ĐOẢN 2
Tựa: Yêu Và Hối Tiếc!
- Là con người anh biết hai từ "Hối Tiếc" viết như thế nào chứ?
- Tôi biết! Vậy tôi phải làm sao?
- Yêu cô ấy đi!
- Còn cậu?
- Em? Em sao? Khụ khụ...! Đừng lo... Cả đời này không có gì hối tiếc! Nếu anh không đi.... Có lẽ em sẽ hối tiếc vì chẳng thể làm gì cho anh hạnh phúc... Phán Xán Liệt ạ!
- Nhưng bây giờ... Là tôi yêu cậu!
- Khụ Khụ...! Từ đầu cô ấy đã rất cần anh! Là em chia cắt hai người!
- Biện Bạch Hiền... Muốn tôi từ bỏ, vậy chỉ còn cách... Có thể nói cậu ghét tôi nhiều thật nhiều để bản thân Xán Liệt này đủ dũng khí rời xa cậu không?
- Em... Em... Ngủ dậy... Sẽ nói với anh nhé!
- Được!
- 3 ngày sau -
- Biện Bạch Hiền! Em đã tỉnh chưa? Ngủ ba ngày rồi! Dậy đi anh sẽ không bắt em nói nữa! Cô ấy cũng đã có bạn trai mới rồi! Chúng ta có thể bên nhau đó!
-....
- Bạch Hiền, hôm nay trời đẹp lắm! Hay chúng ta thức dậy rồi đi ngắm cảnh biển nhé?
-...
- Heo lười, em chịu dậy chưa? Anh dắt em đi ăn bánh gạo mà em thích nhất!
-...
- Em tỉnh dậy mà nói cho bọn họ biết đi! Họ bảo em đã... Qua đời rồi! Tỉnh dậy mà quát mắng họ đi! Họ đều là những kẻ nói sai cả! Đừng lo, anh sẽ bảo kê cho em!
-...
- Biện Bạch Hiền... Em sao không chịu dậy? Vậy để anh ngủ cùng em nhé...! Chúng ta sẽ gặp nhau trong mơ....!
Khi bác sĩ và y tá tới, họ thấy hai người con trai đang ôm nhau ngủ, máu đỏ tuôn từ tay cậu cao hơn thấm đẫm cả drap giường. Chắc chắn là đau lắm... Nhưng sao cả hai vẫn nở ngụ cười thanh thản đến vậy?
Biện Bạch Hiền
06/05/1992
Người tôi yêu tên Phác Xán Liệt, nếu trước đây không có hôn nhân ép buộc này, có lẽ anh sẽ hạnh phúc bên cô ấy, lỗi là do em! Xin lỗi nhưng em yêu anh nhiều lắm!
Qua đời do: Lượng máu bầm trong đầu là ác tính, không thể chữa trị.
Phác Xán Liệt
27/11/1992
Chữ "Hối Tiếc" đến phút cuối rốt cuộc tôi đã viết bao nhiêu lần rồi? Biện Bạch Hiền, em có đau không? Cho anh xin lỗi...! Trước đây là anh không trân trọng em, để khi mất rồi, mới thấy bản thân là kẻ xấu xa, ngu ngốc!
Qua đời do: Tự sát.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro