean mãnh liệt hôn môi.
Nụ hôn nóng bỏng cuồng nhiệt, đầu lưỡi cạy mở khớp hàm trượt vào bên trong cuốn lấy chiếc lưỡi rụt rè của Sean, dẫn dắt cậu theo một điệu Valse nóng bỏng. Càn quét khắp mọi nơi trong khoang miệng như muốn hút hết mật dịch, Wang tham lam mút mát say mê, tay giữ chặt gáy Sean chẳng chừa cho cậu cơ hội trốn thoát.

Đến khi người trong lòng có xu hướng thở không nổi nữa Wang mới buông tha cho cậu, một sợi chỉ bạc óng ánh theo đó kéo dài.
Nâng ngón tay thon dài vuốt ve bờ môi đã có phần sưng tấy kia, Wang khàn giọng hỏi.
" em thực sự không nhớ anh hai sao, Sean?"

Đôi mắt hắn nheo lại mang theo sự nguy hiểm khó lường.
Sean sửng sốt nhìn hắn, một vài kí ức xuất hiện trước mặt cậu khi nghe thấy hai từ anh hai kia.

"Anh hai chờ em với.."
" Anh hai ơi hôm nay chúng ta đi tìm Hươu Cửu Sắc nữa đi..."
" Anh hai ơi em bị trật chân rồi..."
.
.
" Anh hai..."
" thả ra... các người thả anh hai ra..."

" anh hai!"
Sean khẽ gọi một tiếng. Rồi như bừng tỉnh khỏi cơn mê, cậu bổ nhào vào lòng Wang mà khóc nức nở.
" anh hai... hức... anh hai... anh trở về rồi a... em xin lỗi... hức... xin lỗi vì đã quên mất anh..."

Từng giọt nước mắt nóng hổi thấm vào áo sơ mi của Wang, vật nhỏ trong lòng khóc đến lê hoa đái vũ, bờ vai thon gầy run rẩy, thanh âm thổn thức khiến Wang đau lòng không thôi. Vội vàng nâng cằm cậu lên mà dỗ dành.
" đừng khóc, anh ở đây rồi!"

Hôn lên nước mắt kia như đang an ủi, hắn thuận thế ôm cậu vào lòng mà nỉ non.

Sean đã nhớ ra tất cả mọi chuyện. Hóa ra cả ngàn năm nay hai anh em bị chia cách nhau, Huyết tộc và Tinh linh xem nhau như kẻ thù.
.
.
.
Hơn một ngàn năm trước, Rừng Bồ Câu thuộc quyền sở hữu của ngài công tước Anh.
Ngài cho người xây lâu đài và trồng hoa xinh quanh rồi mang tiểu thư Anna đến ở.
Tiểu thư Anna là con gái cưng của ngài công tước. Nàng lớn lên với dung nhan diễm lệ, đôi mắt phượng long lanh cùng làn da trắng ngần như ngó sen.

Rồi một ngày kia, nàng gặp gỡ hai người đàn ông. Quỷ vương Huyết tộc và hoàng tử tinh linh. Một thiên tình sử cũng từ đó bắt đầu.

Nhưng người và yêu ma quỷ quái vốn không thể ở bên cạnh nhau. Huống chi Huyết tộc và Tinh linh đã có mối thâm thù từ trước.

Mặc kệ người đời cười chê, mặc kệ gia đình phản đối, ba người vẫn quyết định ở bên nhau. Và tiểu thư Anna đã mang thai.

Ngài công tước thương con, chỉ có thể để nàng tự quyết định lấy cuộc sống của mình.
Ba người, một gian nhà nhỏ ấm cúng.

Không lâu sau đó, tiểu thư Anna hạ sinh được hai bảo bối trắng trẻo bụ bẫm.

Wang với mái tóc đen giống cha và đôi mắt giống hệt mẹ.
Sean với mái tóc bạch kim giống cha và nước da trắng noãn giống mẹ.

Hai tiểu hoàng tử đáng yêu ra đời, cũng làm xua tan đi không khí ngập tràn mùi thuốc súng.

Cuộc sống vui vẻ chưa được bao lâu thì Rừng Bồ Câu bị giặc ngoại lai tấn công.

Là phù thủy và người sói hợp tác với nhau. Chúng muốn thống trị Huyết tộc và chiếm đoạt phép thuật của tinh linh.
Cuộc chiến đẫm máu kéo dài ngày này sang tháng nọ.
Tiểu thư Anna chỉ có thể mỗi ngày dắt hai tiểu hoàngtử bé nhỏ ra đứng trước cửa ngóng chờ tin tức của hai người cha.

Rồi một ngày kia nàng bị người sói truy sát, hắn vươn móng vuốt sắc nhọn cào cấu lung tung muốn đoạt mạng nàng.
Chạy! Chỉ có thể chạy thật nhanh đi tìm người giúp đỡ thôi.

Nhưng thân thể ngọc ngà chưa từng trải qua khổ sở làm sao có thể vượt qua Rừng Bồ Câu quanh năm rậm rạp đầy rẫy những nguy hiểm đây.
Nàng vấp phải đá mà ngã xuống vực thẳm, hai tay vẫn ôm chặt lấy hai tiểu hoàng tử bảo hộ trong lòng.

Đến khi hai đứa trẻ gào khóc khàn cả giọng, đến khi tiểu thư Anna sắp trút hơi thở cuối cùng thì hai người chồng của nàng cuối cùng cũng xuất hiện. Họ cũng bị thương rất nặng, cũng không còn đủ sức dùng phép thuật chữa trị cho vợ mình.

Chỉ có thể mang hai tiểu hoàng tử an toàn trở về nhà, rồi ba người họ cùng nắm chặt tay nhau... mà đi xa.

Cái chết của họ tạo nên sự căm phẫn tột cùng. Sau khi cùng nhau dẹp loạn phù thủy và người sói, Huyết tộc và Tinh linh lúc này mới quay lại... chửi mắng nhau.

Bên này mắng bên kia không tốt, chỉ biết hút máu người sống mà không biết cứu người.
Bên kia cũng chẳng chịu thua mà mắng bên này không biết dạy con, để nó đi phối giống lung tung nên mới làm cho người ta có thai...

Chẳng hề nể nang gì mà xông vào mắng nhiếc thậm tệ, có người đã nhịn không nổi nữa mà vung ra phép thuật chém giết lẫn nhau.

Vốn dĩ đã mệt mỏi từ cuộc chiến tranh trước, lần này phần thắng thuộc về Tinh linh.
Bởi vì Huyết tộc chỉ có thể chiến đấu ban đêm, nhưng ban đêm là thời điểm săn mồi, họ lại bị tinh linh tấn công thành ra không kịp trở tay.

Hai đứa nhỏ vốn dĩ chẳng có tội tình gì cũng bị kéo vào cuộc chiến.
Wang bị trói rồi bị ném vào chiếc quan tài bằng bạc, bên ngoài bị phong ấn bởi hàng trăm ấn chú dày đặc.
Đứa nhỏ từ đầu tới cuối không hề rơi một giọt nước mắt, đôi con ngươi xinh đẹp giờ đây đã chuyển sang sắc đỏ lưu ly.
" ta sẽ trở về! Vào một đêm Trăng Máu ta nhất định sẽ trở về! Lúc đó ta sẽ hủy hoại tinh linh tộc các ngươi! Kéo các ngươi xuống tận cùng địa ngục!"

Lời nguyền Huyết Nguyệt độc địa ấy vậy mà lại phát ra từ miệng đứa nhỏ mới sáu tuổi.

Các trưởng bối trong tinh linh tộc chỉ có thể phong ấn Wang, đem Sean cất giấu vào bên trong lâu đài. Còn dùng pháp thuật khiến cậu quên mất kí ức năm xưa.

Nhưng giờ đây, khi mà những người khiến cho Huyết tộc và Tinh linh tộc căm thù nhau đều đã chết.
Thì hoàng tử Wang trở về, tự mình thoát ra khỏi lớp phong ấn ấy.
Liệu hoàng tử có thực hiện lời nguyền năm xưa không? Hay sẽ tha thứ cho tất cả. Khi mà đứa em trai bé nhỏ của hắn giờ đây đã ở bên cạnh hắn không rời rồi?.

.
.
.
Sean có một giấc mơ vô cùng ngọt ngào. Cậu thấy mình khi đã trưởng thành, cùng anh trai của cậu tay trong tay dạo bước trong rừng Bồ Câu.
Wang nâng tay cậu lên môi hôn khẽ, rồi nói giọng đầy cưng chiều.
" anh yêu em "

Aaaaaa... tỉnh, tỉnh... Sean, mày không nên mơ như vậy!!

Sean xấu hổ mở mắt ngồi dậy. Đã là nửa đêm rồi, không biết anh hai về chưa nhỉ?

Từ buổi tối Trăng Máu ấy, hai bên ngừng chiến tranh và chung sống hòa thuận trong khu rừng. Tộc nhân Huyết tộc sẽ ra ngoài săn mồi vào buổi đêm, ban ngày biến thành dơi ngủ vùi trong phòng.
Và Wang cũng tới đây ở để chăm sóc cho Sean. Hắn không muốn phải mất đi em trai bé nhỏ thêm lần nào nữa.

Nhẹ nhàng bước xuống giường, Sean giống như kẻ trộm mà âm thầm tới phòng ngủ của Wang ở phía kia, cách phòng cậu một dãy cầu thang.

Wang không uống máu tươi của con mồi như trước mà chỉ uống một chút bằng cách tạo một vết rách nhỏ, sau khi uống xong còn tốt bụng chữa trị. Hắn cũng tập ăn uống, ngủ nghỉ như Sean. Chỉ bởi vì không muốn rời xa nhau.

Mở cửa bước vào bên trong, Wang đang say ngủ trên giường. Khuôn mặt đẹp như tượng tạc giờ đây khi đã ngủ say không chút phòng bị. Gò má phúng phính mềm mềm, sờ vào cảm giác thực thoải mái đi.

Sean nhẹ nhàng vén chăn lên mà nằm xuống cạnh hắn. Ngước nhìn khuôn mặt kia, hai tai bỗng nhiên đỏ ửng lên.

Lúc nãy nằm mơ vậy mà vật giữa hai chân cương lên rồi.
Không phải là lần đầu tiên mộng xuân, nhưng cậu chưa từng có quan hệ xác thịt với ai cả.

Wang ngủ rất sâu, cơ thể trần trụi hoàn toàn không mặc gì chỉ được tấm chăn vắt ngang hững hờ.
Cho nên khi Sean trôngthấy xuân cung đồ sống này không khỏi mặt đỏ tim đập, vội vàng nhắm tịt mắt lại.

Nhưng những múi cơ săn chắc và làn da khỏe mạnh ấy không ngừng xuất hiện trong đầu cậu. Sean lần nữa hé mắt ra nhìn, nhìn không đủ bèn vươn tay sờ.

Wang có nước da trắng bóc nhưng rất săn chắc, không như cậu, tuy có phần đen hơn hắn nhưng da thịt rất mềm mại, cơ bụng cũng không có.

Say mê vuốt ve rồi vươn đầu lưỡi liếm láp, Sean hoàn toàn xem cơ thể của anh hai cậu là một món điểm tâm ngon lành.
Liếm dọc theo đường nhân ngư xuống vùng tam giác bí ẩn, côn thịt vậy mà đã bán cương, dưới sự vuốt ve chăm sóc của cậu lại trướng thêm một vòng.

Sean bị kích thước khủng khiếp ấy dọa cho phát ngốc.
Thật lớn a! Làm sao bây giờ... nếu tiếp tục vuốt ve nhất định anh hai sẽ tỉnh giấc mất.
Còn đang loay hoay chưa biết làm thế nào thì giọng nói trầm thấp quen thuộc vang lên trên đỉnh đầu.

" bé con, em làm gì vậy hửm?"

Aaa.... Sean xấu hổ ngửng đầu lên, bắt gặp đôi con ngươi xinh đẹp như ngọc lưu ly đang nhìn mình chăm chăm.

" a ... em..."
Mặt Sean đỏ đến lợi hại, vội vàng trườn người bước xuống giường lại bị Wang tóm lấy kéo ngã vào lòng hắn.

" làm chuyện xấu thì phải chịu phạt!"
Hắn gom hai tay cậu cố định trên đầu, tay còn lại chèn vào giữa hai chân vuốt ve từ bắp đùi non lên đến phần cộm lên giữa hai chân.

Sean bị sờ lung tung đã khó chịu mà hé miệng thở gấp, cậu ưỡn cong người muốn trốn tránh lại bị Wang cúi xuống áp môi mình lên môi cậu.
" đừng sợ, anh sẽ làm em thoải mái!"

Giọng nói trầm thấp như một loại rượu ngon vang lên bên tai khiến người nghe khó lòng chống cự.
Sean với đôi mắt hồng hồng ướt nước ngước lên nhìn anh hai màcậu luôn yêu thương, khẽ nhỏ giọng nũng nịu.
" nhưng em... em là em trai của anh a ..."

" không sao đâu " Wang dụ dỗ, tay đã không yên phận mà vói vào bên trong quần ngủ, chạm đến vật phấn nộn đang ngóc đầu lên kia mà tuốt lộng " anh em nên anh sẽ yêu thương Sean hết lòng, được chứ?"

Hơi thở nóng rực phả lên gáy cổ, bờ môi dày gợi cảm hôn lướt khắp nơi. Từ hai gò má phúng phính đến chiếc mũi thẳng tắp, cả dái tai non mềm cũng được hôn qua.
" ư... a... anh hai..."

Sean bị hôn đến cả người mềm nhũn ghé xuống nệm thở gấp. Hai chân cậu mở rộng, hai tay ôm lấy cổ Wang, chủ động dâng môi mình lên.

Nụ hôn dịu dàng nhưng không kém phần nóng bỏng cuồng nhiệt, môi lưỡi giao triền, cuộn lại dìu dắt nhau như khiêu vũ.
Tiếng mút lưỡi chậc chậc vang lên trong không gian yên tĩnh.

Hai tay Wang thành thục cởi bỏ quần áo ngủ của Sean, ngón tay mang theo vết chai xoa nắn ngắt nhéo hai điểm đỏ hồng trước ngực khiến chúng cương lên. Một tay Wang tóm lấy vật giữa hai chân cậu mà tuốt lộng nhanh chóng.

Cả trên lẫn dưới bị tập kích cùng lúc khiến Sean oằn mình thở dốc rồi bắn ra tay Wang.
" ư... ahhh... anh hai..."

Cơ bụng co thắt phập phồng thở, cậu hai mắt mông lung nhìn Wang đang đưa ngón tay dính đầy bạch trọc lên.
" bé con, em thật đặc nha... không thường xuyên sao?"

Hai vành tai Sean đỏ như trái cà chua chín, cậu xấu hổ gật gật đầu.

Wang cười trầm thấp làm lồng ngực rung rung, hắn hôn chụt lên môi Sean.
" em thật đáng yêu. Giờ, tới lượt em chăm sóc cho anh rồi!"

Sean nhu thuận gật đầu, ngoan ngoãn quỳ gối giữa hai chân Wang mà vuốt ve lên côn thịt đã cương đến rỉ nước kia
Tuốt lộng lên xuống, lại vươn đầu lưỡi liếm láp quanh đầu khất lưu lại vệt nước bọt.

Cậu nới lỏng khớp hàm đem dương vật thô to nuốt vào được phân nửa, thật sự là rất to. Vừa to vừa dài! Đầu khất chạm đến yết hầu rồi, mỗi lần cố gắng nuốt vào đều có cảm giác nôn khan.
Hai tay Sean vịn vào bắp đùi Wang, há rộng miệng hết cỡ phun ra nuốt vào mấy lần làm côn thịt ướt đẫm nước. Nhưng miệng cậu đã mỏi lắm rồi mà con quái vật kia chỉ trướng thêm một vòng chứ không có dấu hiệu bắn ra.

Ngước đôi mắt hồng hồng đáng thương nhìn Wang, chỉ thấy hắn nhếch môi cười.
Rút côn thịt còn ướt đẫm nước khỏi miệng cậu làm sợi chỉ bạc óng ánh theo đó kéo dài. Wang vươn tay mân mê bờ môi căng mọng đã có phần sưng tấy của cậu, trầm giọng dụ dỗ.
" chơi miệng trên rất sướng nhưng anh muốn cái miệng bên dưới hơn. Xoay người lại nằm sấp xuống nào!"

Sean máy móc làm theo. Quỳ sấp xuống nệm, eo lưng ưỡn cong tạo nên một đường cong hoàn mỹ. Cậu có cảm giác vừa mong chờ vừa sợ hãi đan xen, cặp mông căng tròn khẽ vặn vẹo bất an.

Wang dùng tay tách má thịt sang hai bên lộ ra hậu huyệt đỏ tươi mê người, vươn đầu lưỡi liếm dọc theo bắp đùi trơn nhẵn lên tới khe mông, đóa hoa xinh đẹp kia vì động chạm của hắn mà run run khép mở như mời gọi.

" a... anh hai... kì quái quá..."

" ngoan, không sợ..."
Wang dịu dàng trấn an. Liên tục tiết ra nước bọt làm ướt đẫm lối vào, đầu lưỡi đã đẩy vào bên trong tạo nên một chiếc miệng nhỏ.
Hậu huyệt đỏ tươi đang khép mở, nước bọt kết hợp với dịch ruột non tiết ra ướt đến lầy lội.

Wang dời môi ra, thay vào đó là hai ngón tay thô to của hắn. Liên tục rút ra cắm vào đào móc thăm dò mở rộng, hắn trườn người lên áp vào tấm lưng trần trắng muốt của Sean. Vừa liếm vừa cắn lên làn da non mịn lưu lại không ít dấu hôn nhàn nhạt.

Tay còn lại nắm lấy vật giữa hai chân đã có xu hướng cương lên lần nữa kia mà tuốt lộng.
" Bé ngoan, cho anh nhé?"

" vâng a ~"

Wang hôn phớt lên gò má phúng phính của cậu, rồi nhanh chóng rút tay ra. Chưa kịp để nơi ấy khép lại đã đem côn thịt đâm tới.
Một phát lút cán.

" ahhh..."

Tiếng rên nức nở nỉ non của Sean thoát ra. Cậu theo bản năng kẹp chặt hậu huyệt hòng đào thải dị vật nhưng Wang đã nhanh hơn một bước.

Hắn vừa liếm vào hõm vai cậu vừa tuốt lộng vật giữa hai chân khiến Sean thả lỏng cơ thể.
" ngoan, đừng kẹp anh chặt như vậy. Anh đau em cũng đau!"

" anh... anh di chuyển đi..."

"Được"

Chậm rãi di chuyển chờ cậu thích nghi, đến khi tiếng thút thít trở thành tiếng rên rỉ kiều mị mới bắt đầu luật động mạnh mẽ.
Bên trong vách tràng chặt khít bao bọc lấy đầu khất, mỗi lần rút ra đều quyến luyến mang theo mị thịt đỏ tươi mê người.

Tay hắn vịn eo cậu liên tục cắm rút, nơi kết hợp chặt chẽ không một kẽ hở, da thịt va chạm với nhau tạo nên âm thanh dâm mỹ khiếnngười khác nghe phải đỏ mặt.

" a...ư... từ từ thôi anh...chậm... chậm chút "

Làm sao có thể!
Wang như điên như dại mà trừu sáp. Sướng quá! Không nghĩ tới em trai hắn lại mê người như vậy. Bên dưới kẹp hắn thật chặt, vách tràng non mềm thít chặt lấy tiểu Wang.
Liên tục đâm đến nơi sâu nhất, đem điểm gồ lên của cậu mà cắm rút như muốn mài mòn nơi đó.

" a... ức... quá sâu rồi... từ bỏ..."
Người dưới thân chịu không nổi nữa mà ngã xuống nệm há miệng thở gấp, hai chân xụi lơ nhưng mông vẫn vểnh cao đón nhận từng cú thúc mạnh mẽ.

" gọi lão công!"
Wang trầm giọng dụ dỗ, tay liên tục tuốt lộng dương vật đã cương đến tím đỏ của Sean, nhưng ngón cái lại bịt chặt linh khẩu không cho cậu bắn.

" a... em muốn ra... cho em ra đi... ức... lão... lão công..."

" ngoan... chờ anh cùng ra!"

Wang vịn eo cậu điên cuồng luật động mạnh mẽ, đâm thọc thêm vài chục lần liên tục nữa mới chịu bắn ra. Chất dịch vào bên trong tràng ruột non. Đồng thời hắn cũng thả tay để Sean lần nữa bắn ra trên nệm.

" ahhh...."

Hai người đều đạt cao trào, nằm đè lên người nhau phập phồng thở gấp.
Lẳng lặng lắng nghe nhịp tim đập rộn ràng trong lồng ngực, da thịt trần trụi tiếp xúc cùng xúc cảm ấm áp dễ chịu.

Đợi hơi thở của Sean bình ổn lại Wang mới rút côn thịt đã mềm xèo ra, tinh dịch trắng đục theo đó chảy ra bắp đùi trơn nhẵn.

" mệt sao?"

" ư...em nhuyễn chân rồi..."

" anh mang em đi tắm!"

Wang dịu dàng hôn chóc một cái lên má Sean rồi bế cậu vào nhà tắm tắm rửa sạch sẽ.

" anh~"

" hửm?"

" em yêu anh "
Sean chôn mặt vào ngực hắn mà nỉ non. Cả khuôn mặt đẹp đẽ đều đãđỏ hồng chín rục.

" anh cũng vậy. Yêu em!"
Wang hôn khắp mặt cậu, bàn tay nhẹ nhàng đem khăn bông lau qua người cậu rồi mang ra giường ngủ.

" sau này hãy để anh chăm sóc cho em nhé, Bảo Bảo!"

" vâng~"

Hoàng tử Huyết tộc và hoàng tử tinh linh cùng mỉm cười ngọt ngào, cùng trao cho nhau nụ hôn say đắm trước khi chìm vào giấc ngủ.

Mặt trăng tròn vành vạnh ngoài cửa sổ tỏa ra thứ ánhsáng lung linh huyền diệu.

Từ nay về sau, sẽ không còn bất kì đêm Trăng Máu đáng sợ nào nữa.

___________
Fic lấy ý tưởng từ sự kiện trong game Ngôi Sao Thời Trang.
Các bé nhỏ nào chơi sẽ biết ha =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro