Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đoản 4 ( tiếp ) :

Đúng cậu sai . Khi cậu đã tin rằng hắn và cậu sẽ như cũ . Thấy mình thật ngu ngốc mà .
----------_____---------
Hôm nay là ngày sinh nhật hắn cậu dậy sớm làm bánh sinh nhật cho hắn . Nhưng xuống đến nơi cậu lại thấy hắn và cô đang mặn nồng . Hắn làm bánh cho cô ấy , thứ mà sau bao năm quen biết cậu chưa từng được có . Nó như một nhát dao lần nữa đâm vào trái tim cậu vậy. Cậu lặng lẽ lên phòng .
Tháng thứ 8 , cơ thể cậu lúc nào không là còn của cậu nữa những cơ đau tim ngày một nhiều , nhưng bù lại ai tiểu cục cưng trong bụng cậu ngày một lớn . Hai đứa đá cậu ngày một nhiều hơn . Đưa tay lên bụng cảm nhận hai đứa đang hoạt động mà cười " hạnh phúc "
Hôm nay cậu ngất được bác quản gia tốt bụng đưa đến bệnh viện . Họ nói " tình trạng của cậu không ổn cho lắm " . Cậu quyết định gửi cho anh một bức thư .
Đêm , đọc bức thư xong . Hắn nở một nụ cười lạnh . " Cậu tưởng thoát hỏi tôi dễ làm sao .... tôi chơi chưa xong mà ." Cầm điện thoại lên gọi cho một người " Tìm Phạm Đình Mẫn về đây cho tôi "

------- Tuần ba kể từ ngày cậu đi---------
Hắn phát điên lên tìm cậu . Cậu như bốc hơi vậy. Sau hôm cậu đi thì hắn gặp lại người vệ sĩ đó . Anh ta nói tất cả những gì về cậu năm đó cho hắn nghe . Anh ta nói " người hàng táng gửi tiền cho hắn học là cậu , người cứu công ty hắn hai năm trước cũng là cậu , ..... " " Haha ... Tất cả chỉ là mà kịch em dựng ra để bảo vệ tôi
sao , một người đã hành hạ em .
Ngày hắn đi làm như bình thường nhưng đêm hắm là một con rượu . Lảo đảo bước vào căn nhà kho nơi cậu ở tìm hơi ấm chả cậu. Hắn bắt đầu sợ mà đêm , khi màn đêm buông xuống chỉ còn mình hạ trong căn nhà rộng lớn ý
Hắn nhận được tin cậu . Cậu đang ở một bệnh viện nhỏ ở tây bắc . Nhận được tin hắn chạy như điên , hắn nhớ cậu quá , hắn phải chuộc lỗi . Xe hắn dừng tại một bệnh viện . Một bện viện có màu vàng nhạt , được quét bằng vôi . Đứng ở đây hắn bắt đầu lo lắng " Mẫn Mẫn bị bệnh sao , hay Mẫn Mẫn đã sinh .... Tại nạn ...."
Phòng bệnh cậu , bước vào thấy Mẫn Mẫn đang nằm trên giường . Bụng cậu rất to, cậu đang ngủ , trên người cậu rất nhiều dây . Máy nhịp tim cho biết cậu còn sống .
Một vị bác sĩ bước vào . " Cậu là ???? " Bác sĩ mặt đầy nghị vấn nói . " Tôi là chồng cậu ý " giọng nói đầy khẳng định . " Cậu có thể chứng minh không ???" bác sĩ nói . Một người đàn ông 60 tuổi chạy từ ngoài vào " Thiếu gia sao cậu ở đây ? Cậu định ... " Ông có vẻ sợ hãi , chạy đến giường cậu . " Xin thiếu gia tha cho cậu ý đi , cậu xem giờ cậu ý đã vậy rồi . " Quỳ xuống nói . Bác sĩ thấy vậy mặt đầy khó hiểu nhìn họ suy nghĩ "rõ là vừa nhận là chồng xong , sao người đà ông này lại xin tha cho vợ cậu ta" . "Tôi không hiểu lắm hai người đang nói gì nhưng cậu thanh niên trong phòng kia không còn nhiều thời gian đâu ."
Nghe đến đó , tim hắn như ngừng đập . " Ông nó cái gì ??? " Hắn giận dữ , cầm cổ áo ông bác sĩ . "Thiếu gia cậu bình tĩnh" thấy thiếu gia không kiểm sát được cơn giận ông quản gia vôi khuyên can , không sẽ có án mạng xảy ra mất . "Mẫn mẫn không thể như vậy được , hắn còn chưa bù đắp được gì cho cậu mà " hắn buôn cô áo bác sĩ ra mặt thất thần nói .
" Ư ư ... " Người trên giường khó chịu rên lên vài tiếng . Chậm chậm mở mắt . Nhìn xung quanh với đôi mắt không hiểu gì hết . " Hắn đến để giết thiên thần nhỏ , không thiên thần nhỏ phải sống " nhìn thấy hắn cậu sợ hãi . Tim cậu bắt đầu căng thẳng
Khí thế của hắn làm ông bác sĩ đó sợ . Tiếng bước chân đi đến " Dương tổng , ngài đến tôi không tiếp đón từ xa " giọng đầy nịnh hót của vị giám đốc bệnh viện . Không quan tâm đến vị giám đốc hắn nhìn vị giám đốc " Nói .!!!.. " . Bác sĩ run rẩy nói " Dạ . Bệnh nhân có một khối u não chèn lên giờ đã không còn đi được nữa , lại có bệnh tim chưa khỏi hẳn , ... Ngài xem giờ lúc cậu ý tỉnh rất ít , 1 ngày cũng cấp cứu mấy lần . Tôi sợ không được đến tháng sau " " không phải mà " hắn đứng chút không vững .
" Tiểu mẫn cháu làm sao vậy .. Mẫn Mẫn " ông quản gia vô tình nhìn lên giường bệnh thấy cậu đang đặt tay lên ngực , mặt đỏ lên vì khó thở ; đôi mài cậu chặt. Câu nói làm hắn giật mình nhìn về chỗ cậu .
Bác sĩ nhanh chân bước đến kéo mặt nạ dưỡng khí lên cho cậu . Tiêm một mũi tiêm khiến cậu ngất đi .
------ 1 giờ sau ----
Hắn ngồi bên giường cậu . Tay nắm lấy tay cậu . Hắn thấy cậu gầy quá . " Mẫn Mẫn hư , lớn rồi mà không chịu ăn để mình gầy ra như vậy à . Hay tại bảo bảo không ngoan quấy em à . Chờ khi con ra đời anh sẽ đánh mông nó " hắn dịu dàng cưng chiều nói . Tay còn lại nhẹ đặt lên bụng cậu , hắn cảm nhận được 2 bảo bảo đang làm loạn trong bụng cậu , cảm giác thật lại " bảo bảo của cha ngoan đừng nghịch nữa baba còn nghỉ . Bảo bảo thương baba đi " .
" Không đừng giết baby mà . Tôi xin anh . ... Xin anh ... Tôi ...sai... Là .....tôi ..... Không .... " Tiếng hét của cậu . " Không ai làm hại baby cả . Ngoan ." Hắn ôm cậu vào lòng nhẹ nhàng dỗ dành . " Xin anh đừng làm hại baby . Lỗi tại tôi . Tôi sai . " Mặt cậu đầy nước mắt . Tay lấy trong túi áo một chiếc lọ . " Anh đã từ nói anh cho tôi ước một điều mà " cậu chiếc lọ cho hắn . " Mẫn mẫn anh sẽ không làm hại baby . Em đừng như vậy . Chúng ta làm lại được không . Là anh sai khi trách lầm em " Cầm tay cậu đưa chiếc lọ lại cho cậu " Anh sẽ bảo vệ em đến giây phút cuối cùng "

Lời tác giả : xin lỗi vì mình không ra thường xuyên được. Cảm ơn rất nhiều các bạn đã bình chọn mình .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro