Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Yêu đơn phương

AU:Trâm Karry Phương


  Tình yêu đơn phương là thứ tình cảm cao thượng nhất. Yêu đơn phương dù biết là đau đớn nhưng không thể ngừng lại. Dù biết là mối tình không kết quả nhưng chẳng nỡ từ bỏ mà cũng chẳng muốn tình cảm sâu hơn mặc dù cứ từng ngày
tình yêu ấy lấn áp cả lí trí lẫn con tim. Thứ tình yêu đơn phương đau đớn tự mình bắt đầu nhưng rồi cũng nhự mình đặt dấu chấm hết cho tất cả...
****
Một khi trái tim đã hướng về một ai đó, may mắn thứ tình cảm ấy được đáp trao còn nếu bị hờ hững em cũng chẳng than trách nửa lời. Chưa bao giờ nghĩ rằng, tình cảm của mình lại trở thành yêu đơn phương.

Tình yêu của em bắt đầu từ một ngày nắng đẹp. Ngày hôm ấy, cuốn nhật ký mà em đã để lâu đến nỗi đã phủ một lớp bụi dày, đã được em lau lại và viết những dòng chữ đầu tiên sau những ngày cất xó. Những trang nhật ký em viết tràn ngập hình bóng của anh, lúc anh cười, anh ăn, anh làm việc, những cử chỉ của anh dành cho em. Anh - Một người mà em biết rằng mình sẽ không thể chạm tới nhưng vẫn ôm mộng tưởng sẽ có ngày hai ta bước chung đường.

Chúng mình quen nhau qua mạng, qua một lần em click chuột nhầm vào tài khoản facebook của anh. Sự ngẫu nhiêu ấy đã bắt đầu cho những cảm xúc của em sau này... Em tự cho mình cái quyền ghen tuông khi anh gửi hình mình chụp với một cô gái khác và có đôi lúc em còn nhận anh chính là "bạn trai online" của mình.

Đôi khi trên môi em nở nụ cười khi nghĩ về những tin nhắn, cuộc gọi mà anh gửi cho em. Có những lúc, nhìn những hành động dịu dàng mà anh dành cho em khiến em mộng tưởng nhưng chợt giật mình nhận ra rằng anh là một người đàn ông ôn nhu, những cử chỉ ấy anh đều dành cho mọi cô gái, vì anh từng nói "Con gái là vàng ngọc, họ cần được nâng niu"

Anh à! Em vẫn còn nhớ, lần đầu tiên anh hẹn gặp em, anh biết em vui thế nào không? Cả đêm đó em trằn trọc không ngủ được, nghĩ đến ngày mai mình sẽ mặc gì, son môi màu nào cho đẹp, sẽ buộc tóc đuôi ngựa cho nữ tính hay thả tóc xõa ngang vai.

Nhưng ngày hôm ấy cũng chính là ngày mà ánh nắng hi vọng trong em bị dập tắt. Bởi rằng trái tim anh chưa bao giờ thuộc về em cả, ánh mắt của anh cũng chẳng bao giờ hướng về em, thì em lấy cái gì mà có quyền ở bên anh!

Trái tim em ngày hôm đó như bị rỉ máu, đau lắm, đau như hàng vạn mũi kim đâm vào khi nghe anh nhắc đến cô ấy - người con gái anh yêu. Hai tiếng "em gái" mà anh dành cho em khiến tim em càng thắt lại, lồng ngực em lúc đó tưởng chừng như muốn nổ tung ra. Em cố gắng nở một nụ cười chúc phúc cho anh, chúc mừng anh đã tìm được một nửa của mình.

Anh này, có lẽ thứ tình cảm em trao cho anh ngay từ đầu cõ lẽ đã là điều không nên, nhưng con tim có bao giờ nghe theo lí trí? Thứ tình cảm em dành cho anh thôi thì đành chôn cất nó ở một góc sâu thẳm trong trái tim.

Em biết rằng tình cảm của em dù có chân thành đến mấy, thủy chung đến mấy thì cuối cùng em cũng sẽ phải gánh chịu sự tổn thương. Có những lúc em bỏ bê mọi công việc xung quanh chỉ vì thấy anh đăng một status buồn trên facebook, ngay lập tức nhắn tin tới hỏi thăm anh.

Đôi khi, giữa biển người mênh mông em nhận ra mình cô đơn biết mấy, thế giới của em cõ lẽ sẽ chỉ mang một màu sắc ảm đạm nếu không có anh. Cảm xúc của em đôi lúc lại trôi tuột khỏi tầm kiểm soát. Yêu anh đôi lúc em thật sự muốn từ bỏ vì quá mệt mỏi, nhưng chẳng hiểu sao lại không nỡ buông xuôi.

Giá như trái tim em lúc đó lạnh lùng băng giá như trước lúc em chưa gặp anh thì có lẽ em đã không buồn và cô độc đến vậy. Dẫu biết rằng sẽ không đến được với anh nhưng em vẫn cố chấp lao theo rồi tự mình khác lên trái tim một đường dài rỉ máu.

Trái tim em lại có thêm viết thương mới, khi anh nói rằng anh đã tìm được một nửa của mình. Em chẳng biết làm gì ngoài ngồi một mình nhìn ra khung cửa sổ gặm nhấm nỗi buồn. Khi đứng trước mặt anh, em cố gắng nở một nụ cười xinh đẹp nhất như để nói với anh rẳng em vẫn ổn.

Nhưng anh à, em đau lắm, em không ổn chút nào! Anh có biết đêm về là những lần ướt gối, nhớ tha thiết một hình bóng xa vời vợi. Em ích kỉ, em chỉ muốn anh là của riêng em nhưng lại chẳng đủ dũng khí để mà thổ lộ. Em thật hèn nhát phải không anh?

Nhìn anh nở nụ cười ấm áp với người yêu, em rất ghen tị, ghen đến nổi bão trong lòng nhưng vẫn âm thầm chịu đựng gửi đến anh lời chúc hạnh phúc. Nhiều lúc em quá mệt mỏi muốn gạt phăng mớ tình cảm rắc rối này đi nhưng rồi lạc tiếc nuối. Em ngu ngốc, ngây thơ nghĩ rằng rồi một ngày anh sẽ quay lại và đáp trả tình cảm của em. Nhưng chẳng biết em sẽ phải chờ đợi đến khi nào...

Có lẽ em đã thật can đảm khi yêu đơn phương anh vì biết rằng sẽ đau thương nhưng vẫn gồng mình níu giữ. Đôi khi sự cô đơn trong em chạm đến sự tột cùng chỉ muốn anh chia tay với người ấy để đường đường chính chính bước đến bên anh.

Nhưng nhìn anh đau vì người ta em lại không thể kìm lòng mong anh đến với cô ấy dù biết rằng trái tim em sẽ rất đau... Em biết rằng tim anh không đủ rộng để chứa thêm ai nữa ngoài cô ấy vậy nên nỗi đau này em sẽ tự mình xoa dịu, niềm vui tuy mong manh nhưng nỗi buồn thì trải dài vô tận.

Có một nỗi đau mang tên yêu đơn phương tự yêu, tự gây ra vết thương rồi lại tự chữa lành nhìn họ hạnh phúc bên người khác. Đôi khi em muốn nói hết tình cảm này ra, đôi khi em muốn trách mắng anh rằng tại sao anh không thấy tình cảm nơi em, nhưng lại sợ anh xa cách mất.

Nhưng thôi, sẽ chẳng ai oán trách ai cả vì ai cũng mong muốn có một tình yêu trọn vẹn chứ không phải tình yêu đến từ một phía... Một lần nữa, em chúc anh hạnh phúc.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro