VÕNG MẠC
Võng mạc ngu ngốc, bị đánh lừa bởi vẻ đẹp. Võng mạc hồn nhiên, hiển hiện những điều hiển nhiên.
Những võng mạc với trái tim, võng mạc vẫn còn thông minh chán...
...
Chụp dáng người lên võng mạc cô đơn
Để ngàn năm tự dỗi hờn ngang trái
Dáng một người theo thời gian ở lại
Chẳng nút nào xóa khỏi trái tim ta.
Đến tim người có phải vượt phong ba?
Hay rừng sâu nguy nga tòa tháp ẩn
Suốt ba năm nghèn nghẹn lòng uất hận
Hết ba lần đều nhận lấy bại vong.
Khắc hình người lên võng mạc cho xong
Để đêm về tự dặn lòng mình nhớ
Ai từ chối suốt ba lần chẳng nỡ
Ai chối từ đến vỡ cõi lòng si.
Chẳng có gì xóa được ảnh đã ghi
Dù đi qua suốt bao nhiêu thế kỉ
Hận lòng mình yêu dù đau âm ỉ
Hận tim mình nối võng mạc làm chi?
Ta lỡ yêu khi mắt nhìn ngu ngốc
Chọn góc người hoàn hảo đến từng li
Võng mạc kia đã lâu chẳng cuồng si
Nên hân hoan khi chụp thành định mệnh.
Cỏ xanh hoang đường đi bao giờ đến
Trái tim người cổng rộng đón tình ta
Giữa không gian võng mạc thấy bao la
Tim chỉ nhìn nàng Hằng Nga trước mắt...
-Vũ- 190617
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro