Một ngày của Tiểu Hoa
Một ngày của Tiểu Hoa :D
Editor: Huy, Tiêu
Beta: Tiêu
Năm giờ sáng. Giải Vũ Thần đã bắt đầu mở mắt.
Tiếng chuông báo thức vang lên. Hắn vừa tỉnh dậy.
Trong khuôn viên nhà mình, hắn bố trí bảy gian phòng ngủ, mỗi ngày là một gian phòng khác nhau. Và vào hôm nay hắn sẽ ngủ trong gian phòng này, trên căn gác hắn đặt một chiếc giường nhỏ, không gian hẹp tạo cho người ta một cảm giác an toàn. Tối qua có một trận mưa, hắn rất thích nghe tiếng mưa rơi và đây là nơi tốt nhất để thưởng thức điều đó.
Bên dưới lầu là phòng khách, đi vòng qua phòng khách sẽ tới phòng tắm. Tắm và đánh răng xong, hắn cuốn chiếc khăn quanh người, bước đến ngồi cạnh máy sấy để làm khô cơ thể.
Trong phòng không khí khá ẩm, ngay sau khi khô người, hắn lấy chiếc khăn để lau hết nước trên tóc một chút rồi lắc lắc đầu, cảm giác được cả mùi hương còn vương trên tóc. Hắn tắt máy sấy vì biết rằng nếu sấy khô quá sẽ làm hỏng tóc.
Vừa ngồi trên chiếc ghế bành bọc nhung, hắn dựa lưng xuống, bấm kiểm tra máy trả lời tự động, vừa uống nước. Cuộc gọi của thư ký là vào lúc một giờ sáng, chuẩn bị tiến hành tất cả những sự kiện của ngày hôm nay và kiểm tra toàn bộ cuộc gọi.
Giải Vũ Thần ngồi lặng lẽ cân nhắc những công việc mà mình có hứng thú muốn làm, song hắn vẫn phải đi.
Sau khi nghe xong tất cả, hắn nhận thấy công việc hôm nay cũng không có gì quá quan trọng. Nhẹ cả người.
Máy trả lời tự động đã tắt. Hắn dịch chiếc ghế của mình về bàn cà phê. Mở nắp hộp xì gà, cầm lấy điếu thuốc đầu tiên rồi đưa lên mũi ngửi.
Hắn có hút thuốc nhưng không hề nghiện thuốc.
6h40′, hắn bước vào phòng riêng của mình rồi ngồi giữa phòng nghe nhạc nhẹ và một số bài nhạc phim.
Phòng để hành lý có hình tròn, đường kính 20m, giữa phòng có đặt một chiếc gương có ba mặt dùng để quan sát cơ thể một cách chi tiết nhất.
Trong thực tế, quần áo đối với nam giới không quá quan trọng, hắn bước đến khu để quần áo tủ số 9. Cánh cửa tủ tự động mở. Bên trong tủ tất cả áo đều là áo dài tay. Hắn chọn lấy một chiếc, hôm nay không có việc gì quan trọng nên không cần câu nệ màu sắc.
Chiếc áo màu đỏ mặc được gần mười năm đã ngả sang màu hồng, màu áo này hắn mặc dành cho việc giết người . Hắn chọn màu này hoàn toàn trái ngược với mục đích ban đầu.
Hắn lấy một chiếc khác màu đen, thêm chiếc quần jean ra mặc cùng với giày thể thao. Con dao nhỏ được dấu dưới thắt lưng, hắn đứng trước gương ngắm nghía một lúc.
Vẫn còn quá dễ thấy.
Phòng khách, hành lang, sân tất cả đều thông nhau không hề có cửa ngăn cách. Không có ai ngoài mình hắn, một người đàn ông, các sân đều được nối với nhau bằng một đường hầm.
Cách đi rất phức tạp vậy nên những người bình thường muốn đến chỗ riêng của hắn là không thể.
Vào ban đêm, thứ sinh vật duy nhất làm bạn với hắn là một hồ cá Tiểu Bạch*. Có một hành lang chạy qua hồ, những con cá Tiểu Bạch kia như cảm ứng được tiếng bất chân của hắn, là lúc thức ăn bắt đầu được thả vào hồ nước, chúng đã sớm chờ đợi giây phút này, tất cả chúng đều xôn xao bốn phía quanh hành lang.
Trải dài khắp phòng có đến ba mươi chiếc điện thoại được đặt trên mấy chiếc bàn, tất cả đều là cùng một số. Hắn chọn lấy một chiếc mỏng nhất. Phía trên là khu để kính.
Hắn lấy một chiếc màu nâu rồi đeo lên. Bấm số điện thoại di động.
Vì thang máy xuống dưới tầng hầm, hắn đi dọc theo đường hầm đến phía sân sau, 7h10p hắn chọn một chiếc xe rồi đi ra ngoài, tới bên đường mua một chiếc bánh rán và uống một bát sữa đậu nành.
Cạnh bức tường đá của cửa hàng, hắn lấy một chiếc xe đạp rồi mở khóa đạp xe trên vỉa hè.
9h30. Hắn xuống dưới lầu của quán cà phê là nơi phòng giao dịch của hắn làm việc, cô thư ký đã đợi sẵn ở cửa và đưa cho hắn một tập tài liệu. Sau khi đã nghiên cứu kỹ hắn bắt đầu ký.10h30 sau khi uống xong tách cà phê Giải Vũ Thần bắt đầu lái xe đến Phan Gia viên. Mọi người ở đó rất là vui vẻ. (Phan Gia viên là chợ buôn bán đồ cổ ở Trung Quốc)
11h40 đã đến Phan Gia viên, tiếng Bàn Tử đang xào rau ở nhà dưới truyền tới, cửa hàng rất nhỏ, âm thanh kia cảm giác ồn ào như lừa kêu vậy.
Hắn bước vào, xem ra là bên dưới đã bày xong trận thế, Ngô Tà đang nạo khoai tây, Trương Khởi Linh đi giúp Bàn Tử quạt than bếp lò. Mấy người rất quen đó thấy Tiểu Hoa xuất hiện, liền lên tiếng chào.
Tiểu Hoa kéo tay áo lên, hạ kính râm xuống rồi múc chậu nước rửa củ ấu.
12:30, cơm canh đã xong, tiếng Bàn Tử gọi điện thoại, bên ngoài liền có ai đó vang lên, đó là người bên quầy bán tạp hóa mang rượu tới. Lúc này mọi người mới ăn cơm.
Cơm no rượu say, 2h bữa cơm được dọn lên đã hết sạch. Tiểu Hoa cùng Bàn Tử ngắm nghía những mặt hàng còn trong cửa tiệm. 3h Trương Khởi Linh cùng Ngô Tà chơi cầu lông. Là vì Trương Khởi Linh dùng vợt quá mạnh, nên chúng bị hỏng rất nhanh.
4h30 Tiểu Hoa đi xe về nhà, sắc trời cũng dần chuyển về tối.
6h về tới nhà. Đi vào đường hầm, có tiếng chuông điện thoại reo.
Nói chuyện điện thoại một tiếng đồng hồ. Điện thoại cũng cạn pin. 9h
Đặt điện thoại xuống. Tháo kính ra. Hắn tiến về phía sân của mình, thay bộ quần áo, hồ nước đã nóng lên, một mình trong suối nước nóng lộ thiên, thưởng thức chút hoa quả thay cho bữa tối.
9h40 quan sát xung quanh sân một lượt, lựa chọn xem hôm nay sẽ ngủ ở phòng nào.
9h50 lên giường, mang truyện tranh Sử Nỗ Bì ra đọc. Uống thêm hai viên thuốc ngủ.
Ngoài trời lại bắt đầu đổ mưa. Hắn nhớ tới cuộc điện thoại lúc trước.
Cố gắng ra khỏi giường, đi đến phòng khách, với tay lấy điếu xì gà rồi lại buông xuống, mở ti vi lên xem phim. 11h , hắn ngủ quên trên chiếc salon lúc nào chẳng hay.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro