HopeGa
Vào một ngày đẹp trời , Hope bảo Đường :
- Hyung ! Mình chơi đương nhiên rồi đi .
- Chú mày rảnh huần à ? Anh không chơi - Đường phũ
- Ù uôi ! Anh sợ thua à ?
- Chơi thì chơi - Đường nổi máu
Bắt đầu trò chơi
- Mày biết mày rất xấu không ? - Đường hỏi
- Đương nhiên rồi ! Anh là thụ của em phải không ? -Hope
- Đương nhiên rồi ! Mày rất là đao , đúng không ? - Đường ( hỏi kiểu đó nó trả lời dễ như húp cháo)
- Đương nhiên rồi ! Anh cho em ăn anh không ?
- Đương nhiên rồi !
Thế là ngày mai có một con người nát cúc đi đứng cũng không xong và có một con người mặt mày tươi rói như được mùa . (thím làm gì thì làm mà nhớ chừa đường cho ổng đi diễn nữa chứ đi cà nhắc cà nhắc ta tội ah ~~~~)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro