Đoản Ngắn
Có lẽ ai cũng không nghĩ tôj , một cô bé khá trầm lặng và chững chạc như hiện tại lại đã từng là 1 con bé trẻ trâu quậy phá gần như nổi tiếng cả trường đâu nhỉ ? Khoảng thời gian từ lớp 1 đến lớp 7 của tôi đã từng rất hạnh phúc và quậy phá . Câu chuyện tôi sắp kể là kỉ niệm tồi tệ nhất của tôi
🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸
Ngày hôm đó tôi có 4 tiết , gdcd , lý , văn và tiếng anh đây cũng là buổi học cuối cùng của năm lớp 6 của tôi . và 4 tiết đó là 4 tiết mất mặt nhất
+Tiết 1 tôi học gdcd! Không biết tôi ăn nhầm cái giống gì mà xui đến mức bị kêu lên trả bài trog khi éo học bài . Đang run sợ thì thằng bạn chó (cho tôi đc phép gọi vậy) quay xuống . Nó làm 1 bài thơ :
"Trường học hôm nay lạnh lẽo ghê
Bạn nguyên ra đi không trở về "
(ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻
Tôi tức quá nên chửi nó "Đi Đi cái đm mày" bà cô nghĩ tôi chửi bả và ... điểm 0 hột gà và bảng kiểm điểm đang chào đón tôi =.= (ok im fine)
+Tiết 2 tôi kiểm tra thử môn lý . Và "Ôi mẹ ơi ! Con quên học bài r ! Mẹ ơi xuân này con ko về " đây là suy nghĩ của tôi lúc đó . Tôi đã nhờ con bạn thân khốn nạn tên Trà My (=.= con này nhớ lại tức muốn sặc máu) chỉ tôi bài và nó đã chỉ hết bài cho tôi ♪(o*゜∇゜)o~♪♪ ! Tôi biết ơn nó lắm , chỉ thiếu nữa đem nó lên bàn thờ vái lạy cảm tạ thôi ! Và tôi lại ăn thêm một cây 0 hột gà nữa . Bạn muốn hỏi lý do á ? Để tôi trả lời cho ! Kiểm tra môn lý mà con khốn nạn kia cố tình chỉ bài cho tôi là môn sinh (=.=#) ! Vậy mà tôi cũng ghi vô cho được !!!! (ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻ ! Ngu vl (ợ.ợ) ! (Ok im fine đợt 2)!!!
++Tiết 3 học môn văn tôi đang nghiêm túc nghe bài giảng ( à tôi chỉ giả bộ thôi tâm trí của tôi chắc bay theo anh jungkook rồi) , thì thằng phong đã sống dậy từ những cú đạp chân (do tôi gây ra .-.)! Bạn hỏi tại sao tôi ko tát hay đấm nó à ? Tại vì tôi quá lùn •~• tát méo đc nên phải đạp chân thôi ! À đi xa câu chuyện quá rồi ! Phong quay xuống hỏi tôi :
-Phong : ê Nguyên băng hà (biệt danh thui ! Đừng wan tâm =.=)
-Tôi : Bổn công nương méo chết mà băng hà nhé !
-Phong : Thì bổn công tử có nói ngươi còn sống đâu !
-Tôi : đm mi ! Hỏi gì Phong Long Bông ?
-Phong : Sà lát kim cương (đây là câu chửi chế ngày xưa của lớp) (dịch : sà lát là cải / kim cương là quý / cải quý là quỷ cái )! Mày xưng với tao là gì ?
-Tôi :Tao
-Phong : Ny đến đc với nhau phải có gì ?
-Tôi : Yêu
-Phong : Mày kêu tao là gì
-Tôi : Mày
-Phong : Mày nói 3 chữ gì nói lớn lên ta nghe không rõ !
-Tôi : TAO YÊU MÀY
Vậy là toàn thể lớp quay lại nhìn tôi trưng trưng như thể tôi nợ tiền chúng nó vậy =.= và hung thủ gây ra chuyện thì đag cười đến không thấy mặt trời . Cười xong Phong làm bộ mặt tiếc nuối , quay qua nhìn tôi :
Phong : " Xin lỗi ! Mình lỡ trót thương bạn như bà ngoại của mình r " (=.=#)
Bạn hỏi tôi làm gì à ? Tôi chỉ làm có 1 việc thui ! Cầm chồng sách đánh từ trên đầu phong đánh xuống (sao khi xưa tôi dữ như chằn ấy nhỉ =.=
Tiết 4 tôi đc nghỉ tiết , cả đám bạn rủ nhau chơi nhảy dây . Lúc đầu nhảy cũng bình thường , khi nhảy xong tự nhiên tôi thấy thiếu thiếu ở chân , nhìn xuống thì không thấy đôi dép của tôi bay đi đâu nhìn lên thì...đôi dép của tôi đã bay một đường cong hoàn hảo và đáp một cách an toàn ngay ... mặt thầy hiệu trưởng . Nhìn qua kiếm đám bạn thì =.= bọn nó chạy mất dép rồi . Khi đó phải vô phòng thầy hiệu trưởng nghe ổng tụng kinh sám hối suốt mấy tiếng đồng hồ . Nào là "Sau này em có ck em đá dép vô mặt ck vậy lun à" " Con gái gì mà không có tí thục nữa gì " (Tôi chỉ đang nghĩ : Thục nữ là gì ? Ck là gì ? Ăn đc ko ? Liên wan gì đôi dép của tôi ko ???) . Chịu ht nổi tôi đã đứng lên và nói : "Thưa thầy cho em xin miếng nước"
Thầy : Em làm gì mà uống nước tôi nói nãy giờ tôi còn chưa khát mà !
Tôi : "Ông là thánh rồi"
Thầy : Thôi uống gì uống đi
Tới bình nước nóng lạnh mắc tiền của ông hiệu trưởng , đổ miếng nước vào ly và..... đổ hết nước trog ly vào ổ điện ~~ . Sau đó cầm dép lên và ... Chạy . Tôi chạy khá nhanh nhưng đủ để nghe đc tiếng nói (hét) thanh thúy của thầy hiệu trưởng . Bạn không tin tôi làm vậy sao ? Nên tin đi vì đây là thật ! Bạn nghĩ tại sao tôi dám làm ư ? Vì tôi xé phù hiệu r , thầy ko bt tôi là ai ? tên gì ? Ngày đó là ngày cuối cùng tôi học lớp 5 ! Ông thầy cũng hay wên nên ko nhớ chắc tôi đâu . khi về tới chỗ gặp đám bạn . Câu chào đón của bọn nó dành cho tôi là " Mày chưa chết à ? Bọn tao dag chờ hốt xác mày về chôn "
End ~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro