Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#1 ( có biến )


6 tháng sau

Lúc này cái bụng của An đã to oành ra chướng hết chỗ , đi lại khó khăn

- Khánh , lấy cho em cái khăn

- Khánh lấy cho em cái điều khiển

- Khánh lấy cho em ly nước

- Khánh .....

An được dịp sai bảo ông chồng , Khánh lại chiều An hết nấc . Một hôm , Khánh phải ở lại công ty xử lí công vụ buổi tối . An lo anh mệt , lại sợ ăn cơm công ty không đủ dinh dưỡng nên đặc biệt nấu cơm không ngại bụng bầu đem đến cho anh .

- Giám đốc , anh ngại gì chứ ??

Vừa đi đến cửa , định làm anh bất ngờ thì An bỗng khựng lại bởi thanh âm õng ẹo của phụ nữ phát ra từ trong phòng . An hồ hởi đẩy cửa tiến vào , lại thấy một màn hai thân ảnh ghé sát nhau , ả kia thì mặc đồ ngắn cũn cỡn , nhìn ngứa tai gai mắt . An sững người ."Bộp" hộp cơm trên tay An rơi mạnh xuống sàn nhà  làm thu hút chú ý của hai người kia .Khánh thấy Anthì vô cùng sủng sốt đẩy ngay cái người trước mặt ra xa

- An , sao em lại đến đây ....

- À , tôi mà không đến thì làm sao biết được chồng tôi chăm chỉ thế nào

Mắt An đã bắt đầu cay xè , đỏ lên . Ả ta lại nhìn An cười cợt nghĩ thầm "hóa ra vợ giám đốc cũng chỉ tầm này , xem ra chẳng có cửa đấu với mình" . Khánh chạy lại giữ hai vai An

- Không phải như em nghĩ đâu

- tai nghe mắt thấy . Tôi tin bản thân mình còn hơn tin anh . Tôi không phải người câm điếc

- Anh không hề lừa dối em

Nước mắt đã đọng trên khóe mắt An tự lúc nào làm lòng Khánh đau quặn , định kéo An ôm vào lòng thì bị An đẩy ra

- Tránh xa tôi ra

Nói rồi An khó nhọc chạy đi với cái bụng bầu vướng mắc , nước mắt cứ thế tuôn ra . An chạy một mạch ra khỏi công ty . Tâm trí rối loạn khiến cô chẳng tự chủ được hành vi của  mình , một mạch lao thẳng ra đường giữa dòng xe ồ ạt chạy nhanh . Khánh cố gắng chạy theo An . Sao bà bầu mà chạy nhanh quá . Chạy ra đến giữa đường . An giật mình bở tiếng còi xe chói tai và đèn xe làm mờ mắt cô . "Rầm" chiếc xe đã hãm phanh nhưng không kịp , nó lao thẳng vào cô .

- Annnnnnn.......

Khánh ở phía sau vừa chạy đến nhìn thấy cô chỉ có thể gào lên rồi lao như vũ bão đến bên cô . Quanh cô chỉ còn là một màu đỏ thẫm , còn chút sức lực cuối cùng An nhìn Khánh , đưa bàn tay trắng ngần lên vuốt ve khuôn mặt Khánh

- em... xin .... lỗi .... em.... buồn... ngủ ... quá

- Không , An ơi ...... Em đừng , đừng ngủ  , xin em , làm ơn . Sẽ ổn thôi mà

Nước mắt giàn dụa ra hai bên má , người bu lại đông nghịt , Khánh lúc này chỉ còn biết ôm lấy cô gái nhỏ bé trước mặt . Thiên thần của đời anh

- An ơi , annnnn .....

Cô buông lỏng bàn tay đang nắm tay Khánh , như vừa rũ bỏ hết mọi thứ của trần gian . Khánh xé tâm can , tự trách bản thân không chăm sóc tốt cho cô

----- Cấp cứu 3 giờ tại bệnh viênn -----

Khánh lo lắng , thấp thỏm ngồi bên ngoài phòng cấp cứu . Đèn phòng vụt tắt , tiếng khóc the thé yếu ớt của một đứa trẻ đồng thời vang lên xé toạc tâm trí lắng đọng của Khánh . Giường bệnh được đẩy ra . Khánh hớt hả chạy đến

- Vợ , vợ con tôi sao rồi bác sĩ

- Vợ cậu đã qua cơn nguy hiểm rồi . Đứa bé vì sinh non nên rất yêu cần đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt . Nhưng có điều ....

- Bác sĩ , có điều gì ?

- Vợ cậu , chưa biết khi nào sẽ tỉnh

Khánh nghe đến đây thì khụy xuống phần vì kiệt sức phần vì cắn rứt lương tâm . Tay bất giác tự đấm vào ngực mình

--------- 3 năm sau ----------

Một người đàn ông dẫn theo một bé trai kháu khỉnh cùng đi vào siêu thị

- Papa , lấy cho con cái kia

Khánh mỉm cười , lấy xuống cho cậu con trai

- Papa , lấy cho con bim bim

Khánh lại gật đầu làm theo ý con trai

- Pa pa , lấy cho ....

Từng câu nói của nhóc tì lại cứa vào tâm can Khánh . Nhìn cậu con trai trước mặt Khánh lại nhớ An , nhớ cô gái ngây thơ ngày nào , cô gái yêu anh tha thiết và anh cũng yêu tha thiết .

- Papa , đã đến giờ đi thăm mami chưa ạ ?

Cậu hỏi của Hạo làm Khánh trở về với thực tại

- Giờ chúng ta đi nhé

- Vâng

-------- Còn tiếp ------
chap sau end nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hoàn#hệ