#4 sủng ( yaoi)1
đoàng đoàng ! tiếng súng vang lên tại ngôi hẻm nhỏ
Viên cảnh sát hô lên:" Anh không còn đường thoát đâu, còn không mau giơ tay đầu hàng."
cậu dựa vào bức tường , đối diện với nhau, anh nhìn cậu,cậu nhìn anh
Phải công nhận một điều rằng từ nhỏ tới lớn anh chưa thấy ai đẹp một cách phi giới tính như vậy ,mẹ kiếp
cậu có một làn da trắng như sứ,sống mũi cao và đôi mắt tà mị như dụ người ta phạm tội, đôi môi bạc ấy khẽ nhếch lên , dù bị dồn vào đường cùng nhưng cậu vẫn cười , một nụ cười lạnh lẽo đến thấu xương
Cậu nói: " anh cảnh sát này, làm cái nghề này anh không thấy khổ sao ?nói là công lý cứu người nhưng khi có chuyện đều đổ lên các người sao. Chi bằng, anh gia nhập với tôi , tôi hứa sẽ không bạc đãi anh đâu ."
Tức thì anh liền cảm thấy choáng váng , ngất đi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro