[ H ngôn ]
Năm năm thanh xuân cô đều vì anh mà nỗ lực cố gắng. Cô xoay quanh anh, làm nhiều việc cho anh, chỉ tiếc ánh mắt của anh chưa từng nhìn cô một lần hoặc có lẽ cô không đủ tư cách để anh nhìn chăng? ...
Mỗi lần nghĩ lại trái tim cô lại lạnh lẽo vài phần, tâm cũng chết. Nụ cười buồn hiện lên gương mặt thanh tú. Đúng vậy, tất cả là cô tự mình đa tình. Anh vẫn vui vẻ bởi người anh yêu không phải cô. Cô biết nhưng vẫn cố chấp. Cố chấp rằng bản thân mình sẽ thay đổi được anh.
Đời người có mấy cái gọi là năm năm. Vậy nên cô quyết định ra đi. Cô không phải là lọ lem chờ hoàng tử của mình. Cô quyết định bay sang Pháp, đó là đất nước cô yêu thích.
Lúc máy bay cất cánh, đưa cô đến vùng đất mới cũng là lúc mà một con người tức giận, điên cuồng đi tìm hình bóng của cô. Anh biết bản thân đã khiến cô tuyệt vọng nhưng anh không cho phép cô rời khỏi mình.
---------
2 năm sau.
Người đàn ông đó vẫn lạnh lùng như vậy. Ánh mắt như chim ưng ,nhìn thấu mọi suy nghĩ của đối phương. Khuôn mặt cương nghị, góc cạnh, râu được anh cao sạch, sống mũi thẳng tắp, môi mỏng quyến rũ, đôi lông mày gọn gàng, hợp với khuôn mặt đàn ông trưởng thành.
Cô nhìn anh. Hai người đối diện nhau, nụ cười cứng ngắc dừng trên khuôn mặt thanh tú được trang điểm nhẹ nhàng. Cô nghĩ mình sẽ không còn gặp lại anh nhưng giờ lại đối diện với anh ngay tại ngã tư này. Trái tim cô vẫn đập rất mãnh liệt, vẫn luôn có phần nào sợ hãi. Sợ hãi anh lạnh lùng rồi tàn nhẫn, cô nghĩ mình đã quên anh nhưng không phải. Hai năm nỗ lực của cô cũng hóa thành gió bay về phương Bắc năm xưa.
Hai ánh mắt, hai dòng suy nghĩ, hai tâm trạng cùng lúc mà tựa chân trời. Anh nhìn thấy cô thì vui mừng nhưng cũng lo lắng. Lo lắng người con trai bên cạnh cô. Cỗ tức giận nổi lên anh nhanh chóng áp xuống, cước bộ trầm ổn tiến lại phía anh. Dùng ngôn ngữ tiếng Pháp thuần thục nói chuyện, chỉ có điều khi nhìn thấy cô đang ngơ ngác anh lại thấy thật đáng yêu. Nhanh chóng đoạt lại cô từ tay người kia, vội vàng nói lời tạm biệt, anh cầm tay cô bước lên xe.
Lúc lên xe cô mới hoàn hồn. Vội muốn xuống xe, cô giãy giụa cùng anh tranh cãi nhưng đáng tiếc cô vẫn thua anh. Nếu cô không ngoan, anh sẽ không ngại mà ăn cô. Cô hiểu người đàn ông này, anh nói được nhất định sẽ làm được. Ngoan ngoãn ngồi ở ghế bên cạnh anh, hai người rơi vào trầm tư.
Một người suy nghĩ cách bỏ trốn, một người suy nghĩ cách giam cầm người kia lại. Hai dòng chảy suy nghĩ, người đàn ông trầm ổn nhanh chóng lái xe chạy về khu biệt thự cao cấp của mình. Cô giật mình khi nhận ra mình đang ở trước cửa nhà của anh. Căn nhà quen thuộc nhưng cũng đầy xa lạ đối với cô.
Bảy năm trước, một cô gái mang cả chân tâm và lòng tự tôn để yêu anh. Tiếc rằng anh lại không trân trọng mà chà đạp nó. Còn đang miên man suy nghĩ một lực đạo mạnh mẽ kéo cô ra khỏi xe.
Anh kéo cô bước vào trong nhà rồi lên thẳng lầu ba mặc cho cô giãy giụa không chịu hợp tác. Lên đến phòng, anh bế cô ném lên giường, còn bản thân lại đi khóa chốt cửa.
Nhìn cô gái nhỏ đang chật vật, cố gắng lùi mình về phía sau, ánh mắt sợ hãi nhưng lại luôn tỏ ra kiên cường khiến bản năng chinh phục cùng hứng thú trong anh nổi lên.
-------
Bước từng bước đến gần cô, anh dừng lại bên cạnh giường. Không khí xung quanh như giảm xuống, dù sợ hãi nhưng cô vẫn ngẩng lên nhìn anh.
- Cô gái nhỏ, em nói xem, hai năm qua em đã làm gì?
Cô biết nếu đã tìm được mình chắc chắn anh đã biết cuộc sống của cô những năm qua. Cô trầm mặc không trả lời.
Anh vốn dĩ cao, bóng anh che lấp cả cô. Bạc môi mỏng nở nụ cười nhạt nhưng lại khiến tim cô đập nhanh hơn. Nụ cười này chứng tỏ anh đang rất tức giận và đang suy nghĩ điều gì đó.
Trực tiếp phá vỡ bầu không khí ngột ngạt này, cô lên tiếng.
- Tôi cả anh đã kết thúc. Nhưng tôi hy vọng chúng ta có thể làm bạn.
Nói xong cô rũ mắt xuống. Khuôn mặt ấy từng khiến cô yêu hết lòng mình nhưng cũng làm cô nhận biết bao tủi hờn. Cô không dám nhìn anh nữa.
Còn anh, khi nghe đến từ bạn lại vô cớ tức giận. Hai năm qua, anh điên cuồng tìm cô. Hôm nay tìm được lại thấy cảnh cô tay trong tay với người con trai khác, lại nói cười vui vẻ. Trước đây nụ cười đó là của anh và nay cũng vậy.
Đồ của anh dù không dùng nhưng cũng không cho ai khác động tới. Bạn tri kỉ anh từng nói, tính chiếm hữu của anh rất cao. Lúc đấy anh không nói gì, chỉ cười.
Vô cớ tức giận hậm hực trong lòng nhưng một câu anh cũng không nói, đưa tay cởi từng cúc áo của chiếc áo vest đang mặc trên người, vứt xuống sàn, tiếp đến là áo sơ mi, từng cúc áo được cởi ra, vòm ngực săn chắc, nước da màu đồng khỏe mạnh, xương quai xanh quyến rũ. Anh tựa như yêu nghiệt quyến rũ chúng sinh. Để lại quần âu cùng thắt lưng, anh leo lên giường, vươn tay kéo cô lại gần mình.
Cô sợ hãi giãy giụa, chân đạp lung tung nhưng không lại anh. Mạnh mẽ xé rách chiếc áo phông đang mặc trên người cô, từng mảnh vụn vương vãi trên ga giường đen tuyền. Nước mắt dâng đầy hốc mắt nhưng cô lại kiên cường không để nó rơi xuống. Viền mắt ửng đỏ, khuôn mặt cũng phiếm hồng.
Anh cúi xuống hôn cô, không phải nụ hôn nhẹ nhàng, không lãng mạn như nụ hôn kiểu pháp mà nó mãnh liệt mang mười phần chiếm đoạt. Nụ hôn của anh như cắn nuốt cô. Chiếc lưỡi thuần thục tách môi hồng đỏ mọng của cô, anh tham lam hút lấy mật ngọt từ cô. Cô thì bị động chỉ biết mặc hắn ta cần ta cứ lấy.
Tay anh bắt đầu chu du trên người cô. Áo bra được anh cởi ra từ lúc nào. Khuôn ngực đầy đặn nở rộ trước mắt hắn. Bầu ngực được anh xoa nắn thành đủ hình dạng. Nhũ hoa bắt đầu cương cứng.
Cô vô thức bật ra tiếng rên rỉ khe khẽ nhưng lại là ngòi nổ đối với dục vọng của anh.
- ư... ưm....
Vòng hai tay ôm cổ hắn, cô quyết định buông thả bản thân lần này. Ngày mai cô sẽ chạy trốn.
Môi hắn dời xuống cổ cô, day cắn để lại dấu hôn. Hắn hôn đến bầu ngực trắng nõn của cô. Những dấu hôn trải dài từ cần cổ nhỏ xinh đến trước ngực. Tay hắn thuần thục sờ đến eo rồi cởi xuống chân váy cô đang mặc trên người.
Cả hai dường như đều chìm vào bể dục. Khao khát đối phương nhiều hơn. Tiếng thở dốc của nam nhân hòa cùng tiếng rên rĩ của nữ nhân. Trong phòng, không khí ái muội, cả hai đều mong đối phương thỏa mãn mình. Dục vọng nguyên thủy được khơi dậy.
Nam nhân nhanh chóng cởi bỏ những vật cản của người dưới thân. Nam căn cách một lớp vải mỏng mà cương cứng, chậm vào đùi trong non mềm của cô. Ngón tay thon dài thăm dò mật động ẩm ướt của cô.
Còn cô cố gắng dán sát cơ thể của mình vào anh. Hoa huyệt dưới sự trêu chọc của anh mà chảy ra dâm thủy, thấm ướt ngón tay anh.
Anh thử cho một ngón tay vào bên trong cô. Cô liền nhíu mày, hoa huyệt co rút nhưng lại chảy ra mật dịch trong suốt.
- hmm....
Cô vặn vẹo cơ thể né tránh tay anh. Anh biết cô khó chịu nhưng nếu không làm bước dạo đầu cô sẽ không chịu nổi anh.
Anh cho một ngón tay vào bên trong cô. Vách thịt non mềm ấm áp bao chặt ngón tay anh, từ từ cho đến khi ba ngón tay đã ra vào thuận lợi bên trong cô. Anh cũng đã hết kiên nhẫn, cởi xuống quần âu kiểu cách, côn thịt cứng rắn đặt trước mật động đã ướt át của cô chuẩn bị xỏ xuyên qua.
Côn thịt sưng tím manh mẽ xông vào bên trong hoa huyệt nhỏ bé, bỗng chốc được lấp đầy nhưng cô lại cảm thấy đau.
Tay nắm chặt vai anh. Hơi thở dồn dập, nước mắt nhòe mi. Cô lắp bắp nói với anh :
- đau.... kh... kh... không cầ...n..... nư... nữa.... cầ.... cầu a....
Cô để lại mấy vết cào phía sau lưng anh. Nhưng dục vọng đã che mờ lý trí. Mấy vệt này chỉ thêm kích thích đối với anh. Giữ lấy eo cô anh dùng lực ra vào trong tiểu huyệt chật hẹp. Vào lúc này một vật cản ngăn anh lại. Anh biết đây là lần đầu của cô. Kiên quyết đâm vào vì anh biết nếu rút ra cô sẽ càng đau hơn. Đánh nhanh thắng nhanh, anh phá đi lớp màng trinh tiết của cô. Từng cái nhíu mày từng tiếng nỉ non của cô đều thu vào mắt anh.
- aaa.... đ...đau....
Vài chục lần đâm vào rồi lại rút ra, cô dần tiếp nhận côn thịt thô to của anh. Bất giác, cô vòng hai chân quấn quanh eo anh. Anh hữu lực ra vào, từng cú thúc đều chạm đến điểm nhạy cảm của cô.
Tiếng rên rỉ thỏa mãn bật ra vì khoái cảm đạt đến cao trào, cô đạt đến cao trào. Mật dịch chảy ra nhiều hơn khiến nam căn dễ dàng ra vào. Vách thịt non mềm co rút bao chặt nam căn khiến anh không kìm nổi mà xuất ra trong cô. Cả hai đều đạt được khoái cảm nhưng anh vẫn thấy chưa đủ.
-----------
Nhìn cô gái nhỏ dưới thân vì kiệt sức mà ngất đi anh đau lòng không thôi nhưng dục vọng bản thân đã chiếm lấy lý trí của anh.
Anh biết cô đã hoàn toàn tiếp nhận được anh. Năm căn vẫn không ngừng luận động trong mật huyệt nhỏ bé ấm áp mà lại ẩm ướt dụ hoặc người.
Ngất rồi lại tỉnh, trước mắt cô vẫn là hình ảnh của anh đang ra sức kiến tạo công trình trên người của mình. Tiếng rên rỉ mê hồn. Tiếng nam nhân thở dốc. Không khí trong phòng lại càng thêm ái muội mùi vị hoan ái của đôi nam nữ trên giường đang quấn lấy nhau.
Vòng eo nhỏ bé của nữ nhân được nam nhân giữ chắc, tính khí nóng nảy như con ngựa hoang đứt cương mà liên tục thúc mạnh vào hoa huyệt hồng nhuận. Từng giọt mồ hôi trên gương mặt góc cạnh nhỏ xuống bầu ngực căng tròn của người dưới thân.
Nữ nhân phía dưới cũng không kìm nén tiếng rên rỉ của mình mà trực tiếp bộc lộ ra ngoài khiến nam nhân như được cổ vũ.
- ư... ưm.... m. muố....
Anh lại nảy sinh ý muốn trêu chọc cô mà ngừng luận động, rút ra nam căn vẫn còn cương cứng, anh nằm xuống bên cạnh cô. Hoa huyệt vì không được lấp đầy khiến cô khó chịu. Chủ động bò lên người anh, tay nhỏ không ngừng khiêu khích anh.
Cô cúi xuống hôn tai anh, lại phả hơi nóng lên sườn mặt của anh. Tiểu huyệt đặt trên nam căn của anh mà ra sức ma sát nhưng lại không biết cách tiến vào.
Cô lúng túng, gương mặt đã ửng đỏ nay lại đỏ hơn. Sự lúng túng ngượng ngùng của cô anh đều thấy.
Lấy lại thế chủ động, anh đè cô xuống. Nam căn không báo trước mà tiếp tục một trận cuồng phong vũ bão trong tiểu huyệt ẩm ướt.
Bầu ngực tròn trĩnh được anh xoa nắn thành đủ mọi hình dạng. Điểm anh đào cương cứng bị anh se sắt vân vê, cả trên và dưới đều bị trêu chọc, khoái cảm tăng nhanh.
Vách tường non mềm bao chặt anh. Mật dịch tiết ra thấm ướt drap giường. Trên giường dấu vết hoan ái hiện rõ nhưng hai con người ấy cũng không có thời gian suy nghĩ, họ chỉ muốn đối phương thỏa mãn cho dục vọng của mình.
Nam căn sưng tím đâm vào sâu trong tử cung của nữ nhân khiến nữ nhân vui sướng mà nỉ non.
- aa.... ân.... s... sâu.... q... quá....... ưm....
Tiếng rên rỉ của cô bị anh nuốt vào bằng nụ hôn sâu. Cả hai triền miên, đều giao mình cho đối phương. Anh không ngừng tiến công, tận tình đoạt lấy tất cả của cô.
Lưỡi anh như con rắn len lỏi vào khoang miệng cô, chiếm lấy mật ngọt của cô. Mút mạnh lưỡi cô, anh thỏa mãn rời đi. Sợi chỉ bạc vương trên khóe miệng của cả hai khi anh rời môi đi.
Hơi thở dồn dập, bầu ngực phập phồng nhưng cả hai vẫn cứ tiếp tục làm chuyện yêu đương. Lật người cô lại , anh để hai chân cô quỳ xuống giường, tay chống trước ngực còn côn thịt lại đặt phía sau huyệt khẩu. Không báo trước anh tiến vào từ phía sau. Huyệt khẩu nhỏ bé phải tiếp nhận vật thô to của anh khiến cô không khỏi nhíu mày than đau.
Những cú thúc mãnh mẽ, tiếng cơ thể của cả hai vang khắp phòng. Không khí trong phòng vì hai người đang dây dưa trên giường mà nóng hơn.
Anh đưa cô lên thiên đường của khoái cảm. Còn cô giống như con thuyền nhỏ lênh đênh trước đại dương bao la.
Mãi cho đến khi, một dòng dịch thể nóng bỏng lấp đầy tử cung của cô thì anh cũng nằm lên ngực cô, tiếng thở dốc thỏa mãn của anh cùng tiếng thở hắt ra của cô hòa làm một. Anh vẫn để tính khí bên trong cô. Như để nhắc nhở cô, cô là của anh.
Cuộc hoan ái cuối cùng cũng kết thúc. Cả hai đều đạt được khoái cảm. Anh cúi xuống cắn nhẹ lưng cô lưu lại dấu vết.
------
Những tia nắng len lỏi qua bức rèm, chiếu lên thân thể của người đàn ông đang yên tĩnh nằm trên giường. Khuôn mặt anh không còn sự xa cách, đôi mắt sắc bén được che lại mà thay vào đó là gương mặt ôn hòa. Tiếng hít thở đều đều chứng tỏ anh vẫn đang chìm trong giấc ngủ. Chiếc chăn chỉ đắp hờ, che ngang chiếc eo rắn chắc.
Có lẽ đây là giấc ngủ ngon nhất của anh từ trước đến nay. Trước đây khi cùng tình nhân lên giường, anh chỉ phát tiết dục vọng. Phải chăng khi làm với người mình muốn sẽ đem lại khoái cảm nhiều hơn?
Đàn bà khi lên giường của anh đều ra sức lấy lòng anh. Những người kia đều mong muốn anh giữ họ lại nhưng chưa từng có ai ở bên anh quá ba ngày.
Mở mắt, tay anh vô thức sờ sang bên cạnh thì không thấy cô đâu. Anh ngồi dậy, nhìn khắp phòng một lượt, quần áo của cô bị anh xé rách hôm qua vẫn nằm nguyên một góc. Bước xuống giường, với lấy chiếc quần mặc tạm anh đi kiểm tra phòng tắm.
Trong nhà tắm không có tiếng nước chảy, cửa phòng cũng không đóng khiến anh thất vọng. Người phụ nữ của anh hẳn là chạy đi rồi. Nhếch khóe miệng, anh đang suy tính nên bắt cô kiểu gì thì cô lại xuất hiện trước mắt anh.
Chiếc áo sơ mi rộng thùng thình che đi đôi chân của cô. Các cúc áo được cô cài đầy đủ. Cô chậm rãi bước đến trước mặt anh. Hai tay cô đan vào nhau, đầu cúi xuống nhìn nền nhà.
Cô đã dự định bỏ trốn, sắp xếp một kế hoạch hoàn hảo nhưng cánh cửa bên ngoài cần dấu vân tay mà chủ nhà thì không phải là cô.
Hậm hực mãi, đi xung quanh một lượt cuối cùng lại trở về phòng anh. Khi anh nhìn thấy cô tiến về phía mình thì cũng đoán được phần nào.
Nhìn người phụ nữ nhỏ đang ở trước mặt mình anh cao hứng tới mức nào nhưng anh lại kìm nén lại cảm xúc của mình dưới lớp ngụy trang lạnh lùng. Anh muốn xem cô định làm gì.
Cô đứng trước mặt anh, lí nhí nói :
- anh.... anh có thể mở cửa chính được chứ. Tôi.... muốn đi về.
Nói xong cô thở phào nhẹ nhọm như đã hoàn thành được một nhiệm vụ. Anh thì trầm tư, người phụ nữ này mở miệng ra là muốn cách xa anh, nếu không thì đòi làm bạn với anh.
Người khác thì ra sức nữa làm hài lòng anh, sao cô lại luôn né tránh anh. Hai năm phải chăng cô đã có người mới? Đã không còn tình cảm với anh ?
Nỗi sợ hãi đột nhiên kéo đến khiến anh hoảng hốt. Anh nhanh chóng vươn tay kéo cô ôm cô vào lòng. Cảm nhận hơi ấm của cô, tim anh lúc này mới bình ổn lại.
Hai năm anh tìm cô , hơn bảy trăm ngày, anh đều không có giấc ngủ ngon. Hơn bảy trăm ngày, anh không đụng chạm phụ nữ. Cũng hơn bảy trăm ngày, anh đều không có bữa ăn ấm áp. Không còn bữa sáng chuẩn bị sẵn, cũng không có bữa trưa cô mang tới , không có người chờ anh về để cùng nhau ăn bữa cơm tối. Tất cả anh đều trải qua một mình.
Cảm giác trống trải anh không muốn lặp lại. Anh sợ cô đơn cũng sợ sẽ không tìm được cô. Anh vất vả tìm kiếm như vậy nhất định sẽ không để cô rời khỏi tầm mắt của mình.
Anh không biết rằng ý nghĩ chiếm hữu đối phương cũng là một loại yêu.
Còn cô thì lại sợ tổn thương, sợ anh tàn nhẫn từ chối. Hai năm qua, cô từng cố gắng quên anh nhưng cô không làm được. Tình cảm năm năm không dễ phai mờ, cô vùi mình vào quá trình nghiên cứu nước hoa, khiến bản thân bận rộn mà không nhớ đến anh.
---------
Ngạc nhiên trước hành động của anh. Lòng cô vừa mừng vừa sợ. Sợ anh đang đùa giỡn cô nhưng trong lòng lại hy vọng anh thật sự sẽ yêu cô.
Cảm xúc hỗn loạn, cô cũng đưa tay ôm lấy anh.
Anh ngửi mùi hương quen thuộc từ cô lòng thoáng chốc bình yên. Cô gái này anh gặp giữa lưng chừng tuổi thanh xuân của mình. Cô mang đến cho anh cảm giác an toàn cùng bình lặng. Không khí gia đình mà anh chưa từng cảm nhận được cũng là cô mang đến cho anh. Những bữa ăn, những bộ quần áo sạch sẽ mỗi sáng, những lời chúc ngọt ngào.... Tất cả là cô mang đến cho anh.
Anh âm thầm quyết định sẽ dùng chân thành để có thể đem cô quay trở lại vòng tay của mình. Đi qua một đoạn thời gian dài, cuối cùng anh cũng tìm được người mình muốn bảo vệ.
Siết chặt vòng ôm lại, cô cảm nhận được sự an toàn khi bên anh. Bên anh, cô luôn cảm thấy bình yên đến vậy. Cô ước khoảng thời gian này có thể chậm một chút, để cô hưởng thụ lâu một chút. Có phải cô đã quá tham lam không?
Hai trái tim đã đập cùng một nhịp từ lúc nào không hay. Hai con người tưởng như cách xa nhau mãi mãi lại có thể một lần nữa ở bên cạnh nhau.
Nam nhân hạnh phúc ôm trong tay nữ nhân mình thương. Nữ nhân vẫn còn e ngại vì chưa xác định tình cảm của nam nhân, mày liễu chau lại nhưng không lâu khi nghe nam nhân nói nhỏ vào tai mình :
- về bên anh, được không? Anh cần em.
Nữ nhân nghe được, nước mắt liền dâng đầy hốc mắt. Cô nghẹn ngào nói :
- anh muốn chịu trách nhiệm với em phải không? Nếu vậy thì không cần. Em không muốn anh đau khổ khi ở bên em.
Nam nhân nghe vậy liền đau lòng, trong tâm như có con dao sắc lạnh cứa vào trái tim anh. Từng chút từng chút rỉ máu.
- nữ nhân này.... Anh là thực sự yêu em.
Anh nghiến răng từng chữ nói với cô. Còn cô thì ngỡ ngàng, niềm hạnh phúc vỡ òa nhưng cô vẫn còn đắn đo. Phụ nữ khi được yêu thương phải chăng luôn sợ hãi? Huống chi cô từng bị anh từ chối, giờ nghe anh tỏ tình mà không dám tin vào tai mình.
Cô ngước đôi mắt ngấn lệ nhìn anh. Giọng nghẹn ngào lắp bắp :
- là...là thật sao?
Nếu em không tin anh có thể chứng minh. Em muốn anh thề cũng được.
- tôi xin....
Lúc anh đang chuẩn bị nói lời thề độc thì cô bất chợt che miệng anh lại. Cô chỉ cần nghe anh nói là được rồi. Bởi cô tin anh.
Niềm tin trong tình yêu chính là thứ vĩnh cửu. Hai người lại ôm chặt lấy nhau. Niềm hạnh phúc nhỏ nhoi của những con người bình thường. Anh không còn cao ngạo, cũng không còn lạnh lùng, anh chỉ là chàng trai đã tìm được người mình yêu. Còn cô gái trong lòng anh thì tìm được bến bờ khiến bản thân dựa vào.
Hạnh phúc đơn gỉan là khi chúng ta tìm được nhau sau bao gian nan.
---
[ Ngoại truyện ]
----
Thời gian cứ trôi qua, một năm trôi qua thật nhanh. Mọi người cùng nhau chuẩn bị đón giao thừa, cô cả anh đang chuẩn bị chào đón đứa con của mình.
Cô nhìn cô ấy. Cô ấy đang mang thai sao? Cô gái kia bước đến trước mặt cô nơt nụ cười.
- cô tránh xa anh ấy được không, chúng tôi có con với nhau rồi. Chỉ còn một tháng nữa thôi tôi sẽ sinh đứa con này.
Cô ngỡ ngàng trước lời người phụ nữ này nhưng cô kia cũng đang mang thai mà. Cố gắng lắm cô ấy mới tha thứ cho anh vậy mà anh lại phản bội cô. Nước mắt của phụ nữ mang thai đáng thương chừng nào. Cô nuốt nó vào trong, viền mắt ửng đỏ. Mang thai khiến cô nhạy cảm và dễ tủi thân hơn.
Anh đúng lúc trở về nhà, nhìn cô ủy khuất như vậy lòng co thắt lại. Ai làm cho cô khóc ? Vội vàng đến bên cô ôm cô vào lòng, anh vỗ nhẹ lưng cô.
- bảo bối, sao em khóc nữa rồi?
Anh nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, sủng nịnh mà cưng chiều.
Vòng tay ôm eo anh, nước mắt nước mũi của mình cô lau hết lên người anh sau đó mới kể lại.
- chính là nữ phụ mang thai, trở lại định cướp nam chính. Nữ chính khó khăn lắm mới tha thứ và ở bên nam chính....
Anh lúc này mới ngộ ra, bộ phim này cô khóc rất nhiều, anh cũng cấm cô xem nhưng lại cấm không được. Giờ cô lại khóc thương tâm như vậy, anh cũng không biết làm thế nào.
Khóc chán, cô sụt sịt ngẩng lên nhìn anh,chiếc mũi đỏ ửng, cả khuôn mặt cũng đỏ lên không ít.
- anh, anh nói xem, nữ chính sẽ xử lý thế nào?
Anh cũng không biết nhưng anh chắc chắn cần người dập hỏa. Lúc cô khóc, cả cơ thể ấm áp cứ cọ sát vào người anh. Đàn ông cấm dục lâu, đặc biệt là anh, đã năm tháng anh không chạm vào cô, chỉ được ôm cô đi ngủ khiến anh phải kìm nén bao lâu.
Anh cười, tay vuốt mai tóc ngắn của cô rồi dần xuống lưng. Tối đó trong phòng hai người đầy tiếng ái muội.
-----
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro