Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sư phụ gấu chó (nhị)

Sư phụ gấu chó (nhị)

Sau đó, Hắc Nhãn Kính đưa cho Ngô Tà một cây mã tấu*, mã tấu bắt buộc phải luôn đặt trên người Ngô Tà, Hắc Nhãn Kính nói, thói quen sử dụng vũ khí phải tạo thành phản xạ của tay, nếu đột nhiên một ngày nào đó, đao của cậu biến mất, cậu phải phát hiện được ngay. Hơn nữa, bất kỳ khi nào có cơ hội sử dụng đao, đều phải dùng tới nó, bất luận là gọt táo hay thái thức ăn, cậu có thể tìm hiểu về các khía cạnh khác nhau của thứ vũ khí này.

Điều cuối cùng cần làm là cậu không phải sợ hãi điều gì khi cậu mang nó trong tay. Phải giống như bác gái bán thịt, lúc giơ dao phay lên chặt xương, mà tay kia vẫn giữ chặt miếng thịt, từng nhát một chặt xuống kề sát ngón tay. Nhưng bà ấy không hề sợ.

Bởi vì con dao đó là một bộ phận của bà ta.

"Bây giờ tôi dạy cho cậu qua cách so sánh hình ảnh, các khớp của cậu cản trở chuyển động của cậu như thế nào.", Hắc Nhãn Kính đi ra sau lưng Ngô Tà, "Cậu quay lại nhìn tôi."

Ngô Tà xoay người, lại phát hiện Hắc Nhãn Kính không ở sau lưng hắn, liếc qua khóe mắt đã thấy hắn ở sát sau lưng mình, lúc xoay người hắn đã theo hướng nghiêng mà luồn ra phía sau.

Đây là trò đơn giản nhất khi đùa giỡn với trẻ con.

Phản xạ có điều kiện Ngô Tà tiếp tục xoay người lần nữa về hướng Hắc Nhãn Kính, nhưng có thể phát hiện ngay ra rằng bất luận có dùng tốc độ nào, đều không thể nhìn thấy Hắc Nhãn Kính.

Xoay người ba bốn vòng, Ngô Tà chóng mặt, đầu hàng nói: "Anh nhanh quá!"

Hắc Nhãn Kính nói: "Nếu ánh sáng yếu đi ba phần, cậu chỉ có thể nghe thấy âm thanh di chuyển của tôi, ngay cả tôi ở đâu cũng không biết. Đó không phải do tốc độ của tôi quá nhanh, mà là tốc độ của cậu quá chậm". Hắn đi đến trước mặt Ngô Tà, quay người lại: "Bây giờ tới lượt cậu."

Ngô Tà cảm thấy thú vị, cậu hoạt động các khớp, chuẩn bị bắt đầu, nói xong lập tức bước sang bên đã chọn, liền thấy Hắc Nhãn Kính di chuyển về phía trái một chút nhưng trong nháy mắt đã chuyển sang bên phải, Ngô Tà chỉ mới bước ra một bước đã bị hắn trừng mắt đến giật cả mình.

"Phạm vi nhận biết của tôi rất rộng, vì vậy tôi không cần phải di chuyển cơ thể của tôi, chỉ cần quay đầu là có thể biết được chuyển động của cậu." Hắc Nhãn Kính bắt đầu khởi động khớp vai, "Do đó mà đối với những người như cậu, trước hết phải hiểu rằng, dựa vào đôi mắt để xác nhận sự việc thì nhất định sẽ chết. Trước khi hai mắt thấy được tình hình, thì phải có phản ứng chuẩn bị điều này cần sử dụng đồng thời tất cả các cơ quan trên cơ thể để cảm nhận được." Nói xong, Hắc Nhãn Kính dùng tốc độ rất nhanh, đưa tay ra phía sau đầu Ngô Tà giáng một chưởng sang phía đối diện.

Ngô Tà đau tới ré lên, phản xạ có điều kiện Ngô Tà quay ra phía đối diện với Hắc Nhãn Kính, Hắc Nhãn Kính ngay lập tức áp sát Ngô Tà , cụng thẳng vào đầu cậu lần nữa.

"Sai rồi! Không được dùng mắt để xác nhận." Hắc Nhãn Kính mắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro