Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

One shot [ Minh Dạ × Tang Hựu ] Bi thương

" Những kẻ được gọi là Thần Tiên như các người , thật ra cũng chỉ là những kẻ không có trái tim , máu lạnh vô tình "

" Ta chỉ là 1 con trai tinh thấp cổ bé họng , ở Thượng Thanh luôn bị các người coi thường , sỉ nhục . Ta vẫn có thể chịu đựng được nhưng tại sao lại giết chết cả tộc nhân của ta...? "

" Mọi sự căm hận , ghét bỏ . Cứ dồn vào ta không được sao...?! "

" Tất cả cũng chỉ trách ta ngu dốt , trao nhầm con tim cho 1 kẻ không xứng . Kiếp sau ta nguyện làm 1 phàm nhân bình thường , cuộc sống dù có cực khổ thế nào . Nó còn tốt hơn ở bên cạnh ngươi trăm ngàn lần Minh Dạ "

Vào giờ phút này ta đã hiểu được giữa " yêu " và " thích " chúng khác biệt với nhau như thế nào rồi...

" Vĩnh biệt "

" Bây giờ ta mới nhận ra , ta đã thực sự yêu ngươi mất rồi "

" Tình yêu với ta là thật ! Nhưng mà đã muộn quá rồi Minh Dạ ơi "

Vài câu trích trong cái one shot bên dưới , nhìn là thấy ngọt gòi đúng hong =)))
____________________________________________

Sông Mặc Hà được tinh thể băng thượng cổ bảo vệ , yên bình trong xanh hàng ngàn năm . Khoảng trăm năm trước Chiến Thần Minh Dạ vô tình gặp ám toán , Thánh Nữ hắn nuôi lớn tránh cho hắn 1 kiếp . 2 người ngã xuống sông Mặc Hà ở nhân gian vô tình được Công Chúa và Hoàng Tử của trai tộc nhặt được

Tang Tửu và Tang Hựu cứu 2 người họ nhưng không ngờ Thánh Nữ Thiên Hoan lại trộm tinh thể băng thượng cổ cho Minh Dạ hấp thụ , để hắn mau bình phục . Tang Tửu vì đại cục làm trọng mà đã lấy tiên tủy của mình thanh lọc Mặc Hà trước sự ngăn cản của ca ca , từ nay nàng cũng không thể tiếp tục con đường tu luyện đại đạo . Đã thế còn bị tiêu hao linh lực nên mãi mãi không thể tỉnh lại , ca ca vì để cứu nàng đã quyết định gả cho Minh Dạ . Mỗi 50 năm qua đi thì phải nhờ bảo vật của hắn mới giữ được linh hồn của muội muội mình , để ép buộc cuộc hôn nhân này Trai Vương đã đề nghị lấy pháp bảo của Trai Tộc để cứu Thánh Nữ . Đến bước đường cùng nên Minh Dạ cũng đành đồng ý

Tang Hựu đem theo lòng phiền muộn gả đến Thượng Thanh trăm năm , Minh Dạ thì đương nhiên rất ghét bỏ y . Không chịu nhìn Tang Hựu lấy 1 cái

Không chỉ Minh Dạ mà cả Thượng Thanh đều chán ghét Tang Hựu , ở trong mắt họ Trai Tộc Mặc Hà chính là có lòng tham không đáy . Ức hiếp Chân Quân

Trai Tộc ở Mặc Hà cũng là tu tiên nhưng vì tu vi không cao , tính tình lười nhác nên ở Thượng Thanh Tang Hựu thường bị gọi chế giễu là " Trai Yêu "

Trăm năm trôi qua y sống rất hèn mọn chẳng có chút vui vẻ cần có , dáng vẻ vô tư yêu đời khi xưa dần thay bằng vẻ ưu sầu trầm tĩnh . Gả được cho Chiến Thần Minh Dạ uy phong lẫm liệt cả thiên hạ ai ai cũng muốn , nhưng làm gì có ai hiểu được nỗi khổ của Tang Hựu . Đạo lữ của mình chẳng thèm nhìn mình lấy 1 cái mà lại đi tìm thiên tài địa bảo cứu Thánh Nữ Thiên Hoan , y thì luôn cô đơn , lẻ loi sống trong 1 căn phòng trúc nhỏ . Bị người ta khẽ cười nhạo

Thường ngày Tang Hựu thường ngồi bên 1 cái hồ nhỏ ngắm nhìn nước hồ trong xanh nhớ về Trai Tộc của mình ở sông Mặc Hà , đám tiểu tiên đi qua thấy y ngồi đó thì lại bắt đầu chế nhạo

Tang Hựu 1 thân thanh y nhẹ nhàng , trên đầu đeo vài món trang sức nhỏ . Mắt còn bôi thêm ít nhũ mắt lấp lánh , yên lặng ngồi đó ngắm hồ nước

Nhưng trong mắt đám tiểu tiên thì đây là dáng vẻ tùy tiện vô cùng

Chúng nô tỳ nói to , cố ý sỉ nhục Tang Hựu . Tang Hựu thì vẫn giữ im lặng , làm như không nghe thấy những lời nói ác ý đó . Hoàn cảnh của Tang Hựu không tốt , so với mọi người ở Thượng Thanh tiên cảnh tu vi của y thấp kém hay bị mọi người bắt nạt . Có lần Tang Hựu muốn học tu luyện thêm pháp lực , nỗ lực để có thể bảo vệ Trai Tộc hay muội muội mình . Nhưng lại bị Minh Dạ phũ phàng từ chối
- Ngươi chỉ là 1 con trai yêu không có tiên tủy , tu luyện được chút pháp lực . Thì làm được gì ?

- Tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn sống tiếp ở đây dẹp bỏ ý định lố lăng đó đi

- ....

Cũng vì sự phũ phàng đó mà Tang Hựu vẫn tiếp tục chịu đựng những lời sỉ nhục , phỉ báng của đám tiểu tiên . Nếu nói về việc Tang Hựu có thích Minh Dạ hay không thì câu trả lời là có . Từ đầu Minh Dạ đối với Tang Hựu cũng chỉ là 1 Chiến Thần trong mắt có vài tia hâm mộ , sau này khi tiếp xúc với hắn y mới sinh ra chút tình cảm . 1 chút tình cảm mà thôi nhưng cả cái Thượng Thanh này ai ai cũng nghĩ là y rất thích hắn , nên mới cố chấp muốn gả cho hắn . Tình cảm này có thể mãi dành ở từ " thích " nhưng Minh Dạ lại rất chán ghét y . Tệ nhất là vị Thánh Nữ kia sắp tỉnh lại

Bầu trời Thượng Thanh bắt đầu chuyển sang màu vàng nhạt , hoàng hôn buông xuống . Tang Hựu ngồi đó tiếp tục ngắm nhìn hoàng hôn , đám tiểu tiên kia thấy trời sắp tối nên cũng không tiếp tục chế nhạo y mà nhanh chóng về chỗ cung điện nơi họ làm việc . Thấy sắc trời cũng không còn sớm Tang Hựu nhấc chân lên trở về phòng trúc

Y ngồi ở bàn trà như phát ngốc mà chẳng để ý thứ gì , trăm năm nay cuộc sống của y ở Thượng Thanh quả là cô đơn vô vị rất nhiều . Không ai nói chuyện với y họ toàn nhìn y với ánh mắt ghét bỏ , Minh Dạ cũng vậy sự chán ghét của hắn còn rất rõ ràng . Tang Hựu tự hỏi mục đích sống của mình là gì , y chỉ là 1 con trai yêu bình thường . Giá như...giá như cuộc sống vẫn như trước , vẫn an yên khi có gia đình ở bên . Thì thật hạnh phúc biết bao , Tang Hựu cũng biết cuộc sống đó sẽ không bao giờ trở lại nữa . Thứ chờ y giờ chỉ là sự cô độc đến lúc chết mà thôi , Tang Hựu rất muốn có 1 người bạn , 1 người lắng nghe y nói . 1 người chia sẻ nỗi buồn cùng y như thế thì thật tốt .

Tang Hựu tỉnh lại khỏi việc mơ mộng đó thay 1 bộ bạch y trắng xóa trên người . Cầm lấy đèn lưu ly ra ngoài

Sương khói ở Thượng Thanh tiên cảnh hằng đêm không tan , y phất tay áo phẩy sương mù . Đi đến cung điện vừa thân thuộc vừa xa lạ kia

Càng đến gần , cảm giác lạnh lẽo trong lòng càng tăng lên . Tang Hựu cầm đèn lưu ly đi tới , các nàng thấy y cúi đầu hành lễ . Động tác thì cung kính nhưng thái độ thì trái ngược . Ở Thượng Thanh tiên cảnh có lẽ Tang Hựu được coi là kẻ dơ bẩn nhất , nếu không phải vì Minh Dạ quản lý nghiêm ngặt lại coi trọng quy củ . Có lẽ Tang Hựu sẽ không thể giữ được tính mạng

Y từ từ bước vào trong cung điện , phía sau tấm bình phong có bóng dáng người nào đó đang ngồi . Tang Hựu cung kính quỳ gối xuống
- Cầu xin Chân Quân , cho ta mượn Xá Lợi Tử dùng 1 chút

Mỗi 50 năm qua đi , Tang Hựu đều đến gặp Minh Dạ để mượn Xá Lợi Tử giữ lại linh hồn cho Tang Tửu . Nam nhân ở sau bức bình phong từ từ mở mắt ra

Ngữ điệu hắn lạnh lẽo mang theo vài phần ghét bỏ
- Hôm nay không thể , 9 ngày nữa ta sẽ cho ngươi mượn Xá Lợi Tử

Tang Hựu nghe đến đây có chút khẩn trương
- Nhưng mai là ngày muội muội ta cần Xá Lợi Tử , nếu không có nó muội ấy sẽ hồn phi phách tán

Ngữ khí người kia không gợn sóng
- Nhưng Thiên Hoan sắp tỉnh cần Xá Lợi Tử để thanh lọc trọc khí

Nghe được tên của Thánh Nữ , Tang Hựu chợt im lặng . Nếu là Thiên Hoan thì tỉ lệ y mượn được Xá Lợi Tử là 0%

Nhưng bắt buộc hôm nay bản thân phải mượn được Xá Lợi Tử , nếu không y cũng không rời đi
- Coi như là ta cầu xin ngươi đi , ta chỉ dùng Xá Lợi Tử 1 lúc rồi sẽ trả lại cho ngươi

Minh Dạ lạnh lùng nhìn Tang Hựu
- Trăm năm qua , sao ngươi vẫn không có quy củ như vậy ?

Dứt lời , y bị linh quang của trận pháp đánh ngã ra đất . Phun ra máu ở khóe miệng , nhưng cái con người ngang bướng ở dưới mặt đất vẫn không chịu thua . Dù hôm nay bằng bất cứ giá nào y cũng phải lấy được Xá Lợi Tử . Tang Hựu cầm trên tay 1 viên minh châu ném nó xuống đất , minh châu hoá thành 1 tia linh lực xuyên qua trận pháp dừng lại trên người của Minh Dạ . Viên minh châu này là khi còn ở Mặc Hà y vô tình chế tạo ra nó , bây giờ không ngờ lại có thể dùng . Minh Dạ không đề phòng y nên lập tức trúng kế

Minh Dạ đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn y , tưởng Tang Hựu sẽ sợ hãi lùi lại nhưng không . Lần này y đã quyết tâm cứu muội muội . Tay từ từ chạm vào người hắn để lấy Xá Lợi Tử , khẽ nói nhỏ
- Ta không phải muốn làm vậy , ta chỉ muốn cứu muội muội ta mà thôi

- Nếu như hôm nay ngươi lấy đi Xá Lợi Tử khiến Thiên Hoan xảy ra chuyện gì , thì ta sẽ bắt ngươi về đây rồi giết chết ngươi . Lấy máu ngươi nhuộm đỏ Xá Lợi Tử , nghiền nát vỏ trai của ngươi ra

Ánh mắt Tang Hựu trầm xuống khi nghe những lời đe dọa đó , y lấy Xá Lợi Tử màu vàng ra . Cầm trên tay rồi bước xuống giường , quay người rời đi không ngoảnh đầu lại nhìn nam nhân trên giường . Những lời nói đó có sát thương cực kỳ lớn , nó đã thực sự làm tổn thương đến trái tim của y . Nhìn Tang Hựu rời đi trong lòng Minh Dạ có chút hụt hẫng

Tang Hựu trở về Mặc Hà lập tức chạy đến chỗ Tang Tửu đang nằm , lấy Xá Lợi Tử giữ hồn phách nàng lại .
- May quá cuối cùng cũng kịp

Trai Vương bên cạnh nhìn Tang Hựu trong mắt có chút phiền muộn , sau khi giữ được hồn phách của Tang Tửu xong ông liền ra ngoài nói chuyện với con trai
- Hựu Nhi cuộc sống của con ở Thượng Thanh có ổn không ?

Tang Hựu ngạc nhiên khi nghe Phụ thân hỏi vậy
- Con vẫn rất ổn mà , Phụ Vương người đừng lo lắng . Hôm nay con chỉ có thể ở lại đây 1 lúc thôi , giờ con phải về rồi . Phụ Vương phải chăm sóc A Tửu thật tốt đó con đi đây , Tang Hựu từ dưới sông đi lên . Trời bây giờ còn chưa sáng , y đi vào khu rừng bên cạnh sông Mặc Hà . Ngồi dưới 1 gốc cây hoa anh đào lớn , bầu trời được mặt trăng sáng chiếu . Lâu lâu sẽ có 1 cơn gió nhẹ được thổi qua , chưa bao giờ Tang Hựu cảm thấy yên bình như này . Cũng mấy trăm năm rồi nhỉ ? Đột nhiên 1 giọng nói xa lạ được cất lên
- Trai tinh ? Ngươi đến đây làm gì vậy

Tang Hựu ngẩng đầu lên , trên cây là 1 nam nhân mặc huyết y nằm đó . Khuôn mặt sắc sảo mang theo chút vô tư , vui vẻ rất thuận mắt nhìn . Thấy y nhìn mình hắn liền nhảy từ trên cây xuống , ngồi bên cạnh y
- Ta hỏi ngươi đó nhìn chằm chằm ta làm gì . Có phải thích ta rồi không ?

Tang Hựu cúi đầu xuống
- Ăn nói linh tinh , mới gặp lần đầu sao có thể gọi là thích được

Nam nhân thấy y trả lời vậy thì cười phá lên
- Hahaha thú vị lắm , chúng ta kết giao thành bằng hữu đi

Hắn đưa tay ra
- Ta tên Phượng Minh , ngươi tên gì ?

- Ta tên Tang Hựu

Trăm năm nay chưa từng có người nào muốn bắt chuyện với y , giờ đây lại có người chịu làm vậy . Y thật sự rất vui , 1 niềm vui rất lâu rồi chưa cảm nhận được

- Thế từ nay trở đi chúng ta sẽ thành bằng hữu của nhau , ngươi đồng ý chứ ?

- Ta đồng ý

2 người mới gặp nhau đã lập tức kết giao làm bằng hữu , Phượng Minh cùng Tang Hựu ngồi nói chuyện với nhau 1 lúc lâu . Nhận ra trời sắp sáng nên Tang Hựu phải trở về Thượng Thanh trả lại Xá Lợi Tử , nên y đành từ biệt Phượng Minh . Nhưng hắn đột nhiên nắm tay y lại , nhét vào tay y 1 cây trâm hình Phượng Hoàng
- Cây trâm này tên Phượng Linh , đây coi như là quà gặp mặt ta tặng ngươi

- Nhưng mà...

- Không nhưng nhị gì cả , có duyên chúng ta sẽ sớm gặp lại

Hắn cài trâm lên tóc y sau đó vẫy tay tạm biệt , Tang Hựu rời đi

Về đến Thượng Thanh , Tang Hựu thấy đám tiểu tiên nhìn mình với ánh mắt khó hiểu . Y hiểu là đã xảy ra chuyện gì lớn rồi , Tang Hựu rụt rè bước chân vào tẩm điện của Minh Dạ để trả lại Xá Lợi Tử . Thấy hắn quay mặt với mình y khẽ nói
- Ta quay lại để trả Xá Lợi Tử cho ngươi

Minh Dạ tức giận quay mặt lại
- Ngươi còn dám quay lại ? Ngươi có biết vì ngươi mà Thiên Hoan đến 50 năm sau mới có thể tỉnh lại không ?

Tang Hựu bối rối trả lời
- Nhưng mà...nhưng mà ta...

Minh Dạ hét lớn
- Cút ra ngoài chịu phạt cho ta

Tang Hựu lập tức để Xá Lợi Tử lại ngoan ngoãn ra ngoài , y quỳ trước tẩm điện của Minh Dạ . Đột nhiên có tuyết rơi xuống ? Ở Thượng Thanh làm gì có chuyện tuyết rơi xuống , tất cả là do Minh Dạ muốn y chịu khổ mà thôi . Mấy tiểu tiên ở ngoài điện lại có chuyện để chế nhạo y
- Ây da trai yêu đó không ngờ lại dám trộm Xá Lợi để cứu Thánh Nữ

- Đúng là có lòng tham không đáy thật mà

- Lần này thì hay rồi để Chiến Thần tức giận thật rồi , còn bị ngài bắt quỳ trước điện 1 tuần nữa

Tang Hựu nắm chặt tay lại , mím môi không nói gì . Cứ như thế y quỳ mãi trước tẩm điện của Minh Dạ suốt 5 ngày , tuyết thì cứ rơi không ngừng . Y thấy bản thân mình dần mất hết cảm giác , sắp không chịu được nữa . Minh Dạ vẫn đứng trên điện nhìn y chịu phạt . Cả người Tang Hựu phủ đầy tuyết , thân thể run rẩy , đôi môi tái nhợt đi  . Y sắp không trụ vững được nữa thì 1 chiếc dù bỗng xuất hiện che chắn hết tuyết cho y , Tang Hựu ngẩng đầu lên nhìn nam nhân đang cầm ô
- Phượng Minh...!?

- Là ta

Cứ như thế nam nhân mặc huyết y cứ thế đứng cầm dù che chắn tuyết cho nam nhân mặc bạch y , Minh Dạ nhìn thấy người kia thì bất ngờ
- Đó không phải là đệ đệ của Sơ Hoàng sao ? Hắn tại sao lại giúp Tang Hựu ?

Các tiểu tiên ở trong điện cũng bàn luận về việc tại sao 2 người này lại quen nhau
- Phượng Minh điện hạ ngài ấy không phải hàng trăm năm qua đều đi thăm thú nhân gian , không về lại Thượng Thanh sao . Giờ lại bất ngờ trở về

- Không phải là vì người kia chứ ?

Hết 7 ngày Phượng Minh đưa Tang Hựu về phòng trúc
- Ngươi chính là Thiên Phi của Minh Dạ ?

- Còn ngươi chính là đệ đệ của Sơ Hoàng ?

2 người nhìn nhau bật cười
- Ta vốn đang đi thăm thú nhân gian thì gặp ngươi dưới gốc cây hoa anh đào đó , ta không hiểu sao lại rất muốn kết bạn với ngươi

Nhìn Tang Hựu hết sức tiều tụy như thế Phượng Minh liền dìu y vào giường đỡ y nằm xuống
- Ta đã nghe rất nhiều lời đồn về ngươi nhưng ta biết tất cả không phải là thật

- Ta cũng chỉ muốn cứu muội muội mà thôi...

- Không sao đâu , ta sẽ bảo vệ ngươi mà

Phượng Minh xoa đầu Tang Hựu cười cười
- Có 1 người bạn như ngươi thật tốt. . .

Kể từ đó 2 người ngày càng thân thiết hơn , cùng nhau ngồi ở bên cạnh hồ nước trò chuyện với nhau . Phượng Minh dạy Tang Hựu cách đều chế độc dược giúp y có thể tự phòng thân , những lúc rảnh rỗi họ sẽ về khu rừng 2 người họ gặp nhau . Rồi vui chơi ở đó . Do bọn họ quá thân thiết nên tin đồn 2 người có gian tình bắt đầu được lưu truyền , nó cũng truyền đến tai Minh Dạ . Trong lòng hắn có chút tức giận nhưng cũng mặc kệ

Cuộc sống vui vẻ đó kéo dài đến 50 năm sau , nó bị phá nát khi Thánh Nữ tỉnh dậy . Đã đến thời điểm Tang Hựu phải đi mượn Xá Lợi Tử từ chỗ Minh Dạ và cũng là ngày Thiên Hoan tỉnh lại . Đêm hôm đó Tang Hựu vẫn đến chỗ Minh Dạ để mượn Xá Lợi Tử , lần này Minh Dạ đã có sự đề phòng rất lớn với y
- Ngươi còn có mặt mũi đến để mượn Xá Lợi Tử à ? Sao không nhờ Phượng Minh của ngươi giúp đỡ đi tìm ta làm gì

- Ngày mai cũng là thời điểm Thiên Hoan tỉnh lại , ta nhất định sẽ không cho ngươi mượn đâu

Tang Hựu quỳ xuống cầu xin hắn
- Ta cầu xin ngươi hãy cứu muội muội ta đi , lần này mà không dùng Xá Lợi Tử muội ấy sẽ hồn phi phách tán

Minh Dạ bóp cổ Tang Hựu , nhấc bổng y lên
- Ngươi đừng tưởng ta không dám giết ngươi , đừng có mà đưa ra yêu cầu cho ta

Hắn vứt y ngã xuống , Tang Hựu biết lần này y thất bại rồi . Y sẽ không cứu được muội muội , Tang Hựu lập tức chạy về Mặc Hà . Cùng lúc này có người đến truyền tin Thánh Nữ sắp tỉnh lại rồi , Minh Dạ liền đi đến Dao Trì

Tang Hựu về đến Mặc Hà thì đã muộn cơ thể Tang Tửu dần dần tan biến , y bật khóc cố gắng giữ lấy những mảnh hồn của nàng . Trai Vương chỉ có thể đau lòng đứng nhìn con gái mình chết mà thôi
- Kh...không...A Tửu muội đừng đi mà ! A Tửu...

Y gào khóc lên , nhưng vẫn không giữ được hồn phách của muội muội . Thứ còn sót lại duy nhất chỉ là vỏ trai trống rỗng , Tang Hựu cầm vỏ trai lên trái tim như bị vỡ nát

Trong khi Minh Dạ đang rất vui mừng khi Thiên Hoan tỉnh lại , thì Tang Hựu đang đau khổ khi muội muội mình hồn phi phách tán . Thiên Hoan tỉnh lại thì nghe tin Minh Dạ đã cưới thê tử là 1 con trai yêu đã thế còn là nam nhi , cô ta tỏ ra đố kỵ vô cùng . Dù biết Minh Dạ bị ép buộc mới phải cưới người đó nhưng vẫn rất tức . Ngay hôm sau cô ta đã đem tộc nhân của tộc Đằng Xà đến để sang bằng Trai Tộc với cái lí do rất vô lý là " Tang Hựu đã ăn cắp Xá Lợi Tử khiến cô ta bây giờ mới tỉnh lại "

Tang Hựu đang ngồi thẫn thờ nhìn vỏ trai trống rỗng của Tang Tửu thì đột nhiên nghe tin có người đến muốn diệt cả Trai Tộc , y đi ra liền gặp ngay Thiên Hoan dẫn theo rất nhiều binh lính đang tàn sát Trai Tộc
- Ngươi làm gì vậy hả ?

- Thì ra ngươi là Tang Hựu à , nợ mới nợ cũ hôm nay ta sẽ tính hết với ngươi

Vì không có tiên tủy nên y nhanh chóng bị bắt lại , chứng kiến cảnh Phụ Vương mình bị giết chết cả Trai Tộc bị diệt vong
- Không...

Thiên Hoan cười khẩy đến nâng cằm y lên
- Cảm giác tự mắt chứng kiến cảnh cả tộc của mình bị giết chết là loại cảm giác như thế nào ?

Y bị áp giải về , bị tra tấn sau đó bị ném xuống Hoang Vực . Phượng Minh đang ở chỗ Sơ Hoàng và Tắc Trạch nhận được tin này thoáng chốc đứng hình , rồi lập tức đến Hoang Vực tìm y . Vừa xuống thì thấy Tang Hựu đang bị yêu ma quỷ quái vây quanh gậm nhấm thân xác , hắn dùng linh lực đánh bay chúng ta . Chạy đến ôm lấy Tang Hựu , Phượng Minh không kìm được nước mắt mà rơi xuống .
- Ta...ta xin lỗi đã không bảo vệ được ngươi...

Tang Hựu may mắn còn sống nhẹ mở mắt nhìn hắn
- Phượng Minh...giu... giúp ta...ta phải giết chết Thiên Hoan

Phượng Minh tạo ra 1 trận pháp bảo vệ 2 người
- Phượng Linh , nó chính là được đúc kết từ máu và lông vũ của ta . Tộc Phượng Hoàng của ta tương truyền rằng , nếu yêu 1 ai đó chỉ cần tặng Hoàng Đế Phượng Linh cho người đó là được . Ngươi có thể dùng nó , nó như sức mạnh của ta vậy . Thay ta bảo vệ ngươi

- Ta biết chúng ta sẽ không thoát ra khỏi Hoang Vực được , ta sẽ dùng hết tất cả sức mạnh để cứu ngươi thoát ra .

- Tang Hựu ta chỉ muốn nói là : " Ta yêu ngươi ! Từ lần đầu tiên gặp gỡ , ta đã yêu ngươi rồi . Ta nhìn thấy hết được ngươi là người thanh thuần , trong sáng . Nhưng trong lòng đang chứa rất nhiều sự tuyệt vọng "

- Sau này ta không còn nữa , ngươi phải tự bảo vệ chính mình đó

- Tang Hựu....Vĩnh Biệt !

- Phượng Minh , đừng....

Phượng Minh dùng toàn bộ tu vi cả đời giết chết hết yêu ma ở Hoang Vực sau đó thổ huyết ngã xuống đối diện Tang Hựu . Cả Thượng Thanh đều nghe thấy tiếng kêu thất thanh của Phượng Hoàng , 1 ngôi sao đỏ rực trên trời biến mất . Tắc Trạch như tính ra điều gì đó , ánh mắt Đượm buồn nhìn Sơ Hoàng . Ở bên đây , Tang Hựu đau đớn hét lên
- Không...

Tang Hựu nghẹn ngào gọi tên huyết y nam nhân kia , bàn tay dính đầy máu tươi cố gắng chạm đến tay hắn nhưng không tới . Không ai ngờ tất cả mọi chuyện đều là kế hoạch của Thánh Nữ Thiên Hoan , nhằm gán ghép cho Phượng Minh và Tang Hựu có gian tình với nhau . Nhưng không ngờ Phượng Minh lại thực sự bị cô ta bức đến chết . Các vị Thần đến chứng kiến 1 màn này , thêm phần Thiên Hoan phụ họa . Họ cứ nghĩ 2 người kia thực sự có gian tình , Vũ Thần nhìn đệ đệ mình nằm đó không kìm được nước mắt ngất đi . Tắc Trạch đưa nàng về , còn Tang Hựu vì cái tội có gian tình với người khác lập tức bị xích tay tại đài phán xét . Đợi các vị thần đưa ra hình phạt , từ đầu đến cuối Minh Dạ luôn nhìn Tang Hựu . Cả người y đều tả tơi , máu me đầy người . Nhưng đặc biệt sau tóc lại có 1 cây trâm Phượng...?!
- Ngươi và Phượng Minh có gian tình ngươi có biết là tội gì không ?

- Gian tình...? Haha phải ta và hắn có gian tình đó . Hắn đối với ta còn có thứ gọi là " tình " ít nhất còn hơn

- " Những kẻ được gọi là Thần Tiên như các ngươi . Thật ra cũng chỉ là những kẻ không có trái tim , máu lạnh , vô tình "

1 đạo thiên lôi đánh xuống người Tang Hựu , may mắn được Phượng Linh che chắn bảo vệ
- Sao có thể ?

Các vị thần đồng loạt hoảng hốt , Phượng Linh kia chỉ có tộc Phượng Hoàng mới có tại sao 1 con trai yêu lại có ? Thiên Hoan thấy thế bèn thêm dầu vào lửa
- Đó không phải là Hoàng Đế Phượng Linh sao , thế tin đồn kia quả thực là thật

Nghe thấy lời nói của Thiên Hoan , Tang Hựu đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn cô ta . Điều này khiến Thiên Hoan và Minh Dạ giật mình , Tang Hựu y chưa từng có ánh mắt đó .
- Thiên Hoan cô là Thánh Nữ , cô thấy cô có xứng đáng với cái danh xưng " Thánh Nữ " của mình không hả ?

- " Ta chỉ là 1 con trai yêu thấp cổ bé họng , ở Thượng Thanh luôn bị các người coi thường , sỉ nhục . Ta đều có thể chịu đựng nhưng sao lại giết chết hết tất cả tộc nhân của ta...? "

- Tang Hựu ngươi đừng có hồ nháo nữa

- Hồ nháo ?

Câu nói này chính thức chọc điên Tang Hựu , y hất tay phá nát xích sắt đi đến chỗ Minh Dạ .
- 500 trăm năm trước không phải vì cô ta lấy đi tinh thể băng khiến Mặc Hà suýt bị hủy hoại để cứu ngươi , muội muội ta đành lấy tiên tủy của bản thân thanh lọc lại Mặc Hà . Thì bây giờ con bé có hồn phi phách tán không ?

- TẤT CẢ CŨNG CHỈ VÌ CỨU NGƯƠI

Tang Hựu hét to lên như trút bỏ hết những khổ đau bấy lâu nay mình chịu phải

" Tất cả những căm hận , ghét bỏ . Cứ dồn hết vào ta không được sao...?! "

- Suốt mấy trăm năm qua , ta sống ở Thượng Thanh rất cô đơn . Không ai muốn trò chuyện với ta , ta chỉ có thể mỗi ngày đến bên hồ nhớ về Trai Tộc . Ngày nào cũng nghe những lời phỉ nhổ của đám tiểu tiên , đối mặt với sự lạnh lùng của ngươi . Không vì muội muội thì sao ta phải ép buộc bản thân ở trong cái lồng kính cô đơn này trăm năm

- Minh Dạ... Ngươi vốn là Phu Quân của ta nhưng trong đầu chỉ có " Thánh Nữ  của ngươi " . Nhìn ta 1 cái cũng không nhìn , ta vốn không có tiên tủy như mọi người muốn học chút pháp lực để bảo vệ muội muội ngươi cũng phũ phàng từ chối . Trăm năm cô đơn cuối cùng ta cũng tìm được 1 người thật sự quan tâm , đối tốt với ta . Nhưng cũng chỉ vì muốn bảo vệ ta khỏi Thánh Nữ mà chết tại Hoang Uyên , cái nơi tăm tối đáng sợ đó .

- Chính cô ta là kẻ diệt hết cả tộc của ta đó

- Minh Dạ , ngươi nói coi...ta có nên lột da móc mắt " Thánh Nữ của ngươi " không ?

Thiên Hoan trong mắt có tia sợ hãi lùi lại , Minh Dạ ôm chầm lấy y trước mặt các vị thần . Họ đã hiểu hết rồi , đây là chuyện riêng của Minh Dạ họ không tiện nhúng tay vào
- Tang Hựu là ta sai , ngươi đừng như thế . Tỉnh lại đi , đừng làm ta sợ

Tang Hựu đẩy mạnh hắn ra
- Câm miệng , ngươi không có quyền ngăn cản ta . Ngươi chẳng là gì của ta cả

Minh Dạ ánh mắt vô hồn nhìn y , hắn thật sự có chút động tâm với Tang Hựu . Khi thấy y ở cạnh Phượng Minh hắn đã cảm thấy khó chịu trong người , đó là ghen ? Nhưng hắn không tin tưởng vào nó nên cố tình phủ nhận thứ tình cảm đó đi , chỉ quan tâm đến Thánh Nữ Thiên Hoan . Để rồi mọi chuyện đi đến bước đường này

Tang Hựu lập tức phi người đến cầm trâm Phượng Linh trên tay ý định đâm chết Thiên Hoan nhưng Minh Dạ lại giữ tay y lại
- Tang Hựu coi như ta cầu xin ngươi , đừng giết cô ấy

- Cầu xin ? 50 năm trước ta cũng thấp kém quỳ dưới chân ngươi . Cầu xin ngươi mượn Xá Lợi Tử ngươi đã nói gì ?

- Ngươi từ chối ta 1 cách phũ phàng , ngươi nhớ chứ ?

Nhân lúc Minh Dạ trầm mặc , Tang Hựu rút ra từ thắt lưng 1 loại bột gì đó ném vào người Thiên Hoan . Khiến cô ta hét lớn lên
- Aaa , ngươi ném thứ gì vào ta vậy ?

- Hahaha nó chính là Tử độc , do chính ta và Phượng Minh chế tạo . Nó vốn không có thuốc giải sẽ khiến ngươi bị ghẻ lở đến chết , dù là thần tiên cũng không cứu được

Thiên Hoan ngã nhào xuống đất cả cơ thể dần lở loét khó coi vô cùng , cô ta cứ gãi các vết lở . Khiến chúng ngày càng lan rộng  , ghê rợn hơn

Tang Hựu hất tay Minh Dạ ra , chỉa mũi trâm về phía hắn
- Minh Dạ ngươi biết không , ta đã từng thích ngươi . Nhưng đến 1 ngày ta chợt nhận ra mình sai rồi

- " Tất cả cũng chỉ trách ta ngu dốt , trao nhầm con tim cho 1 kẻ không xứng . Kiếp sau ta nguyện làm 1 phàm nhân bình thường , cuộc sống dù có cực khổ thế nào . Nó còn tốt hơn ở bên cạnh ngươi trăm ngàn lần Minh Dạ "

- Vào giờ phút này ta đã hiểu được giữa " yêu " và " thích " chúng khác biệt với nhau như thế nào rồi...

- " Vĩnh Biệt "

Không ngờ cây trâm đang chỉa vào người Minh Dạ lại bị Tang Hựu tự xoay lại đâm vào tim chính bình
- Tang Hựu !!!

1 thân lam y chao đảo ngã xuống , bạch y nam tử lập tức chạy lại đỡ lấy thân thể kia
- Ta...ta xin lỗi...

- " Bây giờ ta mới nhận ra , ta đã thực sự yêu ngươi mất rồi "

Tang Hựu mỉm cười , nụ cười đã rất lâu chưa từng hiện hữu trên khuôn mặt y
- " Tình yêu với ta là thật ! Nhưng đã quá muộn rồi Minh Dạ ơi "

-....

Tang Hựu tan biến chỉ còn lại 1 chiếc vỏ trai màu xanh lam rơi xuống dưới đất

Về sau nghe nói Thánh Nữ Thiên Hoan trúng độc sau đó bị ghẻ lở đến chết . Chiến Thần Minh Dạ lại tự tay đốt cháy tu vi của chính mình , chỉ để dệt lên 1 giấc mộng dài . 1 lần rồi lại 1 lần trải qua luân hồi , nhìn thấy vị cố nhân 1 thân lam y ngồi bên cạnh hồ nước trong kí ức

Minh Dạ hao tổn hết tu vi , đắm chìm trong Bàn Nhược Kiếp Phù Du gần vạn năm . Đại năng suýt thành thần năm đó bây giờ lại biến thành 1 con giao long ôm vỏ trai không đáng chú ý ở đáy sông Mặc Hà . Khiến người ta thấy đáng tiếc thay

Cứ như thế ở Thượng Thanh không còn Chiến Thần Minh Dạ nữa , các vị thần khác vẫn tiếp tục nhiệm vụ của mình

____________________________________________

Lần đầu tiên t viết fic về cp Minh Dạ × Tang Hựu này . Viết vội nên sai chính tả hơi nhiều mong mn bỏ qua =))

Tự tin nói mình là người đầu tiên viết fic về cp này 😽🤌

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro