Đoản 4:
Này nhóc ! Cầu hôn anh đi "
" Anh điên à ? Thấy đẹp bắt quàng làm họ à ? " - Nó xô anh ra , giọng ương ngạnh nói.
" Em lại muốn nuốt lời ! Em có biết anh chờ em bao lâu rồi không ? " - Anh giống như một chú cún bị chủ bỏ rơi , vừa nói vừa lì bộ mặt đáng thương ra.
" Có cần tôi gọi Biên Hòa giùm anh không ? "
" Em quá đáng lắm luôn "
Hai người cứ nói qua nói lại mà không để ý đến đang có nhiều ánh mắt hướng về phía họ.
Ai cũng ngưỡng mộ anh và nó. Trai tài gái sắc , đúng là một cặp trời sinh.
" Nhìn gì mà nhìn ? "
Một người đàn ông mặc áo đen lên tiếng khiến mọi người ái ngại , quay ra chơi tiếp.
" Nhóc ! Em không nhớ anh thật ? " - Anh chống hai tay lên bàn , kề sát mặt nó nói.
Nó cũng chẳng sợ anh , túm lấy cavat của anh kéo lại gần mặt nó hơn nữa , trừng mắt nói.
" KHÔNG QUEN ! KHÔNG NHỚ ! KHÔNG BIẾT "
Nói rồi nó đẩy anh qua một bên , bước xuống ghế đi ra ngoài.
" Tìm trai không được lại bị thằng điên nhìn trúng " - Nó vừa nói vừa đẩy cửa ra ngoài.
Anh đứng lại , kêu phục vụ cho một ly rượu loại đắt nhất , mạnh nhất rồi cầm lấy chạy theo cô.
" Này nhóc " - Anh vỗ vai nó.
" Gì nữa thằng điên ? " - Cô cáu lên , chửi thẳng vào mặt anh.
" Anh hỏi em một lần nữa ! Em có nhớ anh là ai không ? "
" Tôi nói lại một lần nữa ! Tôi không biết anh "
" Vậy được thôi ! Em uống hết ly này rồi từ nay về sau anh sẽ không làm phiền anh nữa "
Anh đưa ly rượu ra trước mặt nó , nhướn mi nhìn vào ly rượu rồi nhìn nó.
" Tại sao tôi phải uống? " - Nó khoanh hai tay trước ngực , trề môi nói.
" Nhà anh giàu ! Anh có thể làm phiền em mỗi ngày "
" Nếu em uống hết ly này , từ nay về sau anh không làm phiền em nữa "
Mặc dù anh đã cố gắng giải thích cho nó hiểu , nhưng nó vẫn dùng ánh mắt sắc bén nhìn anh.
" Làm sao tôi biết trong đây có bỏ thứ gì không " - Nó giả bộ quan sát ly rượu.
" Vậy anh uống thử một ngụm cho em xem "
Nói rồi anh đưa ly rượu lên môi , ngấm một ngụm nửa ly để chứng minh cho cô thấy.
' Chời đậu ! Uống rượu thôi mà ! Có cần phải quý tộc và đẹp trai đến vậy không? ' - Nó nghĩ thầm trong lòng.
" Tới em " - Anh đưa nửa ly còn lại cho cô.
" Được thôi ! Có rượu chùa uống cũng được " - Nói rồi cô giật lấy ly rượu trên tay anh , uống một hơi cạn ly.
Anh thấy cô vừa uống xong liền móc điện thoại trong túi ra gọi cho vệ sĩ.
" Được rồi ! Chạy lại đi "
" Tôi đi đây " - Cô đưa ly cho anh rồi quay bước đi , chưa kịp đi đã bị anh nắm lại.
" Chờ đã "
" Anh điên hả? Anh đã hứa rồi mà "
" Trong rượu có xuân dược ! Để em đi cho thằng khác nó ăn à? "
" WTF ! Tôi không tin ! Lúc nãy anh cũng uống mà " - Nó giãy nảy nói.
" Mỗi đứa một nửa ! Như vậy trên giường mới kịch liệt " - Anh cười nham hiểm nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro