Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🌼 Đoản 1

Phong Du Linh, tiểu thư của Phong gia cùng Hạ Quân Kiệt, đại thiếu gia Hạ thị từ nhỏ đã có hôn ước, Du Linh và Quân Kiệt trưởng thành bên nhau, cô đối với vị hôn phu của mình cũng có vài phần hảo cảm.

Tuy nhiên, Du Linh lại biết bản thân là nữ phụ, dung mạo xinh đẹp, gia đình giàu có cũng không thể thay đổi sự thật Hạ Quân Kiệt - người sắp cùng cô kết hôn không yêu cô.

Hắn là nam chính nha, đáng tiếc cô không phải nữ chính, người hắn yêu là một cô gái bình thường tên Âu Khả Linh.

Đương nhiên Du Linh không muốn bản thân lại rơi vào số phận bi thảm như những nữ phụ ngôn tình, lựa chọn chủ động từ hôn, thành toàn cho họ, một đường trốn tránh xách vali đi đến nơi xa.

Cô xin làm việc tại một cửa hàng gấu bông ở trung tâm thành phố, chủ của cửa hàng cũng là một tiểu soái ca rất đẹp trai nha, lần đầu gặp anh ta trái tim của cô đã rung rinh mấy nhịp rồi.

Tiếc là cô đã lầm, người đẹp nhưng tâm địa lại cực kì hẹp hòi nha, anh chủ của cô quá mức khó tính đi, bắt bẻ cô từng chút một.

Ngày đầu đi làm, cô đã trộm đồ ăn vặt của anh chủ, hại anh ta đói meo meo, vừa gặm xong đùi gà chưa kịp rửa tay phi tang đã vơ vội con gấu đưa cho khách xem, anh chủ đen mặt từ đâu đi tới, mắng cô té tát, hại cô hoảng sợ, cúi đầu xin lỗi rối rít.

Chưa kể một hôm, cô đang vừa uống trà sữa vừa thuận tay ngắm mấy con gấu, anh ta đột nhiên lù lù xuất hiện, còn đứng phía sau hại cô bay cả hồn vía, phun toàn bộ thứ trong miệng vào con gấu to bự của cửa hàng, là loại siêu cấp gấu bông, cô nói đem đi giặt, chắc sẽ không sao, anh ta đẩy con gấu vào tay cô, cả người cô bị đè đến bẹp dí, anh ta nói, không cần, nó là của cô, cô còn cho rằng anh ta khi nào lại tốt tính vậy.

Cuối tháng cầm phong bì tiền lương, xẹp mất đi bảy phần, anh chủ điềm nhiên nói, trừ vào còn gấu hôm trước, cô quả thật đã ăn phải một quả dưa bở to bự.

Bởi vì có một cô nhân viên bán hàng xinh đẹp cho nên chỉ cần là người có mắt, đều sẽ yêu thích, khách đến cửa hàng mỗi lúc đông hơn, ngược lại với việc khách đông nhưng số gấu trong cửa hàng chỉ có tăng không hề giảm, doanh số vẫn tăng lên vòn vọt, hóa ra là do người ta tặng cho cô, mà anh chủ nào đó còn chưa kịp để cô tha về nhà, trắng trợn cướp đoạt, trưng bày luôn cả trong cửa hàng, anh ta thật biết cách làm ăn, lương của cô vẫn lèo tèo, ngay cả hoa hồng cũng không đưa.

Đến mức cơm trưa anh ta cũng không cần mua, chờ người mang đến tặng cô, từ trong tay cô đoạt lấy, ăn sạch, chừa lại cô mỗi bát cơm trắng, khuyến mãi thêm vài cọng rau xanh, cạn cmn lời rồi.

Cô chỉ xin làm nhân viên bán hàng thôi, từ khi nào bị anh ta tận dụng triệt để giặt đồ, rửa chén, lau nhà... đây có tính là đổi nghề osin hay không.

Anh ta bị bệnh, không đến bệnh viện, ngược lại bò đến cửa hàng phiền chết cô, bắt cô hầu hạ, cháo có sẵn trên bàn, một mực không ăn, thuốc mua để sẵn, bĩu môi không uống. Đã đành, cô phải đích thân đút cháo cho anh ta, còn chạy đi mua kẹo đường dụ dỗ anh ta uống thuốc.

Chỉ biết khóc ròng, người này đã đánh bay hình tượng soái ca trong lòng cô. Du Linh đi làm được ba tháng, lương không tăng mà công việc càng lúc càng nhiều, ngay cả thời gian mua sắm, dạo phố cũng không, có mỗi ngày chủ nhật cũng lăn đùng ra ngủ, mệt chết mất thôi.

Hôm nào anh ta vui để cô ngủ hẳn cả ngày, hôm nào chán lại gọi cô đến cửa hàng mà sai vặt. Là ngày nghỉ nha, cô hẳn là số khổ đi mới đâm đầu vào động ác ma của anh ta.

Một ông chủ biến thái đã đành, lại xuất hiện thêm một tên vô lại bám người hằng ngày xuất hiện ở cửa hàng, mà người kia lại chính là vị hôn phu bị cô từ hôn đi, không phải nam chính đang bận ôm ấp nữ chính, mò đến đây làm gì.

Kéo dính chuột trên người hắn thực không có cách nào gỡ ra, buộc cô phải hạ mình đi cầu xin anh chủ Thiệu Duy cho cô tá túc đến khi nào hắn rời đi mới thôi.

Anh ta xem ra vẫn còn chút tình người, cho cô ăn nhờ ở đậu, trong lòng tăng lên mấy phần hảo cảm. Ngày nhận lương, phong bì xẹp lép, không có một tệ nào, cả tháng lương của cô bị anh ta cưỡm trọn, khóc không ra nước mắt:

- Ông chủ anh thật là đồ tư bản.

Thiệu Duy khóe môi giựt giựt, ý cười như lại không cười:

- Tư bản, được thôi, tôi sẽ một cước đá bay cô ra khỏi nhà để xem tên kia như hổ đói rình mồi, có tha cho cô không, hửm???

Anh ta càng nói càng kéo dài thanh âm phía sau, khinh bỉ nhìn cô, khiến cô bất giác rùng mình, nuốt nước bọt ừng ực, méo mặt nói:

- Tôi xin lỗi, được chưa? Anh không phải tư bản, anh là ông chủ tốt bụng nhất tôi từng gặp nha!

** Nội tâm kêu gào: chủ nhân a~ sỉ diện của cô quăng đi đâu mất rồi **

** Chủ nhân: ngươi ngoan ngoãn ngậm cái mồm lại, còn hại ta nói bậy nữa, ta sẽ lột da ngươi **

** Nội tâm: ahuhu... chủ nhân người thật nhẫn tâm, tan nát trái tim ta rồi **

** Chủ nhân: ngươi bớt nhiều lời đi, bộ ngươi muốn hắn đá ta ra khỏi nhà, cho con sói đói ngoài kia tha đi sao? **

** Nội tâm: ngậm miệng **

Bởi vì tên Quân Kiệt kia quá mức bám người, buộc lòng Du Linh không thể mỗi ngày không lẽo đẽo bên người Thiệu Duy, khiến hắn càng ngày càng đen mặt, dùng tiền toàn bộ mua sạch cửa hàng của Thiệu Duy, ai nha, cô vốn cho rằng anh chủ tư bản thấy tiền mờ mắt, không ngờ ngược lại ném tiền vào mặt anh ta, đuổi người đi.

Cô nhịn không được, trong lòng có vài phần ngưỡng mộ. Anh ta nghiễm nhiên buông một câu một khắc đập tan hảo cảm trong lòng cô.

- Tôi là đang chờ hắn bán cả gia sản đi mua cửa hàng.

Cô ** câm nín **

Một nam chính chưa đủ phiền chết cô sao, từ khi nào lại thêm một nữ chính rồi, đã cắp dò trốn đến tận đây vẫn không thể thoát khỏi ma trảo của nam, nữ chính.

Khả Linh nhìn thấy cô như muốn ăn tươi nuốt sống, mặc cho nam chính kêu la oai oái, một mực nhéo tai hắn hậm hực lôi về. Cô cười khổ trong lòng:

- Quân Kiệt tôi nói anh nha, có vợ mà còn trốn đến đây, tôi xem xem cô vợ lọ lem của anh hiện hình phù thủy rồi, cô ta nhất định sẽ chỉnh chết anh.

Trời yên biển lặng được vài hôm, nữ chính lại gõ cửa tận nhà, ném cho cô một cọc tiền rồi cảnh cáo tốt nhất nên cao chạy xa bay, đừng để cô ta tìm thấy, nữ chính này thật là biết nói đùa, cô là tiểu thư Phong gia từ khi nào cần tiền của cô ta rồi, nực cười chết mất, còn đâu hình ảnh nữ chính thiện lương trong lòng cô.

Cô không đi cô ta sẽ giết cô sao, tuy là nữ phụ nha nhưng cô không có dễ bắt nạt đâu.

Vợ chồng nam, nữ chính không ép chết cô nhất định sẽ không buông tay sao?

Nam chính Hạ Quân Kiệt quá mức vô sỉ, san bằng cửa hàng của nam phụ Khang Thiệu Duy, ép nữ phụ Phong Du Linh làm tình nhân mới chịu buông tha cho nam phụ.

Nữ chính âm hiểm thâm sâu, một đường tính kế khiến nữ phụ trở thành tội phạm giết người, hại chết con của nam, nữ chính.

Nữ phụ bởi vì quá mức nhẫn nhịn mà bị nam, nữ chính đè bẹp, đã không muốn dính dáng lại còn hãm hại cô. Phong Du Linh có thù sẽ trả, ngược lại không hại được cô nha.

Nữ phụ trước mặt giới truyền thông tỏ ra quá mức bi thảm, nhường nhịn hôn nhân, bản thân bị phụ mẫu từ mặt, còn bị người lên tiếng vu oan, mà hai vị trưởng bối nhà cô cũng bi thương phối hợp, cộng một Khang Thiệu Duy điển trai si tình...

Câu chuyện tình yêu của nam, nữ phụ xúc động lòng người khiến nam, nữ chính bị người đời ghét bỏ phá hoại hạnh phúc của nữ phụ.

Hạ Quân Kiệt, Âu Khả Linh hại người không được, quay ra hại mình, cổ phiếu Hạ thị tuột dốc nghiêm trọng, chưa đầy hai tuần đa bị Phong gia nắm giữ.

Hạ Quân Kiệt, Âu Khả Linh từ đó biến mất không rõ tung tích.

Về phần nam phụ Khang Thiệu Duy, bởi vì bảo vệ nữ phụ Phong Du Linh lập nên một câu chuyện tình yêu cảm động, nên được mọi người hết sức ngưỡng mộ.

Phong lão gia, Phong phu nhân đứng sau cổ vũ, nữ phụ Phong Du Linh theo đuổi nam phụ Khang Thiệu Duy.

Nữ phụ Du Linh bám người, thành công tỏ tình với nam phụ Thiệu Duy.

Một ngày mùa hạ của tám tháng sau, nam phụ Thiệu Duy ôm con gấu bông đại siêu cấp chắn trước cửa Phong gia, thuận lợi cầu hôn nữ phụ Du Linh.

1 năm sau, Khang Thiệu Duy nắm tay Phong Du Linh bước vào lễ đường, dưới sự chúc phúc của mọi người chính thức trở thành vợ chồng.

Khép lại câu chuyện về nữ phụ, Khang Thiệu Duy, Phong Du Linh trở thành nam, nữ chính trong câu chuyện tiếp theo của tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: