Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đoản ngược cuối

Cô nhìn anh quát lại, "Anh không phải muốn bù đắp cho tôi sao? Chưa gì anh đã vậy rồi, nếu anh không làm được thì mời anh đi cho!!"

Anh hốt hoảng, "Nhưng .... Thôi được rồi, là anh sai, anh sai, anh đi làm đây, em đừng giận có được không?!"

Hứa Kiến Nam đành phải đi lấy, Henry thì che miệng cười, anh ta làm vậy thật ra là vì Tuyết Nhiên. Cô cố tình kêu Henry làm vậy để xem anh có chịu được không, nếu nói về tha thứ, thì cô đã chấp nhận rồi, chỉ là không cam lòng muốn hành hạ anh một chút.
----------
Ăn xong Hứa Kiến Nam biết điều đem chén bát đi rửa.

Anh lau tay sạch sẽ bước ra phòng khách thấy cô cùng Henry vẫn đang nói chuyện, Tuyết Nhiên nhìn anh, "Anh ấy muốn ăn bánh, anh đi mua đi!"

Anh cười cười đồng ý, "Được rồi, để anh đi mua!", lúc đi ngang qua Henry còn không quên lườm anh ta một cái.
----------
Tối đến, anh lẽo đẽo đi theo sau cô vào phòng ngủ, Tuyết Nhiên nhíu mày nhìn anh, "Anh theo tôi làm gì?"

"Vợ à, đương nhiên là để ngủ rồi!"

" ôi có nói sẽ cho anh ngủ cùng sao?"

"Vợ à, ngoài kia lạnh lắm, không thì em ngủ trên giường, anh ngủ dưới sàn cũng được!"

Cô mặc kệ anh trèo lên giường , Hứa Kiến Nam thở dài một hơi, lủi thủi dải nệm xuống dưới sàn nằm.
--------
"Vợ, em vẫn còn giận anh sao?"

"....."

"Em ngủ chưa vậy?"

"....."

"....."
___im lặng__

"Này, Hứa Kiến Nam, ai cho anh lên đây hả?!"

"Anh tưởng em ngủ rồi."

"Tôi ngủ rồi thì anh có quyền lên đây à?!"

Mặc kệ cô dãy dụa, anh ôm cô vào trong ngực, giọng nói khàn khàn, "Em với anh ta có quan hệ gì vậy?"

"Tôi phải trà lời anh à?"

"Em đừng như vậy nữa, anh thật sự ghen đấy!"

Cô ngạc nhiên nhìn anh, rồi lại lạnh giọng, "Ha, chuyện trước kia, anh đừng nói với tôi là anh quên rồi?!"

"Không, anh không quên, 3 năm em bỏ đi là thời gian anh đau khổ nhất, anh biết em có thể không tin, thật xin lỗi vì trách nhầm em, vợ, anh sợ mất em lắm...."

Anh hôn nhẹ lên trán cô, cô thở dài, "Vậy, Ngọc Nghi đâu?"

"Cô ấy ra nước ngoài rồi...."

"Tôi chỉ tạm chấp nhận anh thôi đấy, tôi chưa tha thứ cho anh đâu!"

Anh vui mừng nhìn cô " Không sao, anh sẽ đợi, anh hứa sẽ không tổn thương em lần nào nữa!"
---- 6 năm sau ----
Ở đâu đó, có một gia đình 3 người cùng đi trên một bãi cát vàng, bóng của họ được kéo dài nhờ ánh hoàng hôn thơ mộng, người đàn ông thể hiện rõ sự cưng chiều nắm tay đứa con 5 tuổi và vợ của mình. Họ giống như một bức tranh mà nhiều người hằng mơ ước.... hạnh phúc.... vui vẻ.... thật đẹp....

Cái kết này có thể có nhiều người không thích, nhưng mà.... Vy cũng ứ còn cái kết nào nữa.... đây là một cái đoản dài đầu tay của Vy..... tks m.n đã ủng hộ Vy rất nhiều <33333

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro