
Tình Đế Vương
Những cơn sóng chợt vỡ tan thôi gào thét
Trở thành những đợt lăn tăn chạy xa về phía chân trời
Nàng đưa mắt nhìn về phía nam nhân hứa yêu nàng bằng sinh mệnh,bằng cả trái tim,bằng một đời,một kiếp dù dông bão
"Sóng chưa từng dâng tràn bờ,mưa cũng chưa thành dông bão vì sao chàng đã hết yêu ta rồi?"
Đôi môi nàng nhấp nháy,lời người hỏi chứa vạn ý sầu mà người nghe tựa như ngàn điều vô nghĩa
Làn bạch y phiêu phiêu trong gió,ba ngàn tóc đen tuỳ ý tung bay
Nữ tử tựa trích tiên đứng trên bờ cát
Nàng mong manh như sắp vỡ tan theo từng đợt sóng xô bờ
Đôi mắt nàng chứa đựng vô vàn bi thương tựa đại dương mênh mông
Trong đó có sự không giám tin,có sự đau lòng,sự mờ mịt
Bên tai nàng văng vẳng lời của kỳ nữ từng ngã xuống trước ái tình quân vương
"Nhân sinh một kiếp tựa mối tơ vò
Vò rượu ngon nâng ngàn bát không ngưng
Bưng bát Mạnh Bà quên một đời người hối hả
Cười trả cố nhân hồng tơ đã đoạn trường
Đường hoàng tuyền ai rảo bước cô độc
Độc mộc kiều người bước chẳng xoay lưng
Hưng thịnh suy tàn,nhân sinh thế thái
Trái duyên,lỡ phận người hận người oán than
Tang thương mái đầu,mi mắt rũ buông
Lời hứa suông lại tin cả một kiếp
Tiếp bước nhân duyên ai lại bước một mình
Ái tình như cỗ,hạ một lần vương ngàn thế
Bế tắc quay đầu,lệ sầu vương mắt ai"
Nàng nhìn vào đôi mắt từng hứa chỉ phản chiếu duy nhất bóng hình nàng
Nhưng giờ đây trong ánh nhìn đó có giá lạnh,có giang sơn,có tham vọng,và có rất nhiều điều lạ lẫm,có cả những thứ nàng không thể thấu
Tựa như vực sâu vạn trượng,sâu hun hút
Khoảnh khắc này nàng đã hiểu,đáy mắt ôn nhu của hắn năm xưa, chỉ cần nhìn vào là nàng có thể nắm bắt được đã không còn nữa
Cả biển trời dịu dàng tựa như tiên mộng khiến nàng đắm chìm đã tan biến...
Lệ nóng vương nơi khoé mi,nhưng lại chẳng thể rơi lệ
Nàng ngước mắt nhìn trời xanh bao la
"Chàng có còn nhớ chàng đã hứa khi huyết thù gia tộc đã xong,hận đoạt ngôi đã trả chàng sẽ cùng ta ngao du khắp biển trời,sống kiếp lênh đênh tự do tự tại?"
Cỗ bi thương nồng đậm dâng lên,nàng tự hỏi lòng đã biết vạn chữ đều vô nghĩa nếu tâm người đã chuyển xoay....vì sao còn cố chấp tìm kiếm câu trả lời
Thuỷ triều dâng lên,làn nước trong xanh vỗ nhẹ vào chân nàng,tựa như giúp hắn đáp lời nàng
Lạnh...
"Biển xanh bao la
Lòng người xa vạn bước
Nước sâu khó dò
Đò rẽ sóng xa khơi"
Nàng xoay người,tịch dương đã buông mang sắc trời ảm đạm đi vài phần
Ánh dương khuất dạng phía sau những dãy núi trùng điệp chỉ để lại vài vệt sáng của ngày tàn chưa kịp tắt
Nàng đưa tay lên chạm lấy vệt nắng,lúc bàn tay xiết lại vệt nắng đã biến tan
Nàng cười chua xót...tình người ngỡ trọn kiếp ai biết tiếp đó lại là đau thương không thể chịu đựng
Tự mình dựng mỹ mộng đến lúc tan đi cũng tự thấy đau lòng
Mà người đang đứng trước mặt nàng,người cả đời nàng tin tưởng
Giờ khắc nàng khi đối diện,nhìn lại những ngày đã qua nàng tự hỏi liệu điều nàng gọi là Chân Tình có bao giờ hiện hữu
"Chỉ Lưu kết thúc rồi"Một giọng nói mang theo bạc ngàn xa cách cũng vô tình vang lên phá vỡ khung cảnh thanh bình,làm tim nàng tan nát
Sóng biển rì rào những lời vô tri,người lại nói ra hai từ hữu ý
"Kết thúc?chàng chẳng nói không yêu ta lại dùng hai từ này để xoá đi tất cả..."
Người dù ở xa,còn yêu nhau chẳng thể làm lạnh lòng,còn người ở đây khi hết yêu lại khiến ta lạnh thấu tâm can
Nhìn quân lính vây quanh mình,lại thấy những mũi giáo sắc bén ở trước mắt
Nàng rút phượng trâm,tóc đen như thác tuỳ ý bay tán loạn trong không trung
Hoà cùng với gió biển mang bi thống chạm đến thương khung bao la
"Ngày chàng mang nó đến bên ta,ta cứ tưởng rằng mình là nữ tử hạnh phúc nhất thế gian.chẳng thể ngờ chỉ là vở kịch chờ ngày hạ màn
Hôm nay ta sẽ dùng nó để kết thúc tất cả"
Nàng cười nhẹ,nụ cười nhẹ như mây trời
"Chỉ Lưu ta sai một đời nhưng ta không hối hận chỉ mong vĩnh kiếp bất tương phùng"
Lời vừa dứt,sóng đánh ập vào những tảng đá bên bờ cát làm bọt biển văng khắp nơi
Dữ dội như khóc thương một đời hồng nhan lạc vào ái tình quân vương,đổi lấy kết cục thế nhân oán thán
Phượng trâm giơ lên cao,những hạt trân trâu va vào nhau tạo ra tiếng kêu thanh thuý rồi hạ xuống thật nhanh đâm phập vào cổ nàng
Dòng máu tươi chảy ra nhuộm lên từng đoá huyết hoa lộng lẫy trên bạch y nữ tử
Bỉ ngạn khai hoa diệp lạc xứ?
Môi nàng vẽ lên một nụ cười,hắn lại xoay người chẳng nhìn lấy...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro